Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 805. Chờ hối hận đi 2

“Tôi hoài nghi cô ta ngay cả dụng cụ thí nghiệm còn không biết dùng nữa kìa, hiệu trưởng Chu và những giáo sư kia cũng thật là, vậy mà có thể nhẫn nhịn được.”
“Cô ta...”
Dù sao thì từ trong miệng những người này cũng chẳng phun ra nổi một câu khen ngoại nào, về cơ bản đều là khinh bỉ và coi thường, cũng có người tức giận vì không thể tranh đấu hoặc là cười trên sự đau khổ của người khác.
Dĩ nhiên những kẻ này cũng chỉ là một nhóm người, không thể đại diện cho học sinh toàn trường học đều cho rằng như vậy.
Theo Tống Sở thấy, những người này thứ nhất là thích tham gia náo nhiệt, thứ hai là có tâm lý không ăn được bồ đào thì liền nói bồ đào chua.
Ba người Lý Tú Chi cũng cảm nhận được có không ít người ném những ánh mắt không thân thiện về phía Tống Sở, cũng xì xào bàn tán, chắc chắn là không thể nào nói những lời khen ngợi được.
Ba người vô cùng lo lắng, nhưng lại thấy bộ dáng không thèm để tâm, sao cũng được của Tống Sở, không kìm lòng được mà bội phục tư chất tâm lý của cô.
Nếu như đổi lại thành các cô ấy thì sợ là đã sớm trốn ở một góc nào đó khóc rồi.
Ra khỏi nhà ăn, đúng lúc gặp phải Diệp Kính và mấy người của hội học sinh vừa mới tới.
Sau khi có ba người nhìn thấy Tống Sở, ánh mắt lập tức lảng tránh đi, làm bộ như không nhìn thấy cô, hiển nhiên cũng nhận định là cô dùng quan hệ, không muốn làm bạn với cô.
Bọn họ cứ thắc mắc tại sao Tống Sở có thể trực tiếp tiến vào hội học sinh, còn có thể tùy vào thời gian của mình mà lựa chọn có tới tham gia hoạt động của hội học sinh hay không, chắc chắn là đều dựa vào anh người yêu có bối cảnh kia, cô thật là không biết xấu hổ.
Diệp Kính nhìn thấy Tống Sở thì thái độ cũng không thay đổi, cười chủ động gọi: “Bạn học Tống, bạn ăn sáng xong rồi à?”
“Ừ, ăn xong rồi.” Tống Sở gật gật đầu: “Các bạn mới tới à?”
“Đúng vậy, hôm nay chúng tôi tới muộn.” Diệp Kính cũng phát hiện ra nhìn Tống Sở có vẻ như không thèm đặt chuyện càng ngày càng lớn này ở trong lòng, cảm thán tâm lý thật là mạnh mẽ.
Nếu như không phải nghe cha cậu ta kể chuyện Tống Sở và thương nhân người ngoài kia, cộng thêm rất hiểu biết và tin tưởng vào nhân phẩm của mấy người giáo sư Nghiêm thì cậu ta cũng thiếu chút nữa đã tin tưởng những lời đồn đại bên ngoài kia là thật rồi, nhưng lại nói như là thật, giống như là có chứng cứ xác thực rồi vậy.
Cũng không biết là kẻ đầu óc xấu xa nào làm chuyện này ở phía sau đây.
“Bạn học Tống, bạn đừng để tâm tới những lời đơm đặt ở bên ngoài kia, những người đó không biết gì cả nên mới nói bậy bạ, tôi tin tưởng bạn và mấy người giáo sư Nghiêm.” Cậu ta suy nghĩ một lúc rồi vẫn nói.
Đây cũng là để khẳng định tỏ rõ lập trường, quả nhiên đã làm cho ba người đã khinh thường Tống Sở trước đó lập tức thay đổi sắc mặt, hiển nhiên không ngờ tới bộ trưởng sẽ tin tưởng Tống Sở, mắt bị mù rồi sao?
Sẽ không phải là thấy vẻ ngoài của Tống Sở này đẹp nên đã bị mê hoặc rồi chứ?
Trong ba người này, có hai người chính là nữ sinh, một người trong số đó còn có ý với Diệp Kính, bây giờ trong lòng rất khó chịu.
Tống Sở nhún nhún vai với Diệp Kính: “Thanh giả tự thanh, mặc kệ bọn họ gió chiều nào theo chiều ấy, tôi chẳng có vấn đề gì cả.”
“Học trưởng Diệp, tôi muốn nói riêng với bạn một câu, được không?” Cô lại nói.
Diệp Kính muốn xây dựng mối quan hệ tốt với Tống Sở, cũng không thèm để ý tới ánh mắt của người khác mà gật đầu nói: “Được.”
Vì vậy hai người đi tới một chỗ đất trống không người để nói chuyện, cậu ta bảo những người đi theo vào nhà ăn trước, Tống Sở cũng bảo mấy người Lý Tú Chi đi học.
“Bạn học Tống, bạn có việc gì thì cứ nói.” Diệp Kính mở miệng trước.
Tống Sở cười nói: “Tôi muốn mời học trưởng hỗ trợ, thống kê một danh sách những người nhắm vào tôi có tham gia vào sự kiện gây rối kia, còn có những người gièm pha tôi sau lưng nữa, nếu như cũng có thể ghi lại thành danh sách thì càng tốt.”
“Bao gồm cả người trong hội học sinh, tốt nhất là ghi rõ ràng ra xem ai là người tham gia náo nhiệt theo.”
Cô thì cũng chẳng quan tâm người khác nói thế nào, nhưng từ trước tới nay cô không phải là một thánh mẫu, nếu như những người đó xem thường cô như vậy, thế thì sau này cũng đừng hòng mà bám lấy cô.
Cũng để cho bọn họ biết hậu quả của việc gió chiều nào theo chiều ấy, không có chứng cứ đã mù quáng tham gia náo nhiệt, chờ hối hận đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận