Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 957. Phiên ngoại 6

Đại học Thanh Hoa, Cố Yến đã rút lui khỏi vị trí chủ tịch hội học sinh, để chuẩn bị cho việc viết luận văn tốt nghiệp và đi thực tập.
Dựa theo thói quen hàng ngày, cậu ấy đạp xe đạp đi đến phía dưới lầu của ký túc xá nữ để đón bạn gái Nguyễn Kiều.
Nguyễn Kiều đã đứng chờ ở dưới lầu rồi, sau khi nhìn thấy Cố Yến đến, trên mặt lộ ra một nụ cười rạng rỡ, chạy chậm đến ngồi lên ở phía sau.
Đến dưới lầu của trường học, Nguyễn Kiều nhảy xuống xe cười nói với Cố Yến: “Buổi trưa hôm nay em phải về nhà một chuyến, nên không thể cùng ăn cơm với anh được.”
Cố Yến gật đầu khẽ cười nói: “Được, nếu như buổi tối em quay trở lại, thì hãy gọi điện thoại cho anh, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm.”
“Được, buổi tối em sẽ trở lại ăn cơm cùng với anh.” Nguyễn Kiều nhìn mặt mày như tranh vẽ và tuấn tú ưu nhã của bạn trai, trong lòng vẫn không khỏi lại nhảy cẫng lên.
Cô ấy nhỏ hơn Cố Yến một khóa, ban đầu nghe nói cậu ấy là người đẹp trai của trường, thấy qua một lần chỉ cảm thấy quả thật rất là đẹp mắt, nhưng mà ngược lại không có cảm giác động lòng nào.
Xuất hiện cùng một lúc giữa hai người là có một hôm cô ấy đang ở ngoài trường học, đụng phải mấy tên lưu manh, vừa khéo gặp được Cố Yến đang đạp xe đi ngang qua, sau đó cậu ấy cứu cô ấy.
Lúc đó cô ấy đang bị mấy tên lưu manh lôi kéo quần áo, trong lòng chỉ còn lại sự tuyệt vọng, sự xuất hiện của cậu ấy làm cho cô ấy lại nhìn thấy được ánh sáng, cậu ấy chính là nam thần của cô ấy.
Ban đầu cô ấy chỉ là vì báo đáp Cố Yến, không ngừng đến gần cậu ấy, thái độ của cậu ấy tương đối lạnh lùng hời hợt.
Sau đó trong lúc đang tiếp xúc như vậy, cô ấy càng phát hiện cậu ấy không chỉ có dáng dấp đẹp trai, mà nhân phẩm cũng vô cùng tốt, năng lực lại là rất xuất hung, còn không phải là loại vị học thần không thú vị đó, cô ấy không kiềm được bị hấp dẫn một chút xíu.
Sau đó cô ấy bắt đầu chủ động theo đuổi Cố Yến, cô ấy đưa bữa ăn sáng mưa gió cũng không ngăn trở được, còn hẹn cậu ấy ăn cơm nữa, sau khi trải qua hơn hai năm cố gắng, rốt cuộc thì không lâu trước đây cô ấy đã theo đuổi được nam thần.
Cô nhìn thấy hình ảnh Cố Yến đạp xe rời đi, tình yêu trong mắt càng trở nên nồng đậm.
“Kiều Kiều, Cố Yến lại đưa em đến trường đi học à?” Một cô gái trẻ tuổi dáng dấp cao ráo, sáng chói đầy khí thế đang đi đến.
Nguyễn Kiều thấy cô ta thì cười gật đầu nói: “Đúng vậy, chị họ hôm nay chị quay trở lại là có chuyện gì vậy?”
Chị họ của cô ấy và Cố Yến là cùng một khóa, bây giờ đã đi đến công ty ở nhà để làm việc, hơn một tháng không có trở về trường học.
Nguyễn Hàm thu hồi lại ánh mắt từ chỗ bóng lưng của Cố Việt đã biến mất, cô ta cũng đã từng thích người đàn ông này, lúc ở hội học sinh cũng đã lấy lòng cậu ấy, chẳng qua là cậu ấy lại không có trả lời.
Cho đến bây giờ cô ta cũng không thiếu những người đàn ông ưu tú theo đuổi, Cố Yến không trả lời, cô ta cũng không làm các hành động chủ động đi lấy lòng theo đuổi cậu ấy nữa, cô ta có sự kiêu ngạo của mình.
Cộng thêm cô ta cảm thấy thân phận của mình và Cố Yến chênh lệch tương đối lớn, dù là năng lực của Cố Yến quả thật không kém, nhưng trong nhà lại không thể nào cho phép cô ta kết hôn với người đàn ông có xuất thân từ gia đình bình thường, vì vậy lạp tức miễn cưỡng đè sự động lòng phân tâm đó xuống, vứt bỏ đi.
Không nghĩ đến em gái họ của cô ta sẽ lại tiến vào trong sâu như vậy, không ngại mưa gió mà theo đuổi Cố Yến hơn hai năm, càng làm ra nhiều chuyện mà cô ta đều cảm thấy rất mất mặt, rõ ràng là tiểu thư của nhà họ Nguyễn, cần gì phải theo đuổi một người đàn ông mà lại hạ thấp bản thân mình như vậy.
Làm cho cô ta càng bất ngờ hơn là, hai tháng trước Cố Yến lại chấp nhận sự theo đuổi của em gái họ, hai người trở thành người yêu.
Trong lòng của cô ta có chút chua đồng thời lại tin tưởng một số lời đồn đãi mà cô ta đã nghe được.
“Hôm nay chị trở về để thu dọn đồ đạc, buổi trưa có phải cũng về nhà không? Chúng ta cùng nhau về đi.” Cô ta nói.
Nguyễn Kiều gật đầu một cái đáp: “Được.”
Quan hệ giữa cô ấy và chị họ kiểu người phụ nữ mạnh mẽ này cũng tạm được, chẳng qua là bình thường việc lui tới cũng không phải là rất nhiều, dù sao thì tính tình của cô ấy cũng tương đối không muốn làm gì, chuyện duy nhất mà cô ấy kiên quyết cố gắng giữ vững và không buông bỏ chính là việc theo đuổi Cố Yến.
Buổi trưa sau khi tan học, Nguyễn Kiều đi đến cổng trường học đã lập tức nhìn thấy chiếc xe thể thao của chị họ, sau đó đi đến ngồi vào.
Cho đến bây giờ chị họ cũng không có che giấu bối cảnh gia đình của mình ở trường học, thuộc loại làm những việc tương đối khoe khoang, sau khi vào trường đã lập tức lái xe thể thao đi học, mặc những trang phục rất phù hợp với thân phận của tiểu thư nhà giàu có.
Trên phương diện về chi phí ăn mặc thì cô ấy vẫn không làm khó mình, nhưng mà lại không thích khoe khoang như vậy, vì vậy ban đầu mọi người cũng không biết đến việc cô có bối cảnh.
Thời điểm năm thứ hai đại học, chị họ lại mời cô ấy đến hội học sinh, với tính cách cá mặn của cô ấy thì không có hứng thú, nhưng vì muốn có thêm thời gian tiếp xúc với Cố yến nhiều một chút nên cũng đã đồng ý.
Cô ấy lại không nghĩ đến chị họ lại trực tiếp công khai quan hệ giữa các cô ở hội học sinh, cô ấy cũng chỉ có thể biến thành tiểu thư nhà giàu rất nhiều người biến đến ở trong trường học.
Dọc theo đường đi hai người trò chuyện tùy ý, Nguyễn Hàm đột nhiên hỏi: “Kiều Kiều, Cố Yến đã tìm được đơn vị để thực tập chưa?”
Nguyễn Kiều sửng sốt một chút nói: “Không có, anh ấy chuẩn bị bảo vệ luận án tốt nghiệp xong rồi sau đó mới đi thực tập.”
Cố Yến nói muốn có thêm nhiều thời gian bên cạnh chăm sóc cho cô ở trường học hơn một chút, có điều là lời này cô ấy cũng không có nói ra, sợ là chị họ cho là cô ấy cố ý khoe, nhưng trong mắt lại thêm phần ngọt ngào.
Nguyễn Hàm nhíu mày một cái: “Vậy thì cậu ta có nói muốn đến Nguyễn Thị để thực tập không?”
“Không có nói, sao thế?” Nguyễn Kiều thu lại nụ cười trên mặt mấy phần.
Nguyễn Hàm cũng không vòng vo nói: “Dạo gần đây chị nghe được không ít người nói, Cố Yến đáp ứng chuyện yêu đương với em, có là là do nhìn trúng vào bối cảnh sau lưng của em.”
“Nếu như mà kết hôn với em, cậu ta có thể sẽ phấn đấu ít hơn biết bao nhiêu năm, cậu ta muốn đi đến làm việc ở Nguyễn Thị, cho nên mới chậm chạp không đi tìm đơn vị thực tập, mỗi ngày ở chung một chỗ với em, chính là muốn làm cho em chủ động nói ra việc lót đường vì cậu ta.”
Cô ta cũng không muốn lấy sự thật đả kích đâm phá em gái họ như vậy, nhưng lại cũng không vui vì em gái họ càng ngày càng lún sâu vào.
Nguyễn Thị là công ty do ông nội của các cô gây dựng nên, xếp hạng trong một trăm công ty mạnh nhất cả nước, cô ta mặc dù lớn tuổi hơn Nguyễn Kiều, nhưng cha của cô ta ở nhà là người con thứ ba, còn là một người chỉ thích ăn uống vui đùa quần là áo lụa, bên ngoài lại còn có con riêng.
Cha của Nguyễn Kiều là con cả, hơn nữa còn được định sẽ là người thừa kế Nguyễn Thị, sau khi anh ruột của Nguyễn Kiều tốt nghiệp sẽ vào công ty làm, cũng đứng vững gót chân hơn.
Phòng ba của cô ta cũng có cổ phần, cô ta ngược lại không muốn phải đi cướp vị trí của người thừa kế, nhưng lại không cam lòng sống tầm thường, cho nên mới chủ động nói ra việc vào làm ở công ty.
Mẹ cô ta cũng chỉ có mình cô ta là con gái, cô ta không thể để cho con riêng của cha cô ta chiếm được lợi, muốn làm ra một thành tựu, để cho người trong nhà biết, cô ta là một người con gái, nhưng cũng không thua kém.
Cũng vì vậy dù là cô ta có động lòng với Cố Yến, nhưng vẫn vứt bỏ được, cô chính là người thực tế như vậy, tương lai cô ta phải lập gia đình, cũng phải gả cho một người môn đăng hộ đối, có thể giúp được mình.
Vốn là việc em gái họ và Cố Yến yêu đương, mặc dù trong lòng có chút chua xót và hâm mộ, nhưng cũng không muốn phá hỏng.
Nhưng gần đây nghe được mấy người bạn nói rằng Cố Yến là vì Nguyễn Thị, mới đồng ý yêu đương với em gái họ, cậu ấy làm trai phượng hoàng muốn lợi dụng em gái họ, cô ta cảm thấy mình hoàn toàn đã nhìn lầm người rồi.
Không nghĩ đến đối phương lúc tốt nghiệp cũng bị thùng nhuộm lớn nhuộm đen rồi, người đàn ông đẹp trai nhẹ nhàng lạnh lùng đã từng trong lòng của cô ta đã biến mất rồi, thay vào đó là một người tâm cơ thâm trầm, vì tiền đồ mà không từ thủ đoạn nào.
Cố Yến thật sự là làm cho người ta phải thất vọng, cho nên cô ta phải nhắc nhở em gái họ không được để bị mắc lừa, Nguyễn Thị cũng không cần loại trai phượng hoàng này.
Hơn nữa trong nhà cũng tuyệt đối sẽ không đồng ý để cho em gái và Cố Yến yêu đương với nhau.
Nguyễn Kiều sau khi nghe nói như vậy, đầu tiên là bất ngờ, sau đó là không vui nhìn về phía Nguyễn Hàm: “Chị họ, em tin tưởng vào nhân phẩm của người mình thích là dạng gì, Cố Yến tuyệt đối không phải là loại người như vậy, chuyện giữa em và anh ấy, cũng không phiền đến chị quan tâm.”
Cô ấy rất ghét người khác nói xấu bạn trai nhà mình, cho dù là chị họ cũng không được.
“Kiều Kiều, em chính là bị nuôi đến quá ngây thơ rồi, biết người biết mặt nhưng lại không biết lòng, em nên đề phòng thì vẫn phải đề phòng một chút. Cậu ta trước đó anh hùng cứu mỹ nhân với em nói không chừng chính là một vở kịch, nếu không thì làm sao lại có thể trùng hợp được như vậy.” Nguyễn Hàm không đồng ý khuyên nhũ.
Sắc mặt của Nguyễn Kiều trầm xuống một cái: “Chị họ, em tin tưởng vào ánh mắt nhìn người của mình, hy vọng chị đừng chê bai bạn trai của em nưa, nếu không sau này chúng ta không cần qua lại nữa đâu.”
“Em!” Nguyễn Hàm nghẹn một cái, không nghĩ đến Nguyễn Kiều sẽ vì Cố Yến mà nói ra những lời này: “Em thật sự là bị ma quỷ ám ảnh rồi.”
“Chị nếu như còn muốn nói những điều không giải thích được này để gây chia rẻ mối quan hệ giữa em và Cố Việt nữa, vậy thì phiền chị dừng xe ở bên lề đường, em tự đón xe về nhà.” Nguyễn Kiều thật sự nổi giận.
Nguyễn Hàm hít sâu một hơi, đè xuống sự xúc động muốn nổi giận: “Được, chị không nói nữa, tương lai em cũng đừng có hối hận là được.”
Nguyền Kiều trả lời với giọng nói kiên định: “Em tuyệt đối sẽ không hối hận.”
Sau khi cô ấy nói xong, tựa đầu bên cửa nhìn về phía bên ngoài của cửa sổ, Nguyễn Hàm biết không có cách nào tiếp tục nói chuyện nữa, hai người trên đường cũng không nói chuyện nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận