Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 825. Càng ngày càng xấu xa hơn 2

Đợi sau khi cô rời khỏi, Thịnh Thanh Dương cười nói với Cố Việt: “Người yêu này của cậu cũng rất xấu xa đó, đúng là xứng đôi vừa lứa với cậu mà!”
Anh ta cũng không nghe nói thiếu mất một chuyến mà Cố Việt bẫy người khác, dạo gàn đây còn giúp cho anh tư Tống gài bẫy xưởng đồ điện của Du thịnh Huy nữa, người trong vòng bạn bè đều biết.
Hai người này đều là những người đầu óc xấu xa, cho nên ai trêu chọc vào thì ai cũng gặp xui xẻo.
Cố Việt khẽ cười nói: “Tôi chỉ thích cô ấy xấu xa, chúng tôi dĩ nhiên là xứng đôi vừa lứa rồi.”
Nếu Tống Tiểu Sở là thánh mẫu, hay là những người con gái mỏng manh yếu đuối, thích khóc lóc ầm ĩ, anh ta cũng không có khả năng là sẽ thích.
Nếu như những người đàn ông khác có thể sẽ cảm thấy người yêu của mình quá lợi hại và mạnh mẽ là không tốt, nhưng mà đối với anh thì chỉ cảm thấy kiêu ngạo và tự hào thôi.
“Cậu cũng không vừa gì, không chỉ làm cho xưởng đồ điện gia dụng của Du Thịnh Huy bị thua lỗ nhiều, mà nghe nói dạo gần đây đồ điện gia dụng của xưởng bọn họ tất cả đều bị ế hàng, trả lại không ít cái hố mà đời thứ ba của nhà họ Quý đã đào ra, nếu không phải là tụ tập đám người đánh bạc, thì cũng chính là công việc phụ trách mà anh ta làm xảy ra vấn đề.”
Thịnh Thanh Dương cũng tự thấy bản thân cũng có thời điểm xem như là xấu xa, nhưng so với Cố Việt và Tống Sở, thì hoàn toàn là người có năng lực kém gặp người có năng lực tốt.
Cố Việt huơ huơ ly rượu rồi cười nói: “Đó cũng chính là do bọn họ có vấn đề thôi.”
Nếu không thì làm sao có thể bắt được cái chuôi của gã tay chân đó, cây ngay không sợ chết đứng, anh không sợ đối phương điều tra.
“Cũng đúng, vấn đề nhà của cậu của cậu cũng không nhỏ, quan hệ giao thiệp với các người cũng khá tốt, cũng không dính líu gì đến nhà họ Cố.” Thịnh Thanh Dương ý vị sâu xa nói.
Nhà họ Thịnh bọn họ ở trong sân nuôi dưỡng đó cũng là bị chèn ép không nhỏ, nhưng bây giờ vừa khéo bởi vì trái ngược, cùng nhà họ Cố ngày một phát triển đi lên hơn nữa.
Ngược lại là nhà họ Du, nhà họ Quý và nhà họ Lô trước kia hăm hở phát triển mạnh mẽ, bắt đầu bị thay đổi trở lại, nhanh chóng lao xuống đường sườn núi.
Đúng như câu nói đó, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Tống sở và Cố Việt lái xe rời khỏi, còn Hoắc Khải và Thịnh Thanh Dương thì đón xe để đi về.
Trên xe, Cố Việt đang ngồi ở vị trí kên bên tài xế nghiêng đầu nhìn về phía Tống Sở.
“Lần này em chuẩn bị như thế nào để cho bên điều chế thuốc Thụy Đằng chủ động mắc câu? Gửi bài luận văn trong tạp chí ‘Sinh vật quốc tế’ ư?” Anh có chút hiếu kỳ hỏi.
Loại này là biện pháp dễ dàng nhất để được các công ty điều chế thuốc lớn để mắt đến.
Tống Sở cười lắc đầu một cái nói: “Không có, kỹ thuật thí nghiệm đó của em mới thành công, nếu mà gửi bản thảo e là đã không còn kịp nữa rồi.”
“Cho nên em đã gọi điện cho Jacques và cũng đã liên lạc với Oury rồi, hai ngày nữa bọn họ chắc hẳn sẽ đến thủ đô.”
Cô cong cong môi nói: “Đều là ba công ty điều chế thuốc mạnh nhất trên thế giới, đều chú ý đến lẫn nhau, Jacques và Oury chạy đến thủ đô tìm em, thì người phụ trách của điều chế thuốc Thụy đằng chắc chắc cũng sẽ biết trước tiên, cũng sẽ hỏi thăm.”
Cô không chỉ cần đào góc tường, còn phải đào mạnh hơn, làm cho đối phương phải chủ động tìm đến tận cửa, cũng sẽ không đi lấy lòng lôi kéo đầu tư một cách thấp hèn giống như là Lô Nghĩa Kiệt.
Sau khi chuyện này thành công, Lô Nghĩa Kiệt biết được, nhất định sẽ càng phát cáu hơn nữa.
Cố Việt khẽ cười giơ tay lên nhéo một cái vào mặt của Tống Sở nói: “Tống Tiểu Sở, em càng ngày càng xấu xa rồi.”
Anh cũng càng ngày càng thích cô rồi.
Tống Sở nheo nheo mắt rất có ý tứ nói: “Đó là đương nhiên rồi, phụ nữ không hư thì đàn ông không thương mà.”
Cố Việt: “…” Sao anh lại nhớ đó là câu đàn ông không hư thì phụ nữ không thương mà.
Có điều là cứ theo cô để cô vui vẻ đi.
“Jacques và Oury bên kia, em đã nghĩ xong cách phải giải quyết quyết như thế nào chưa?” Cố Việt lại hỏi.
Cũng không thể làm cho hai người đi một chuyến về tay không được, nếu không thì trong tương lai sẽ không dễ dàng lại câu được cá.
Tống Sở ý vị sâu xa nói: “Em bên này có hai cách điều chế có thể chuyển nhượng lại cho bọn họ, tuyệt đối sẽ không làm cho bọn đến đây vô ích, tiện thể cũng nhờ bọn họ mở chi nhánh xưởng thuốc ở chúng ta bên này, như vậy thì bọn họ mới sẽ không để chô Thụy Đằng gần quan được ban lộc được.”
“Thông minh!” Cố Việt trong nháy mắt đã hiểu được ý của cô, điều này là để đánh lừa cho hai công ty đến mở xưởng.
Có sự so sánh với Thụy Đằng rồi, chỗ công ty của hai người Jacques nhất định trong lòng sẽ tương đối bị kích thích, không thể không mắc câu, Tống Tiểu Sở nhà anh quả nhiên càng ngày càng biết lợi dụng tài nguyên thời cơ, cũng càng ngày càng xấu xa.
Nếu như cầm chắc được việc xúc tiến đầu tư chi nhánh xưởng thuốc của ba công ty lớn, thì đoán chừng miệng của Lô Nghĩa Kiệt cũng có thể sẽ tức giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận