Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 902. Đúng là làm họ có thêm thể diện và vẻ vang 1

Tống Sở chợt săn trộm mấy vị chuyên gia nước ngoài này khiến cho người ngoài vừa mừng vừa sợ.
Đúng vậy, dựa vào đâu mà chuyên gia ở bên chúng tôi cứ đồng loạt bị nước ngoài săn đi, chúng tôi cũng có thể săn bọn họ mà.
Từng người một đều nhìn về phía Tống Sở với ánh mắt đầy khen ngợi, quả nhiên vẫn là cô suy nghĩ chu toàn, đáng tiếc là cô không hề có hứng thú với bên ngoài.
Mấy sinh viên của ba trường đại học lớn cũng chịu thua Tống Sở, nếu đổi lại là bọn họ thì có lẽ bọn họ sẽ không làm được, chả trách cô có thể trực tiếp tham gia thi mà không cần thông qua đợt tuyển chọn.
Sau khi đi tham quan phòng thí nghiệm xong thì cũng đã gần mười hai giờ, khi ấy Tống Sở dẫn đoàn người đi tới căn tin để ăn cơm.
Cô đã tới chào hỏi đầu bếp của căn tin từ trước và dặn họ nấu thêm nhiều đồ ăn cho mấy chục người, rồi bảo ở bên anh cô mang thịt và rau cải tới.
Cô còn mua một chồng đĩa đồ ăn mới, rồi đưa mỗi người một đĩa.
Sau đó là ba món mặn ba món chay, còn có một ít trái cây và bánh ngọt được đặt ở cửa sổ căn tin, mọi người có thể tiện đi lấy đồ ăn và ăn.
Đầu bếp do anh hai Tống giới thiệu tới có tài nấu nướng vô cùng tốt, chẳng qua là bình thường anh ấy thích một cuộc sống nhàn nhã nên không tự mình mở quán cơm, hơn nữa tiền lương của Tống Sở đưa anh ấy cũng khá cao.
Cũng vì vậy, khi mọi người cơm và đồ ăn, thì ai nấy cũng đều cảm thấy mùi vị rất ngon, mỡ cũng khá nhiều.
Lúc trước bọn họ đã nghe nói đồ ăn bên phòng thí nghiệm riêng của Tống Sở rất ngon, bây giờ tự mình nếm thử rồi mới phát hiện rằng nó không chỉ là ngon, mà là rất ngon.
Các sinh viên của những trường khác đều cảm thấy ngưỡng mộ, cái đãi ngộ này khiến bọn họ cũng muốn tới làm việc ở phòng thí nghiệm.
Cũng có một người không nhịn được mà hỏi: “Bạn học Tống, phòng thí nghiệm này của bạn cần tuyển làm thêm không?”
Những người khác cũng đồng loạt ngẩng đầu và nhìn về phía Tống Sở, bọn họ cũng muốn hỏi câu này.
Tống Sở mỉm cười, trả lời: “Cần chứ, đợi sau khi cuộc thi quốc tế kết thúc, bộ quan hệ đối ngoại của trường chúng tôi sẽ liên hệ với bộ quan hệ đối ngoại của các trường đại học khác để cùng nhau tham gia hoạt động đi làm thêm.”
“Phòng thí nghiệm của tôi không chỉ phải tuyển người, mà bên chúng tôi còn có thể giúp mọi người liên hệ với những công ty khác, và những bạn học đang cần đi làm thêm.”
Cô biết trước những thay đổi trong tương lai, sẽ có rất nhiều người không chỉ muốn một công việc ổn định, mà các doanh nghiệp tư nhân càng ngày càng phát triển tốt hơn thì dĩ nhiên là cần người tài rồi.
Bây giờ xem như cô đang gom những người tài này lại cho các công ty, nói chừng sau này có thể giữ họ lại, có thể giữ lại một phần thì cũng đã rất tốt rồi, so với người mới cũng tốt hơn.
Nghe được câu này của Tống Sở, mọi người ai cũng đều vui mừng.
Những sinh viên của các trường khác cũng rất hâm mộ sinh viên đại học nông nghiệp của thủ đô vì bên họ có thể đăng kí đi làm thêm. Nếu bây giờ các trường đại học liên kết với nhau lại, Tống Sở hỗ trợ việc liên hệ với công ty, điều này có nghĩa là mọi người cũng có cơ hội, quá tốt rồi.
“Tôi đại diện cho tất cả mọi người cảm ơn bạn học Tống.” Người bạn học vừa mới lên tiếng, nói với cô.
Tống Sở mỉm cười: “Không cần khách khí, tôi cũng chỉ cung cấp cơ sở hoạt động cho mọi người thôi, sau này vẫn cần hội học sinh của các trường đại học và bộ quan hệ đối ngoại của trường đó đi liên hệ với công ty xí nghiệp, từ đó họ sẽ cung cấp các bạn học thêm nhiều vị trí làm thêm hơn.”
Cô chỉ phụ trách dẫn dắt và thúc đẩy hoạt động này, chứ cũng không quản đến việc sau đó, đã đặt nền móng sẵn rồi, nếu bước kế tiếp mà những người bộ trưởng này vẫn không làm được thì giải tán thôi.
Diệp Kính cười nói: “Không thành vấn đề, bọn tôi cũng sẽ cố gắng liên lạc để tìm vị trí đi làm thêm.”
Mấy trường của bọn họ liên kết với nhau để làm hoạt động, không thể cứ chỉ để một mình Tống Sở đóng góp, cho nên mọi người ai ai cũng đều phải đóng góp vào chứ không ai thiếu ai.
Chủ tịch hội học sinh của trường đại học Trung Hoa và đại học thủ đô đều đồng loạt gật đầu: “Phải.”
Cơm nước xong xuôi, mọi người rời khỏi đại học nông nghiệp thủ đô.
Điều kiện ở trung tâm phòng thí nghiệm riêng của Tống Sở và tin tức về chuyện đi làm thêm cũng đã lan truyền ra khắp các trường đại học, tin tức, và không ít người đang nghĩ tới việc đi làm thêm.
Sau ngày kế tiếp, Tống Sở và những người khác dẫn các sinh viên của mấy quốc gia đi tham quan ngắm cảnh ở thủ đô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận