Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2124: Bá Chủ quá cảnh. (2)

Đối với bọn hắn mà nói, uy hiếp duy nhất cũng chỉ có trường thành thi cốt.
Còn về phần vệ quân trường thành…
Bọn hắn căn bản không để vào trong mắt.
Lúc này bọn hắn tiến vào trạng thái che giấu, tới gần trường thành thi cốt.
Nhìn thấy trường thành thi cốt, tất cả mọi người đều kinh hãi không thôi.
“Trường thành thi cốt này… Hầu như tất cả đều được sử dụng xương cốt của sinh linh cấp bá chủ đúc tạo thành…”
Lộc Bá ngẩn người.
“Năm xưa đã có nhiều vị bá chủ tiền sử bị chết ở trong tay của vị mang điểm cuối của vạn đạo như vậy sao…”
“Thậm chí ta vẫn còn cảm nhận loáng thoáng được khí tức của Chân Tổ… Ngay cả Chân Tổ cũng đã từng bị nàng ta giết hay sao?”
Tất cả mọi người đều khiếp sợ.
Đồng thời càng đi tới gần trường thành thi cốt, không hiểu sao bọn hắn lại cảm nhận được một loại cảm giác trang nghiêm và uy hiếp.
Dường như đang tới gần với tử vong!
Tất cả các bá chủ đều mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thậm chí còn nảy sinh ra ý muốn rút lui.
Đây chính là sự áp bách trời sinh của trường thành đối với bọn hắn, có nguồn gốc từ sự kính sợ.
Bởi vì đám tiền bối, vô số cường giả mạnh mẽ của bọn hắn đều chết đi ở trong này, loại khí tức tử vong này khiến cho bọn hắn sợ hãi theo bản năng.
Nhưng Điện Chủ Thời Không cũng không có lên tiếng, bọn hắn chỉ có thể kiên trì đi về phía trước.
Cuối cùng bọn hắn cũng đi đến trước mặt trường thành thi cốt.
Chỉ nhìn thấy ở phía trước, quả nhiên có một cái cổng lớn của trường thành thi cốt đã mở ra rồi.
Chính là Trấn Thiên Môn!
Bọn hắn nhanh chóng đi vào bên trong.
“Chúng ta mau mau đi vào, đối mặt với cái trường thành này thật sự khiến cho người ta sợ hãi…”
Nhưng lão ta vừa mới dứt lời.
Ở bên trong trường thành thi cốt chợt có một loại bí lực cực kỳ kinh khủng lưu chuyển, hóa thành thiên đao bỗng nhiên chém xuống.
“Không!”
“Đây là có chuyện gì?”
Tất cả mọi người đều hoảng sợ.
Điện Chủ Thời Không bỗng nhiên vung tay lên, ngay lập tức có bốn vị bá chủ bị hắn ta buộc phải tiến lên, nghênh tiếp Thiên Đao Tử Vong.
Rầm!
Phía trước trường thành thi cốt lập tức có bốn đám sương máu màu xám nổ tung, khí tức động trời.
Chuyện này kinh động đến toàn bộ trường thành thi cốt.
“Đó là cái gì?”
“Là nhân vật khủng bố ở trong biển sương mù xám, âm mưu lén lút vượt biên, bị trường thành tự chủ chém giết.”
“Hóa thành sương máu, hơn nữa còn khiến cho người ta có một loại cảm giác chấn động lòng người… Đây là cường giả đã vượt qua Thượng Lộ rồi sao?”
Mọi người kinh hãi.
Mà ở bên trên một cái Phong Hỏa Đài ở phía xa xa, Xích Thiên Cương ngắm nhìn phương hướng Trấn Thiên Môn, trong mắt hiện lên vẻ ngưng trọng không gì sánh được nói:
“Cấp Bá Chủ…”
“Rốt cuộc biển sương mù xám cũng không nhịn được rồi sao?”
Mà ở phía sau lão, Võ Phong Bắc đã bị hai kiếm thủ trói lại, lúc này nhìn thấy cảnh tượng như vậy cũng không khỏi run rẩy.
Xong…
Thì ra từ đầu đến cuối, hắn ta đều bị đại tướng quân giám sát.
Đại tướng quân lợi dụng hắn ta dẫn cường giả của biển sương mù xám qua đây, sau đó hãm hại giết chết bọn chúng đi…
Bản thân… Đã làm hỏng toàn bộ chuyện lần này rồi!
“Tướng quân… Tha mạng, tha mạng… Tiểu nhân biết sai rồi, cầu xin tướng quân tha cho tiểu nhân một mạng.”
Hắn ta quỳ xuống, khóc ròng ròng, cầu khẩn.
Thế nhưng Xích Thiên Cương đã quay đầu lại nói:
“Không, ngươi không có sai, ngươi đã lập được một công lao to lớn.”
Lão bỗng nhiên mỉm cười nói:
“Kể từ ngày hôm nay, ngươi chính là đại thống lĩnh của trường thành.”
Đại thống lĩnh gần với đại tướng quân!
Nghe vậy Võ Phong Bắc trực tiếp giật mình, chuyện này… Có nghĩa là gì?
“Áp giải hắn ta xuống phía dưới, trước hết không giết chết.”
Xích Thiên Cương cũng phất phất tay.
Võ Phong Bắc lập tức bị dẫn xuống phía dưới.
Sau đó Xích Thiên Cương cũng truyền lệnh nói:
“Gửi thư tín cho chín cổ tộc trường sinh, ừm, nói cho bọn hắn biết Võ Phong Bắc chém giết mấy vị bá chủ của biển sương mù xám, công lao cực kỳ to lớn, đã đảm nhiệm chức vụ đại thống lĩnh của trường thành.”
Lão vừa nói xong, trong mắt lộ ra một nụ cười, lấy ra một tấm mật phù, lẩm bẩm nói;
“Trưởng Tôn, hậu phương… Giao lại cho ngươi.”

Mà giờ khắc này.
Ở hậu phương của trường thành, bên trên một mảnh đất bao la rộng lớn.
Bên trong hư không bỗng nhiên có năm bóng người xuất hiện.
Đó chính là Điện Chủ Thời Không cùng với Lộc Bá, Hống Vạn Sơn, bốn vị bá chủ.
Bọn hắn lại có thể không chết đi!
Võ Hoang Giới.
Sơn thôn nhỏ.
Lúc chạng vạng tối, trong thôn hết sức náo nhiệt.
Trong từng nhà, nam nữ già trẻ đều đã đi tới.
Đối với những người dân quê thì tết chính là ngày lễ náo nhiệt nhất, mà đợt mổ lợn trước năm mới là dịp có không khí sôi động nhất.
“Ngồi vào bàn thôi.”
Các thôn dân đều đã tề tụ chung một chỗ, ngồi xung quanh những chiếc bàn tổ chức khi có tiệc cưới xin hay tang ma.
Bạn cần đăng nhập để bình luận