Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 742. Đương nhiên phải đối đãi đặc biệt 1

Hiệu trưởng Chu sửng sốt, trên mặt nhanh chóng lộ ra nụ cười càng lớn, chủ động bắt tay với Cố Việt.
“Hóa là đồng chí Cố, Trạng Nguyên cả nước năm nay, ngưỡng mộ đã lâu!”
Ông ta ngoài biết Cố Việt là Trạng Nguyện, được trúng tuyển đại học Trung Hoa ra, còn biết Cố Việt là cháu trai của ông Cố.
Trước đó ông ta nghe nói Tống Sở và Cố Việt là người yêu, nhưng cũng là lần đầu gặp được người thật.
Cố Việt bắt tay với ông ta: “Chào hiệu trưởng Chu!”
Sau khi hai người ngồi xuống, hiệu trưởng Chu bảo người rót hai ly trà cho bọn họ, lại giới thiệu phó hiệu trưởng Đinh và chủ nhiệm Trương của phòng giáo dục.
Hai người cũng vô cùng nhiệt tình với Tống Sở và Cố Việt, có thể nhìn ra rất hoan nghênh bọn họ.
“Hiệu trưởng Chu, em bên này đăng ký thế nào đây?” Tống Sở hỏi.
Hiệu trưởng Chu cười rồi nói: “Bây giờ chủ nhiệm Trương làm giúp em.”
“Đúng đúng, bạn học Tống, em đưa giấy báo trúng tuyển, chứng minh thân phận, và chứng nhận lương thực cho tôi chút.” Chủ nhiệm Trương đứng dậy cười rồi nói.
Tống Sở đưa đồ cho ông ấy: “Làm phiền thầy!”
Bây giờ vẫn chưa có chứng minh nhân dân đầu tiên, cho nên phải làm chứng minh thân phận tại nơi ở.
“Không phiền, nên làm.” Chủ nhiệm Trương cầm đồ đi làm thủ tục nhập học giúp cô.
Bọn họ đều có chung suy nghĩ, nhanh chóng làm nhập học cho Tống Sở, như vậy còn có người không biết xấu hổ muốn thọc gậy bánh xe, vậy cũng không còn cách nào rồi, dù sao bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua người.
Chủ nhiệm Trương đi làm thủ tục nhập học, hiệu trưởng Chu trò chuyện với Tống Sở.
“Bạn học Tống, lúc trước điều kiện ưu đãi cho em mà trường chúng ta nói trong điện thoại đều giữ lời, nếu thời gian em học tập cần làm thí nghiệm hoặc hạng mục, chỉ cần nói một tiếng với chúng tôi là được.”
Đối đãi với học sinh đặc biệt, đương nhiên phải đối đãi đặc biệt.
Không thể nào Tống Sở người ta có hạng mục mới, bọn họ còn phải bảo lên lớp làm lỡ thí nghiệm.
“Sau khi chứng nhận lương thực của em được chuyển đến, mỗi tháng có bốn mươi cân lương thực trợ cấp, em trực tiếp cầm phiếu cơm đến căn tin ăn cơm là được.”
“Trợ cấp ba trăm tệ mỗi tháng, trực tiếp đi lãnh tiền.”
“Phòng thí nghiệm cá nhân bên này, chúng tôi cũng đã sắp xếp cho em rồi.” Những thứ này đều là lúc trước đồng ý, dĩ nhiên bọn họ phải làm được.
Tống Sở gật đầu cưới nói: “Được, cảm ơn hiệu trưởng Chu.”
Hiệu trưởng Chủ sinh ra không ít thiện cảm với sự lễ phép và không ra vẻ của Tống Sở : “Không cần khách sáo, sau này chúng ta có việc đều có thể thương lượng với nhau.”
Ông ta có chút ngại nói: “Chỉ là điều kiện trường chúng ta có hạn, thiết bị trong phòng thí nghiệm không tốt như đại học Trung Hoa, vẫn mong em đừng để bụng.”
Con người của ông ta khá thiết thực, có một nói một.
Thiết bị phòng thí nghiệm của bọn họ lạc hậu hơn đại học Trung Hoa không ít, loại đã sắp xếp cho Tống Sở xem như là tương đối tốt của trường rồi.
Tống Sở cười rồi nói: “Bên em định tự mình xây dựng một phòng thí nghiệm, cho nên phòng thí nghiệm đơn của trường thì không cần đâu, sau này nếu em có cần mượn dùng chút là được.”
Thiết bị phòng thí nghiệm của đại học Trung Hoa cũng không cách nào làm cô hài lòng, cô càng không có hy vọng bao nhiêu với phòng thí nghiệm của đại học nông nghiệp.
Hiệu trưởng Chu ghét phòng thí nghiệm đơn của bọn họ bên này cũng có thể hiểu: “Vậy nhất định không thành vấn đề, lúc em cần dùng cứ nói trước một tiếng, trường bên này sẽ sắp xếp.”
“Chỗ lúc trước em nhờ thầy xem giúp, chúng tôi bên này đã xem xong rồi.”
Ông ta đứng dậy đến bàn làm việc cầm một bản văn kiện đưa cho Tống Sở: “Lân cận đại học nông nghiệp có ba chỗ, khá phù hợp với điều kiện em đưa ra trước đó, em xem xem có hài lòng không.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận