Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 646. Bản lĩnh bẫy người đều đứng đầu 1

“Cố, các anh đã thương lượng xong việc sẽ hợp tác làm ăn thế nào với công ty chúng tôi chưa?"
Thấy Cố Việt vẫn không đề cập tới chuyện này, Jonas chỉ có chủ động mở miệng hỏi.
Như vậy tổ chức buổi gặp mặt kia anh ta mới chuẩn bị cho tốt, đồng thời phản hồi và báo cáo kế hoạch kế tiếp với công ty.
Ý cười trong mắt Cố Việt tràn đầy, hết thảy đều ở nằm trong sự khống chế.
"Dây chuyền sản xuất hoàn chỉnh của công nghệ đẽo gọt kim loại và gia công sản xuất linh kiện máy móc cần hai bộ, tốt nhất là hãy đưa cho chúng tôi loại cao cấp hiện nay của công ty các anh."
"Loại kém hơn chút cũng phải đưa thêm vài cái, mấy cái bị đào thải cũng có thể đưa thêm vài cái."
"Máy móc thiết bị bên này tôi đã ghi thành một danh sách, anh xem thử rồi đưa tôi."
Cố Việt nói xong, Tống Sở lấy một danh sách từ trong túi văn kiện ra.
"Jonas, anh xem thử đi, những thiết bị này đối với công ty các anh chỉ là chuyện nhỏ tôi, bán cho ai mà chẳng là bán?" Cô đưa cho Jonas.
Jonas: ". . ." Đột nhiên anh ta có cảm giác muốn thổ huyết, đây hoàn toàn là công phu sư tử ngoạm, còn không là gì? Hai người này đúng là mặt dày.
Đừng nói là Jonas, đám người Tống Ích cũng bị lời nói của Cố Việt dọa sợ, vừa mở miệng đã muốn nhiều thứ như vậy, bọn họ không nhịn được mà sợ hãi.
Cũng bội phục không thôi, Cố Việt thật dũng cảm.
Bọn họ bất động thanh sắc liếc jonas một cái, muốn quan sát phản ứng của anh ta.
Nụ cười trên mặt Jonas cứng đờ, tiếp nhận danh sách vừa đi vừa xem.
Tất cả thiết bị trên đây công ty anh ta đều có, cũng đúng là phân ra thành mấy bậc, ngoại trừ loại tốt nhất ra, Cố Việt vậy mà lại muốn toàn bộ.
Cao cấp cần, trung cấp cũng cần, ngay cả mấy thứ đào thải cũng không buông tha, chuyện này khiến anh ta không biết phải nói gì mới được.
"Cố, thứ các anh muốn quá nhiều rồi, tôi không có cách nào thỏa mãn." Anh ta thở dài.
Cố Việt cười cười không lên tiếng mà ném cho Tống Sở một ánh mắt, việc đàm phán tiếp theo Tống Tiểu Sở nhà anh là giỏi nhất, .
Tống Sở nhận được tín hiệu, mở miệng cười: "Jonas, thứ chúng tôi muốn, đối với công ty của các anh mà nói, thực sự không tính là cái gì?"
"Anh đừng nhìn dây chuyền sản xuất của chúng tôi nói mà thứ trên danh sách giống như là rất nhiều, nhưng trên thực tế so sánh với đơn của công ty các nước khác đưa cho các anh, nói không chừng còn ít hơn nhiều đấy."
Jonas bất đắc dĩ nói: "Tống, tôi hiểu ý của cô, nhưng cô biết tình hình quốc tế hiện tại mà, nếu như chúng tôi bán cho cô nhiều thiết bị và dây chuyền sản xuất cao cấp như vậy, chẳng phải là không dễ ăn nói đó sao."
Triển lãm năm ngoái anh ta đã từng đàm phán làm ăn với Tống Sở, so với việc đàm phán với cô, anh ta thà đàm phán với Cố Việt, thực đúng là người phụ nữ này tẩy não rất lợi hại. . .
Tống Sở không buộc anh ta phải trả lời nữa, trái lại hỏi: "Jonas, anh xem trọng năng lực và thiên phú của Cố Việt trên lĩnh vực kỹ thuật máy móc à?"
Jonas không chút do dự gật đầu, "Đương nhiên là rất xem trọng."
"Nhưng đó cũng không phải là lý do khiến để chúng tôi bán ra nhiều thứ như vậy." Hắn vuốt tay.
Tống Sở cười nói: "Jonas, thực ra tôi cảm thấy suy nghĩ này của anh không đúng lắm."
"Suy nghĩ của tôi không đúng lắm? Có ý gì?" Tuy rằng cảm thấy Tống Sở có hàm ý khác, có thể là đào hố cho mình, nhưng anh ta vẫn không nhịn được hiếu kỳ mà hỏi.
Những người khác cũng rất hiếu kỳ Tống Sở muốn nói gì, vội vàng ra hiệu cho phiên dịch, bảo anh ta nghe cho rõ rồi phiên dịch lại.
Tống Sở cười nói: "Thực ra anh nên đổi một góc độ khác để suy nghĩ, lần này đồng ý bán những thứ mà chúng tôi cần mua, anh đã không còn đơn thuần là làm ăn nữa, mà là một loại đầu tư vào tương lai."
"Lần đầu tiên chúng ta gặp mặt tới bây giờ vẫn chưa tới một năm, nhưng Cố Việt đã lại nghiên cứu ra một loại kĩ thuật mới, còn công ty của các anh thì vẫn mắc kẹt ở cổ chai không thể đột phá lại còn có nhu cầu rất lớn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận