Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 291. Học thần Cố anh ẩn giấu rất sâu đấy 1

Tống Sở xác định không biết người này, nhưng vừa nghe ông ta nói, cô đã đoán ra được đây là người nào rồi.
"Ông chính là tên lừa đảo đã bán nhân sâm giả cho người ta?" Cô nhíu mày.
Người đàn ông trung niên xì một tiếng khinh miệt, "Mẹ mày mới là lừa đảo, con nhóc chết tiệt kia mày tìm chết rồi."
"Các anh em, con nhóc chết tiệt kia là người đã phá hỏng chuyện của tôi khi ở thị trấn, hôm nay không thể để cho bọn họ đi được." Ông ta quay lại nói với đám người phía sau.
Lúc trước ông ta cũng không biết người mua là Xưởng trưởng ở nhà máy sắt thép, thế là cô ý cầm nhân sâm giả tới lừa, ai mà ngờ lại bị người ta tiết lộ, Xưởng trưởng kia bèn cho người tới tìm ông ta tính sổ.
Không chỉ dứt khoát đòi tiền về, còn tìm người dọn hang ổ của ông ta, còn muốn làm lớn chuyện này kiếm cớ bắt ông ta vào cục cảnh sát.
Ông ta không còn cách nào chỉ còn biết tháo chạy, nhưng mà trước khi chạy trốn cũng đã điều tra ra là Tống Sở ở bệnh viện tiết lộ chuyện nhân sâm giả.
Lúc ông ta còn ở thị trấn đã muốn báo thù rồi, chỉ tiếc gặp phải hai lần bên cạnh Tống Sở đều có người, hơn nữa đều đang ở trên đường lớn nên ông ta không có cách nào hành động.
Hôm nay gặp được, nếu như không báo được thù thì ông ta sẽ theo họ cô.
Những người khác vốn dĩ đã động tâm tư muốn cướp hàng hóa, chuyện này bọn họ cũng không phải mới làm lần đầu.
Không ít người tới chợ đen mua đồ, bị bọn họ cướp cũng không dám đi cáo công an.
Dù sao không chỉ người bán bị bắt phải ở trong ngực, người mua cũng sẽ không có kết cục tốt.
Bây giờ muốn cướp cũng chẳng cần mượn cớ nữa rồi, vì vậy mấy người nhanh chóng tiến tới vây quang Tống Sở và Cố Việt.
"Lá gan của em gái lớn thật đấy, vậy mà dám phá hỏng chuyện tốt của em tao."
"Giao đồ trong tay các người ra đây." Lão đại trong đám người, gương mặt ác liệt nhìn Tống Sở: "Lại cho bọn tao chơi đùa một lát, nếu không sẽ giết chết các người."
Chuyện cưỡng ép phụ nữ cũng không phải là lần đầu bọn họ làm.
Ở thời đại này tuy rằng tội lưu manh rất nghiêm trọng, một khi bị bắt cơ bản là sẽ phải ăn đạn.
Nhưng trinh tiết của phụ nữ cũng rất được xem trọng, cho nên rất nhiều người sau khi bị xâm hại, căn bản cũng không dám báo công an hoặc là người khác, chỉ có thể im lặng chịu đựng.
Cho dù người xâm hại có bị nghiêm phạt thì người bị xâm hại cũng sẽ bị chỉ chỉ chỏ chỏ.
Trước đây đã phát sinh qua, người bị hại báo án, cuối cùng người xâm hại bị bắn chết, nhưng người bị hại không bao lâu cũng bởi vì không chịu nổi người thân và hàng xóm chỉ trích khinh bỉ nên đã tự sát.
Bởi vậy đám người kia cũng nắm vững tâm lý cho qua, cho nên mới dám cướp người và xâm hại phụ nữ.
Hơn nữa người đông thế mạnh, rất nhiều người bị hại muốn phản kháng cũng bất lực, chỉ có thể nuốt nước mắt vào bụng.
Lúc này bọn họ nhìn về phía Tống Sở và Cố Việt, căn bản là không để ở trong lòng.
Một cô gái xinh đẹp mềm mại, một tên mặt trắng tuy rằng tướng mạo hơi xấu nhưng vóc dáng cường tráng, nào có phải là đối thủ của bọn họ.
Mấy người đều nhìn chằm chằm Tống Sở, "Đúng, em gái em tốt nhất là ngoan chút, nếu không lát nữa anh đây sẽ nặng tay, em sẽ phải khóc đấy."
Đây tuyệt đối là cô gái xinh đẹp nhất mà bọn họ đã gặp qua, hôm nay vận khí thật sự là quá tốt, ở chỗ này gặp được thì đó chính là của bọn họ.
Trọng điểm là còn có thể một phát đoạt được mấy túi đồ, thu hoạch gấp đôi.
Sau đó trong miệng mấy người kia còn phát ra không ít lời khó nghe.
Ánh mắt của Cố Việt hoàn toàn lạnh xuống, những người này là đám cặn bã bại hoại, sống ngoại trừ lãng phí lương thực ra thì toàn gây tai họa.
Ánh mắt của Tống Sở nhìn về phía đám người kia như nhìn người chết.
Cô chuẩn bị đánh đám người này cho tàn phế, sau đó vứt ở cửa cục công an.
Tên lão đại còn nhịn không được muốn giơ tay kéo Tống Sở, cô gái tuổi còn trẻ lại đẹp như này, tư vị lúc chơi khẳng định rất tốt.
Hơn nữa còn là từ thị trấn tới, ông ta còn dự định nhốt người lại cũng chẳng có chuyện gì cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận