Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 824. Càng ngày càng xấu xa hơn 1

Tống Sở và Thịnh Thanh Dương tâm đầu ý hợp, vô cùng ăn ý đạt được hợp tác nhận thức chung.
Dĩ nhiên, chính xác mà nói, vẫn là Thịnh Thanh Dương chiếm được lợi ích lớn vậy.
Dù sao anh ta cũng không cần phải đi nghĩ ra biện pháp thấp kém để đào chân tường, Tống Sở chính là có thể giúp anh ta phát triển thế lực đi lên.
“Sở Sở, nếu tất cả đều dựa vào những đóng góp của cô thì tôi cũng không có hứng thú gì, cô xem thử xem tôi phải làm cái gì đây?” Anh ta cười hỏi.
Tống Sở suy nghĩ một chút rồi nói: “Anh chủ động đi thăm hỏi người phụ trách của công ty điều chế thuốc Thụy Đằng đi, không cần nói chuyện đào chân tường, mà chỉ là mời gọi đầu tư làm thăm hỏi bạn thân của khách nước ngoài, có điều là phải cố ý làm cho bọn người của Lô Nghĩa Kiệt biết được chuyện này.”
“Anh ta nhất định sẽ cho là anh muốn đi đào góc tường, mặc dù anh quả thật là cũng như vậy, sau đó làm cho anh ta khinh bỉ xem thường, còn cùng với những người khác chế nhạo anh không biết tự lượng sức mình gì đó, như vậy thì việc mất mặt sau này mới càng đẹp mắt hơn.” Cô nháy mắt mấy cái ý vị sâu xa nói.
“Đúng rồi, ở trong văn phòng làm việc anh và Lô Nghĩa Kiệt bằng mặt mà không bằng long nhau, có nhiều người biết chuyện này không? Nếu như mà không nhiều, anh tốt nhất là nên thể hiện ra, như vậy sau này khi anh đào góc tường thành công rồi, người khác cũng sẽ không nói này nói nọ.”
Nếu không một người của phòng làm việc, muốn đoạt lấy hạng mục của đối phương, nhất định là sẽ có người nói lời ong tiếng ve vào.
Thịnh Thanh Dương nghe được biện pháp của Tống Sở, ánh mắt đặc biệt sáng lên: “Sở Sở, biện pháp này quá tốt, tôi thích.”
Quả nhiên không chỉ có mình Cố Việt càng ngày càng xấu xa, có thể trở thành người yêu của nhau, Tống Sở cũng không có ỷ lại, thật sự là nếu không phải người một nhà thì không vào được cửa nhà.
“Tôi và Thịnh Thanh Dương không hợp nhau, người trong bộ phận trong lòng đều biết rõ, đặc biệt là tôi cũng không giống như người này hay giả bộ như anh ta vậy, rất lạnh nhạt với thái độ của anh ta, mọi người cũng nhìn ra được là chúng tôi có mâu thuẫn.”
“Cho nên đào góc tường của anh ta, căn bản là không có vấn đề gì.”
Anh ta nói ra sự kiện hoài nghi đó ra, hé mắt rồi nói: “Cũng đã bị tôi điều tra ra được đúng là tay chân của anh ta, vậy thì tôi lại càng quang minh chính đại đào góc tường hơn, không trả thù thì không phải là đàn ông.”
Tống Sở không nghĩ đến chuyện ban đầu Thịnh Thanh Dương lại bị trục xuất xuống huyện Nam, lại còn có thể là âm mưu do tay chân của Lô Nghĩa Kiệt.
Có điều là với tác phong thủ đoạn độc ác và không biết xấu hổ của đối phương, khả năng xảy ra này là rất lớn.
“Anh đi đến nhờ Nghiêm Phi hỗ trợ điều tra, vừa khéo dạo gần đây anh ấy cũng đang theo dõi nhà họ Lô, tin chắc chắn sẽ không làm cho anh phải thất vọng đâu.” Tống Sở đề nghị.
Nghiêm Phi trước kia là đặc vụ chuyên đi bắt gián điệp, tự mình điều tra được những việc riêng tư và mạng lưới giao thiệp này, không phải loại mà loại thám tử bình thường có thể so sánh được.
Trước đó Thịnh Thanh Dương còn thấy khó hiểu, làm sao mà Tống Sở có thể điều tra ra được Lô Nghĩa Kiệt là người dàn xếp ở sau lưng cô, anh ta biết xưa nay tên đó làm việc thật sự rất cẩn thận, làm chuyện gì thì căn bản cũng không bắt được cái đuôi và chứng cứ gì.
Vừa nghe thấy như vậy cũng biết là công lao của Nghiêm Phi.
Anh ta vỗ đầu một cái rồi nói: “Đúng vậy, làm sao tôi lại quên mất tiểu tử Nghiêm Phi kia chứ.”
Anh ta vẫn luôn đang điều tra sự việc kia, mặc dù anh ta ở huyện Nam cũng gặt hái rất lớn, nhưng ban đầu anh ta cũng đã bị mất hết thể diện rồi bị ném ra khỏi thủ đô, anh ta vẫn còn canh cánh với những nghi ngờ đó.
Chẳng qua là thuê thám tử tư cũng không có kết quả tốt gì, cũng có thể là do Lô Nghĩa Kiệt quá cẩn thận, đã lâu như vậy rồi cũng không có bao nhiêu tiến triển cả.
Tống Sở vừa nhắc qua như vậy, anh ta cũng nhớ đến tính chất công việc trước kia và năng lực làm việc của Nghiêm Phi.
“Sở Sở, chúng ta gần đây cứ giữ liên lạc bất cứ lúc nào, bẫy chết tên Lô Nghĩa Kiệt kia.” Thịnh Thanh Dương giơ ly rượu lên rồi cười nói.
Tống Sở lấy ly trà của mình cụng với anh ta một cái: “Được thôi!”
Dạo gần đây Cố Việt tương đối bận rộn, cũng không có tụ họp cùng với hai người, hôm nay lập tức uống rượu, còn cô một chút nữa sẽ phải lái xe cho nên uống trà.
Sau khi cơm nước xong, Cố Việt cùng với Thịnh Thanh Dương và Hoắc Khải vừa uống rượu vừa nói chuyện phiếm, Tống Sở đi tìm anh hai Tống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận