Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 262. Thật là đẹp 2

Dựa theo thiết kế của Tống Sở, may một chiếc mũ trùm đầu, còn dùng một số mũi kim để ép lên toàn thân, khiến cho bộ áo lông nhìn không có vẻ bị phồng lên quá.
Tống Sở nhìn chiếc áo lông cảm thấy rất giống chiếc áo của đời sau, cô cầm lên mặc thử vào, đúng là rất vừa người còn tương đối thoải mái nữa.
Phía sau còn có thắt lưng, sau khi buộc thì sẽ gọn người hơn khi mặc.
Áo khoác lông màu xanh nhạt dài ngang hông mặc trên người Tống Sở, khiến cô có vẻ rất cao ráo, mà làn da trông cũng trắng hơn.
"Mẹ ơi, mẹ giỏi quá, ngay từ lần đầu tiên đã may ra chiếc áo lông đẹp như vậy rồi." Tống Sở nhìn trong gương không nhịn được khen ngợi.
Kiểu áo này khi được mặc trong thời hiện đại cũng không hề lỗi thời, tốt hơn so với chiếc áo bông mập mạp, mà tính mỹ quan cũng tốt hơn nhiều.
Đường Phụng vẫn hài lòng với tay nghề của bản thân, "Tất nhiên, mẹ có năng khiếu may quần áo mà, không thì bà tổ ngoại con cũng chẳng truyền cho mẹ."
"Nhưng may là Út Bảo nhà ta xinh đẹp, nên con mặc gì cũng đẹp hết." Bà càng nhìn càng thấy con gái đẹp, cả diện mạo lẫn dáng người chỉ sợ là lên thị trấn tìm cũng chẳng ai có thể so sánh cùng.
Trong mắt bà lộ vẻ kiêu ngạo, không hổ là con gái bà.
Tống Sở mặc áo lông đi vào phòng khách để những người khác trong nhà xem thử.
Anh hai Tống là người đầu tiên đứng lên, "Sở Sở mặc cái này quá đẹp luôn ấy, không biết còn tưởng em là người tới từ nội thành đấy."
Anh tư Tống cũng lại gần cười: "Đúng vậy, em gái ơi em mặc cái này so với mấy cô ở tỉnh thành thì giống với người thành phố hơn họ nhiều."
Anh cả Tống cũng ngây ngô cười nói: "Em mặc cái này đẹp lắm."
Chị dâu hai Tống gật đầu, "Em mặc cái này đúng là rất xinh đẹp."
Tống Sở cười tươi: "Do mẹ làm áo lông tốt đấy."
Bây giờ rất nóng, sau khi cô cho mọi người xem qua thì cởi áo lông ra.
"Mẹ ơi, mẹ giúp con làm thêm một cái như vậy mà thuộc kiểu nam đi, con đưa mẹ bản vẽ." Tống Sở cảm thấy lãnh đạo bên hãng may cơ bản đều là nam, tốt nhất là làm một bộ cho họ có thể tự mình thử lên cũng tốt.
Đường Phụng vuốt cằm cười nói: "Không thành vấn đề, vậy kích thước để làm là bao nhiêu?"
Anh hai Tống gian xảo nhất, lập tức nói: "Mẹ ơi, mẹ có thể dựa vào size quần áo của con để làm."
Kiểu áo này cho nữ làm được đẹp như vậy, kiểu nam nhất định cũng sẽ đẹp như thế.
Anh tư Tống cũng không ngốc, "Mẹ ơi, dáng người của con tốt hơn anh hai, không thì mẹ dựa theo size của con đi."
Nếu anh ta mặc bộ áo lông đó ra ngoài, mấy tên đàn ông trong thôn tuyệt đối sẽ hâm mộ với ghen tị.
Anh hai Tống trợn mắt, "Nói láo ít thôi, dáng người của em tốt hơn anh khi nào?"
Anh tư Tống giơ cong tay lên, "Em có cơ bắp, anh có không?"
Anh ta thích đi đánh nhau, gần đây lại thường xuyên chạy đến thị trấn, nhìn qua thì cơ thể cường tráng hơn so với anh hai Tống một ít.
Anh hai Tống không nói gì cả, "Có cơ bắp thì giỏi lắm à! Em cũng chẳng đẹp trai bằng anh."
Anh tư Tống khinh thường nói: "Rắm thối, em đẹp trai hơn anh đấy."
Sau đó đi lên trước mặt Tống Sở chỉ vào cô, "Anh nhìn đi diện mạo của út tốt như vậy, mà em với em ấy lại còn là sinh đôi trai gái, diện mạo của bọn em lại giống nhau, nhất định là em đẹp trai hơn anh nhiều, không tin thì anh có thể đi ra ngoài thôn hỏi thử đi."
". . ." Mặt anh hai Tống đen lại, bây giờ người trong thôn thích em gái anh ta như vậy, thì đi ra ngoài đó hỏi không phải là tự đi tìm ngược à.
Mắt anh ta xoay chuyển, ngẩng đầu ưỡn ngực: "Anh có vợ rồi, em có không? Độc thân mà còn không biết xấu hổ giành với anh à?"
Chị dâu hai Tống ngồi cách đó không xa không nói gì, bây giờ người này mới nhớ tới là anh ta còn có một nàng dâu cơ à.
Mặt anh tư Tống cũng đen lại, "Đó là em không muốn kết hôn, không thì cũng không ít cô gái đến xin muốn lấy á."
"Em cứ dát vàng lên mặt đi, cái việc không biết xấu hổ như vậy mà cũng nói ra được." Anh hai Tống liếc mắt.
Tống Sở không nói nên lời với hai người này, "Hai người không khác nhau lắm, không thì cứ dựa theo số size của anh cả đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận