Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 216. Nói thật đi cô có thích tôi không? 2

Mắt Tần Thu Lan sáng lên, "Thật không vậy?"
Tống Sở nhìn ánh mắt cô ta sáng lên trong suốt như chú chuột nhỏ, cảm thấy có hơi dễ thương, cười nhéo một cái vào mặt cô ta, "Dĩ nhiên là thật rồi, ăn tuyệt đối ngon."
"Tuyệt thật, vậy qua một thời gian ngắn nữa em sẽ tới tìm chị." Tần Thu Lan có hơi không chờ đợi được nữa.
Nhìn hai người tụ tập thân mật nói đùa với nhau, thậm chí Tống Sở còn đi bóp mặt người ta, còn Tần Thu Lan người luôn dễ thương [2] lại để mặc cho cô bóp, Cố Việt cảm thấy hôm nay anh ra ngoài không xem ngày rồi.
[2] Dễ thương: 娇蛮的: Jiaoman, còn được gọi là Aojiao, là một từ vựng thường được sử dụng trong lĩnh vực ACGN , thuộc loại thuộc tính dễ thương . Bắt nguồn từ từ tiếng Nhật "ツ ン デ レ", nó mô tả một nhân vật thường kiêu ngạo, nhưng trở nên nhút nhát trong một số điều kiện nhất định.
"Được, trước đó em nhớ viết thư cho chị, chị sẽ để cho anh hai chị chuẩn bị đồ ăn." Tống Sở gật đầu.
Tần Thu Lan hỏi: "Bên chỗ các chị không có điện thoại à? Viết thư thì quá chậm."
"Chưa lắp cơ, bây giờ muốn lắp một cái điện thoại trong thôn cũng khá phiền phức, ngược lại chị cũng muốn xin lắp một cái." Tống Sở cảm thấy không có điện thoại thì cũng không tiện, nên muốn lắp hai cái điện thoại trong trại chăn nuôi, như vậy sau này liên lạc công việc cũng thuận lợi hơn.
Nhưng hôm đó hỏi, muốn lắp điện thoại chẳng những phải viết đơn xin mà còn phải cấp chứng chỉ, sau đó còn phải chờ xét duyệt nữa.
Vì phải cần dây, nên không nhất định là người sẽ xuống kéo cho mình, mà cũng không biết có thể xin xuống được không nữa.
Tần Thu Lan suy nghĩ một chút rồi nói: "Cái này thì không thành vấn đề, dì em làm ngay tại bên sở bưu điện, chị viết địa chỉ cụ thể chị muốn gắn điện thoại rồi đưa cho em, em sẽ nói dì hỗ trợ một chút."
Như vậy cô ta mà muốn tìm Tống Sở cũng dễ hơn.
Ngược lại Tống Sở cũng không khách sáo với cô ta, lập tức lấy giấy bút trong túi xách ra viết địa chỉ cho cô ta, "Vậy chị cảm ơn em trước nhé."
Tần Thu Lan cười xua tay, "Đừng khách sáo, chuyện nhỏ thôi mà."
"Bạn thân cô gái nhỏ Tần ơi, sau này có chuyện gì thì cũng có thể đến tìm chị nhé." Tống Sở nhéo một cái vào tay cô gái nhỏ.
Tần Thu Lan cười vừa lòng, "Được rồi, không thì em viết thư cho chị trước nhé, chị phải nhớ liên lạc lại với em đấy."
Cô ta còn chưa từng viết thư cho ai đâu đó, có vẻ sẽ rất vui đấy.
Tống Sở gật đầu: "Được, chị nhất định sẽ viết lại thư cho em."
Hai người lại trò chuyện cười đùa với nhau, khiến cho Cố Việt đang nhìn hoàn toàn không hiểu gì cả.
Mặc dù anh đối xử với Tần Thu Lan khá lãnh đạm và hời hợt, nhưng cũng biết cô gái này vì bối cảnh gia đình không tệ, nên bình thường vẫn khá kiêu ngạo, dường như bạn bè cũng không nhiều lắm.
Thật sự không nghĩ tới vừa đi ra ngoài một chuyến, Tần Thu Lan lập tức bị Tống Sở dụ dỗ xoay quanh, còn chủ động lên tiếng ra tay giúp đỡ, không khoa học quá rồi.
“Vừa rồi hai người mới đi làm gì vậy?" Anh không nhịn được hỏi.
Tần Thu Lan nghe anh hỏi như vậy, ríu rít khen Tống Sở, "Em đưa Sở Sở đi trượt băng, anh Cố Việt anh không thấy đâu, Sở Sở trượt băng giỏi lắm, còn đưa em..."
Cố Việt biết luôn là Tống Sở đã dỗ dành Tần Thu Lan như thế nào.
Anh ý vị sâu xa nhìn Tống Sở, "Cô biết trượt băng à?"
Cô còn bao nhiêu mặt mà người ta chưa biết đến nữa?
Tống Sở gật đầu: "Biết, hôm khác có cơ hội cũng sẽ đưa anh đi chơi."
Cố Việt: "..." Cái này không phải trọng điểm.
Nhưng anh tư Tống lại kích động nói: "Út Bảo, đưa anh đi chơi nè."
Tống Sở cho anh ta một cái liếc mắt, "Sao em có thời gian đưa anh đi chơi được, tránh qua một bên đi."
Anh tư Tống: "..."
Đây là phân biệt đối xử đó, đây thực sự là em gái ruột à?
Cố Việt nghe hai người nói chuyện, vốn dĩ tâm trạng đang không thoải mái lắm thì đã sáng hơn nhiều rồi, "Được, ngày khác cũng để tôi được chứng kiến phong thái trượt băng của cô nhé."
Tống Sở câu môi, "Vậy anh đừng để tôi mê hoặc đó."
Cố Việt bật cười, "Tôi cảm thấy không đến mức đó đâu."
Tần Thu Lan ở bên cạnh không đồng ý nói: "Sao mà không đến mức đó được, Sở Sở trượt băng trâu bò mà lại đẹp đến vậy, em cũng bị cô ấy mê hoặc luôn rồi, bọn Tống Chí cũng vậy, khẳng định anh cũng không ngoại lệ đâu."
Cố Việt: "..." Nói thật đi cô có thích tôi không???
Bạn cần đăng nhập để bình luận