Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 518. Cầu xin giúp đỡ 2

Tống Sở suy nghĩ một lát: "Muốn giúp thật ra cũng không thành vấn đề, nhưng mà chúng tôi không thể đảm bảo nhất định sẽ hoàn thành."
Tất cả các đơn hàng của các cô đều được đàm phán thành công là bởi vì vẫn luôn kiên trì với giá cả và điều kiện của mình, trọng điểm cũng là bởi vì ở nước ngoài còn chưa có áo lông và máy đóng gói chân không.
Hứa Vệ nghe cô đồng ý thì thở phào nhẹ nhõm, cười: "Cái này chúng tôi đã suy nghĩ tới rồi, cũng đã nói với bọn họ, chỉ cần các cô giúp đỡ, cuối cùng có thể thành công hay không cũng chẳng vấn đề gì."
Có thể đàm phán thành công hay không, cũng không chỉ dựa vào hai người Tống Sở, còn phải xem yêu cầu của thương nhân nước ngoài, chuyện này ai cũng không thể nói chính xác.
Lúc này Tống Sở mới gật đầu nói: "Được, bảo những nhà máy có yêu cầu mang một phần văn kiện tài liệu và sản phẩm của mình tới đây cho chúng tôi nghiên cứu trước, sau đó sẽ hẹn thời gian đàm phán."
"Đoàn triển lãm bên phía chúng tôi vẫn sẽ ở tỉnh Quảng ba ngày, cho nên nếu cần giúp đỡ, cũng chỉ có thể tập trung trong ba ngày này thôi, nếu lố thời gian chúng tôi cũng không có cách nào." Cô bổ sung.
Hứa Vệ biểu thị đã hiểu, "Không thành vấn đề, tôi sẽ nói cho bọn họ hiểu."
Lại hàn huyên vài câu, Tống Sở bèn viết một dãy số của điện thoại trong khách sạn, Hứa Vệ phụ tử bèn cầm lấy rồi quay về phòng làm việc.
Sau khi hai người đi, Thịnh Thanh Dương chế nhạo hai người: "Người tài ba cũng nhiều chuyện thật, vốn dĩ tôi còn muốn mời mọi người đi chơi ba ngày để thả lỏng, xem ra hai người không hưởng thụ được rồi."
Vừa tới tỉnh Quảng đã bắt đầu bố trí gian hàng và trông coi hàng hóa, hơn nữa trong lòng mọi người đều rất lo lắng không biết có thể đàm phán thành công hay không, có thể xuất khẩu hay không, cũng chẳng còn tâm trạng đi dạo.
Bây giờ bất luận là đơn hàng quốc nội, hay là đơn hàng xuất khẩu đều khiến mọi người vô cùng vui mừng và vừa lòng, anh ta cũng rất sáng suốt, cho nên bảo mọi người ở lại thêm ba ngày ra ngoài đi chơi cho thỏa thích.
Khó có được tới một lần tỉnh Quảng, mọi người không chỉ có thể đi thăm quan thắng cảnh, còn có thể mua ít đồ về làm kỷ niệm, như vậy mới không uổng công.
Chỉ tiếc Tống Sở và Cố Việt phải đi hỗ trợ, không có cách nào đi chơi.
Tống Sở nhún nhún vai, "Dù sao sau này cũng sẽ có cơ hội thôi, ba ngày này không chơi cũng chẳng làm sao."
Ở hậu thế cô đã tới đây không ít lần, hiện tại chẳng có bao nhiêu cảng đep được mở cả, giao thông lại chẳng thuận tiện, cô cũng không muốn đi chơi.
Cố Việt cười khẽ: "Đúng vậy, chúng tôi ở lại vì nhân dân phục vụ."
Bây giờ anh cũng chẳng còn tính tình ham chơi nữa rồi, hơn nữa chỉ cần có thể ở bên cạnh Tống Sở là anh đã cảm thấy rất sung sướng, bất luận là đi làm hay đi chơi anh đều cảm thấy không có vấn đề.
Thái độ này của hai người càng làm cho những huyện khác bội phục và cảm thán, giác ngộ của Tống Sở và Cố Việt thực sự quá cao.
Đã đến giờ đóng cửa, tất cả mọi người đều vui vẻ rời khỏi nơi lần đầu đặt chân tới, hơn nữa đều cảm thấy rất viên mãn.
Tống Sở, Cố Việt còn phải làm việc, và Thịnh Thanh Dương dẫn theo xưởng trưởng của nhà máy máy móc huyện đi tới nơi ở của một vài vị khác nước ngoài đã ký hợp đồng để chào hỏi.
Quả nhiên, bởi vì các nàng chủ động rất có thành ý tặng một kiện trang bị kỹ thuật, cho nên mấy thương nhân kia đều cảm thấy bản thân rất được tôn trọng, đồng dạng cũng rất thưởng thức sự hào phóng của các cô, tất cả những điều khó chịu trước đó đều tan thành mây khói.
Từng người đều vô cùng khách khí nhiệt tình, trong lời nói còn biểu thị, tương lai nếu có cơ hội còn có thể hợp tác với hai người.
Điều này cũng làm cho Thịnh Thanh Dương và xưởng trưởng của nhà máy máy móc hoàn toàn yên tâm, còn may Tống Sở nghĩ ra ý tưởng chủ động bù đắp cho đối phương, nếu không những thương nhân nước ngoài này tuyệt đối không vui, việc hợp tác sau này rất có khả năng sẽ bị ảnh hưởng.
Lúc thăm hỏi tới thương nhân nước ngoài cuối cùng, đối phương hoàn đặc biệt nhiệt tình giữ mấy người lại cùng nhau dùng cơm.
Nhìn Tống Sở và Cố Việt lạnh nhạt vừa dùng cơm Tây, vừa cười nói chuyện phiếm với người nước ngoài kia, sự bội phục của xưởng trưởng của nhà máy máy móc lại tăng thêm một tầng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận