Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 822. Sở Sở, em biết chơi quá nhỉ 1

Tống Sở cũng biết Thịnh Thanh Dương là người thông minh, quả nhiên phản ứng rất nhanh.
“Hôm nay em hẹn anh Thịnh ra ăn cơm quả thật cũng là vì chuyện này.”
“Chúng ta là bạn tốt đã lâu, dĩ nhiên là em không thể nhìn anh phải bị Lư Nghĩa Kiệt áp bức một bậc rồi.”
Thịnh Thanh Dương cười nghiền ngẫm hỏi: “Lư Nghĩa Kiệt có phải đã đắc tội em hay không?”
Nếu không gần đây ngày nào Tống Sở cũng bận rộn làm thí nghiệm, không có thời gian mà chạy tới quan tâm chuyện của bộ kêu gọi đầu tư.
Tống Sở khẽ cười nói: “Quả nhiên là anh Thịnh thông minh, trước đó chuyện em bị bôi nhọ anh cũng biết rồi đó, người giở trò quỷ sau lưng chính Lư Nghĩa Kiệt.”
Đoạn thời gian đó, Thịnh Thanh Dương còn cố ý gọi một cú điện thoại tới, hỏi chuyện cô bị tung tin bôi nhọ, chủ động hỏi có cần giúp một tay không, anh ta nhất định sẽ dốc hết sức lực.
Có rất nhiều lúc đúng là hoạn nạn mới thấy chân tình, đối với những người chủ động quan tâm, muốn giúp đỡ cô trong khoảng thời gian đó Tống Sở đều ghi nhớ trong lòng.
Thịnh Thanh Dương lại ngẩn người lần nữa: “Hả, lại là tên kia giở trò quỷ à?”
Cũng chỉ có khả năng này là tương đối lớn, nếu không thì hẳn là Tống Sở và Lư Nghĩa Kiệt cũng chẳng tiếp xúc với nhau mới đúng.
Anh ta không ưa Lư Nghĩa Kiệt, cũng là vô tình biết được đối phương đã âm thầm làm ra không ít chuyện buồn nôn, đặc biệt là giúp Lư Uyển Anh chỉnh đốn không ít người, cảm giác rất thái quá.
Tống Sở gật đầu: “Không sai, trước đó em có mắng em gái gã một trận, thế là gã đã lên kế hoạch trả thù sau lưng em.”
“Làm sao Lư Uyển Anh lại chọc tới em vậy?” Thịnh Thanh Dương rất tò mò hỏi.
Hai người này sẽ phải là không có liên quan gì mới đúng, hơn nữa anh ta biết tính cách của Tống Sở rất tốt, đối với những người cùng là phái nữ hoàn toàn sẽ không chủ động mắng chửi đối đầu gay gắt, tương đối thương hoa tiếc ngọc với bọn họ.
Nhất định là do Lư Uyển Anh đã làm chuyện gì đó nên mới chọc giận khiến cô trực tiếp mắng cô ta.
Tống Sở cũng không giấu giếm, kể lại chuyện lúc trước: “Anh nói xem có phải nên mắng cô ta hay không? Em không cảm thấy mình làm sai gì cả, người nhà cô ta rất vô lý.”
Sau khi nghe xong, Thịnh Thanh Dương không biết phải nói gì, rõ ràng chính là đối phương không biết xấu hổ, thế mà Lư Nghĩa Kiệt còn không biết xấu hổ đi trả thù.
“Mắng hay lắm, em và Tiểu Việt là một đôi được nhà họ Cố thừa nhận, ông lão Cố và chú Cố cũng đã nhận định em, Lư Uyển Anh muốn giành gả vào nhà họ Cố, cứ nằm đó mà mơ đẹp đi.” Anh ta cảm thấy người nhà họ Lư cứ cho rằng đó là chuyện hiển nhiên vậy, đúng là quá coi thường và khinh thị Tống Sở rồi.
Còn chẳng phải là giẫm vào đinh cứng rồi sao, thật sự coi Tống Sở là quả hồng mềm à, bóp nắn thỏa thích xong thì phải bị đâm lại.
“Xưa nay anh em Lư Nghĩa Kiệt cũng đều là kẻ lòng dạ hẹp hòi, gã đã làm không ít chuyện buồn nôn vì Lư Uyển Anh, vì vậy anh cũng thấy không thích anh em bọn họ.”
Hơn nữa người phụ nữ đã từng cuốn lấy, thiếu chút nữa làm anh ta bị phá hủy cả một đời, bị buộc phải chạy tới huyện Nam để tránh né kia chính là bạn thân của Lư Uyển Anh.
Lư Uyển Anh cũng đã kiến nghị rất nhiều chủ ý ngu ngốc cho người phụ nữ kia, anh ta hoài nghi Lư Nghĩa Kiệt cũng có cắm một chân vào.
Dẫu sao lúc ấy nhà anh ta muốn đưa anh ta tới Hải Thị tương đối phát triển này làm việc để tăng thêm lý lịch, mà nhà Lư Nghĩa Kiệt cũng có ý định giống vậy.
Cuối cùng bởi vì chuyện này mà thiếu chút nữa anh ta bị vu oán thành lưu manh, cũng may là trong nhà phản ứng nhanh chóng tống anh ta tới huyện Nam, còn Lư Nghĩa Kiệt đã thành công tới Hải Thị, khởi điểm cao hơn anh ta một bậc.
Cũng còn may là anh ta làm nhiều chuyện ở huyện Nam như vậy nên lý lịch tương đối đẹp, vậy nên mới phân cao thấp với đối phương được, bằng không mà muốn cạnh tranh chức chủ nhiệm của bộ Kêu gọi đầu tư thì anh ta còn kém một bậc nữa.
Vì vậy ấn tượng của anh ta với anh em nhà họ Lư mới kém như vậy.
“Em muốn giúp anh thế nào để không bị Lư Nghĩa Kiệt áp chế? Lại lôi kéo một hạng mục đầu tư tốt hơn à?” Anh ta hỏi.
Tống Sở cười hỏi: “Anh Thịnh, nếu như cách này của em sẽ công khai đắc tội Lư Nghĩa Kiệt một cách rất rõ ràng thì anh có làm không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận