Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 399. Lại bị đả kích rồi 1

Bây giờ tuy rằng ngày nào cũng được ăn thịt, cũng phải cách hai ba ngày mới ăn một lần, lúc không có thịt thì cũng có trứng.
Tống Sở còn rất chú trọng tới chất lượng cuộc sống, có thể thoải mái thì không cần tiết kiệm.
"Đến lúc đó cũng không cần đi mua thịt và rau, em sẽ bảo đại ca Hồ bên kia mỗi ngày bớt cho chúng ta chút thịt."
"Cũng không cần phiếu thịt, chỉ là giá cả sẽ đắt hơn chút."
Cố Việt cười nói: "Tôi cũng nghĩ như vậy, trước đây dinh dưỡng của Tiểu Cẩn không đầy đủ, nếu tự mình nấu cơm thì có thể bồi bổ cho nó."
"Cứ quyết định như vậy đi, đến lúc đó chia đều sinh hoạt phí, để chị làm cơm." Bây giờ Tống Bình cũng không keo kiệt với bản thân nữa, ngày nào cũng ăn ngon một chút, đắt chút cũng không sao.
Cô ấy không muốn chiếm tiện nghi của Tống Sở và Cố Việt, cho nên mới nói như thế.
Tống Sở biết tâm tư của cô ấy, "Được, đến lúc đó mỗi tháng đại ca Hồ sẽ tới tính nợ một lần, chúng ta chia đều cho anh ta."
Cố Việt gật đầu: "Được!"
Sau khi cơm nước xong xuôi quay về nhà, Tống Bình ở trong phòng của mình xem lại bài vở cấp hai.
Mặc dù cô ấy đã tốt nghiệp trung học, thế nhưng sau khi kết hôn thì chưa từng xem lại, tri thức đã gần như quên sạch rồi, bây giờ phải học lại một lần nữa.
Cố Việt lại tới phòng của Tống Sở, hai người vào phòng thí nghiệm không gian đọc sách, hai bên đã hình thành một loại ăn ý.
Ngày hôm sau, Thịnh Thanh Dương dẫn theo người của phòng làm việc đi khảo sát thực địa.
Bởi vì khoảng cách khá xa, anh ta đã bảo Trương Xuân Hoa làm đơn xin dùng xe.
Mấy người đi hai chiếc xe, bởi vì đúng lúc có mười người nên không cần tài xế.
Thịnh Thanh Dương và Cố Việt mỗi người lái một chiếc.
Mọi người cũng chẳng ngạc nhiên với chuyện Thịnh Thanh Dương biết lái xe, dù sao anh ta cũng tới từ thủ đô, nghe nói bối cảnh còn không nhỏ.
Nhưng khi thấy Cố Việt cũng biết lái xe, chuyện này khiến đám người rất kinh ngạc.
Trong lòng đều nghĩ có khả năng thân phận của Cố Việt cũng không đơn giản, biết nhiều thứ như vậy, lại còn biết lái xe, trong nhà không có điều điện sợ là không thể nào đâu.
Hơn nữa dung mạo khí chất của anh được nuôi dưỡng, cũng không giống như người mà gia đình công nhân có thể nuôi dưỡng ra, vì vậy càng thêm khách khí với anh.
Thực ra bọn họ không biết Tống Sở cũng biết lái xe, nếu không thế nào cũng bị đả kích thêm lần nữa.
Tới mảnh đất đã lựa chọn, Thịnh Thanh Dương đã trực tiếp lấy bản đồ quy hoạch đất đai mà hôm nay lấy được ra xem thử, sau đó tự mình dẫn theo đoàn người đi đo đạc một phen.
"Bên này quả thực thích hợp, bên kia tôi đã viết đơn xin rồi, mở rộng phạm vi trên nền đất có sẵn, diện tích quy hoạch của hầm khí biogas cũng có thể thêm vào." Anh ta càng nhìn mảnh đất này càng cảm thấy thỏa mãn.
Tình cờ là không xa con đường sắp được sửa chữa, đất đai bốn phía rất bằng phẳng trống trải.
Tống Sở cũng quan sát tỉ mỉ, "Ừ, tôi cảm thấy xây nhà máy ở đây rất thích hợp, đến lúc đó còn có thể quy hoạch ra một khu gia thuộc cho công nhân viên và ký túc xá nhân viên nữa."
Diện tích rất lớn, có thể xây được rất nhiều.
Thịnh Thanh Dương cười nói: "Tôi nghe nói khu nuôi dưỡng của các cô là do cô quy hoạch à?"
Tống Sở trả lời: "Ừ, gần như vậy."
"Vậy cô hãy viết và vẽ ra bản kế hoạch tổng thế đi, đến lúc đó tôi sẽ đưa cho các đồng chí ở cục xây dựng xe, thử, tốt nhất là toàn bộ đều được sử dụng hợp lý." Bây giờ Thịnh Thanh Dương đã tuyệt đối tin tưởng Tống Sở.
Hơn nữa bản thân anh ta cũng đã từng nhìn thấy cách xây dựng của khi nuôi dưỡng, cảm thấy các phương diện đều vô cùng hợp lý, phân công khu vực cũng rất rõ ràng, đáng để tham khảo.
Tống Sở cũng không từ chối, "Không thành vấn đề."
Năm người đám Ngụy Nhiên nghe hai người nói thế, lại ngơ một trận.
"Chủ nhiệm Tống đã từng học kiến trúc à?" Đinh Bằng tò mò hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận