Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 536. Không giống như đến làm nghiên cứu 2

Sau khi cùng nhau ăn cơm ở tiệm cơm quốc doanh xong, Tống Sở bảo Cố Việt lái xe đưa Tần Thu Lan về nhà trước, rồi bọn họ mới trở về nhà khách.
Sáng sớm hôm sau, Tống Bình thức đi làm bữa sáng, Tống Sở và Cố Việt ăn xong lái xe đến sở nghiên cứu báo danh.
Thời gian hai người bọn họ báo danh sớm hơn Tống Bình hai ngày.
Cố Việt đưa Tống Sở đến sở nghiên cứu sinh vật tỉnh trước, lúc này mới rời khỏi.
Bây giờ đã là tháng năm, thời tiết đã ấm lại rất nhiều, đặc biệt là tỉnh thành bên này càng ấm hơn.
Tống Sở mặc áo sơ mi trắng, khoác một chiếc áo gió bên ngoài, cùng một chiếc quần đen và giày da đen, nhìn qua có chút trưởng thành hơn tuổi thực tế, cũng tỏ ra khá có khí chất.
Nhanh chóng thông qua người trông cửa, đến phòng làm việc báo danh.
Sở nghiên cứu của tỉnh thành bên này cũng không to gì, chỉ là một cơ quan lớn thêm một tòa lầu bốn tầng.
Dựa theo bảo vệ nói, cô tìm thấy phòng làm việc hành chính của tầng ba.
Lúc này còn kém mấy phút mới tới giờ làm việc chính thức, cô thấy trong phòng làm việc có người ngồi, bèn gõ cửa.
Một người đàn ông trung niên ngồi trước bàn làm việc, ngẩng đầu nhìn qua, thấy Tống Sở thì ngạc nhiên, nhanh chóng hỏi: “Cô tìm ai?”
Trên mặt Tống Sở mang nụ cười: “Xin chào, tôi là Tống Sở, là người từ huyện nam đến sở nghiên cứu báo danh.”
Sau đó cô đi vào, đưa thư giới thiệu và văn kiện điều động qua.
Người đàn ông trung niên nhận qua xem một chút, ông ta có ấn tượng với lệnh điều động này.
Trước đó nghe nói viện trưởng bên này đã điều một người khá giỏi về phương diện sinh vật qua đây, nhưng thật không ngờ sẽ là nữ đồng chí trẻ tuổi, xinh đẹp như vậy.
Tuy rằng ông ta cảm thấy kinh ngạc, nhưng không biểu lộ ra mặt: “Hóa là ra đồng chí Tống, hoan nghênh hoan nghênh!”
“Tôi đây sẽ làm thủ tục chuyển chức vụ cho cô, cô ngồi nghỉ một lát.”
“Được, làm phiền rồi!” Tống Sở ngồi xuống gật đầu.
Sau đó lần lượt có một nam một nữ thanh niên đi vào phòng làm việc, nhìn thấy Tống Sở ngồi bèn mở miệng hỏi, nghe nói cô là người chuyển công tác qua nghiên cứu, cũng kinh ngạc không thôi.
Còn cho rằng Tống Sở giống bọn họ, điều qua làm việc trong văn phòng, nhân viên nghiên cứu trẻ tuổi như vậy, sao cảm thấy có chút không đáng tin cậy?
Nghe nói còn là viện trưởng đích thân điều đến, ánh mắt hai người nhìn về phía Tống Sở cũng có chút khác.
Người đàn ông trung niên nhanh chóng giúp Tống Sở làm xong thủ tục: “Cô là viện trưởng bên này điều qua, bây giờ tôi dẫn cô đến phòng làm việc của ông ấy, xem xem ông ấy sắp xếp công việc cho cô thế nào.”
Nếu chỉ là làm công việc hành chính, vậy nhất định là chủ nhiệm phòng làm việc này của ông ta sắp xếp.
Nhưng Tống Sở đến nghiên cứu, ông ta thật sự không biết phải sắp xếp thế nào.
Tống Sở đứng dậy: “Được, cảm ơn chủ nhiệm Ngô.”
Sau khi chủ nhiệm Ngô dẫn Tống Sở rời khỏi, cô gái trẻ tuổi kia bĩu môi: “Dáng vẻ này của cô Tống Sở không giống đến nghiên cứu.”
Phòng nghiên cứu chuyên môn của bọn họ bên này, chí ít cũng là trung niên, nhiều nhất vẫn là một số người lớn tuổi.
Người đàn ông trẻ tuổi nói: “Chắc có chỗ gì hơn người nhỉ, nếu không cũng không thể điều qua.”
Tống Sở này thật xinh đẹp, có thể làm hoa khôi của sở nghiên cứu bọn họ.
“Tôi mới không tin cô ta có thể làm ra trò gì, đoán chừng là đến với lý lịch hỗn hợp.” Cô gái có chút ganh tị nói.
Người đàn ông trẻ tuổi cười: “Xem sau này là biết.”
Tính tình của viện trưởng khá đứng đắn và nghiêm túc, chắc không đến mức sẽ kiếm cá nhân lý lịch hỗn tạp đến.
Chỉ là nhìn dáng vẻ Tống Sở còn trẻ như vậy, không giống người làm nghiên cứu, nhưng lại phân công đến phòng nghiên cứu, anh ta cũng không thể nói chính xác.
Hai người nhìn thế nào, Tống Sở cũng không rõ, nhưng biết rồi cũng không quan tâm.
Bây giờ không thể thi đại học đã nhiều năm như vậy, đa số làm nghiên cứu đều là người trung niên và lớn tuổi, thế hệ thanh niên rất ít, kiểu người đột nhiên điều qua phòng nghiên cứu như cô, bị ánh mắt đầu tiên của người ta khinh thường và hoài nghi, là rất bình thường.
Chỉ cần đừng cố tình soi mói, bình thường cô chẳng muốn để ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận