Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2174: Kiếp trước kiếp này của kẻ ăn hàng 2

Nàng lên tiếng.
Nói xong bút Hoàng Vũ vẽ qua một cái, đám người Điện chủ thời không lập tức cảm giác được không gian tuần hoàn khiến cho bọn hắn không có cách nào đi ra đã bị giải trừ rồi.
Đồng thời nàng đưa bút Hoàng Vũ cho Tử Lăng.
Tử Lăng nhìn về phía Hoạ Tôn, đôi mắt to tròn chớp chớp, nhận bút không nói gì cả.
Đám người Điện chủ thời không đều vui vẻ, đồng thời đáy mắt của hắn ta lộ ra vẻ âm lãnh, nói:
“Rất tốt, rất tốt, không hổ là Hoạ Tôn trong truyền thuyết, can đảm kinh người…”
Chữ “người” vừa mới nói xong, hắn ta bỗng nhiên trực tiếp biến mất tại chỗ.
“Vây kín, giết chết các nàng.”
Điện chủ thời không trực tiếp xuất hiện ở phía trước mặt của Hoạ Tôn, rống giận.
Đám Bá Chủ Lộc Bá, Hống Vạn Sơn cũng đi theo.
Thân làm Bá Chủ, thực lực của bọn hắn tuyệt đối không kém, lúc này đã khai hoả toàn bộ, giống như che khuất bầu trời, uy thế kinh khủng khiếp sợ trời cao.
“Gâu, muốn làm bậy? Lão tử cắn chết các ngươi.”
Con chó đen lập tức chắn ở trước mặt Tử Lăng cùng Dư Linh Tuyết.
Nó biết mặc dù Hoạ Tôn cùng Hoạ Tổ chỉ có cảnh giới Thượng Lộ, thế nhưng cũng không phải là những người đơn giản.
Tuy nhiên nó lo lắng đám người điện chủ thời không hạ độc thủ đối với Tử Lăng và Dư Linh Tuyết.
“Ra tay đánh một trận đi, nhiều năm không có vui vẻ đánh một trận rồi.”
Hoạ Tổ Mộ Dung Uyển Từ thản nhiên lên tiếng, nhấc bút vẽ của mình lên.
Nhưng Hoạ Tôn giơ tay ngăn cản nàng lắc đầu nói:
“Yếu như vậy, không cần các ngươi phải ra tay.”
Nàng vừa nói xong, đám người điện chủ thời không đã xông tới.
“Khẩu khí thật lớn.”
Bọn hắn rống giận, bày ra đại đạo sương mù xám vô thượng, Đạo Cảnh Địa cũng xuất hiện, có con đường sương mù xám đang bộc phát ra vạn trượng sức mạnh quy tắc.
Nhưng Hoạ Tôn cũng chỉ mỉm cười một cái.
Sau đó nàng bỗng nhiên vẫy tay.
Rầm!
Không gian xung quanh nàng bỗng nhiên có thần hoả bắn ra.
Vốn dĩ là không gian vô cùng yên tĩnh, thế nhưng lúc này lại giống như một ngọn núi lửa đang ngủ đông chợt thức dậy, thiêu hoả rơi xuống.
Đó là… Thần hoả Phượng Hoàng!
“Không!”
Đám người Lộc Bá hoảng sợ thất sắc.
Bọn hắn đã vào bên trong vùng không gian này, căn bản không có đường lui.
“DCM, con mẹ nó ngươi lừa ta, ngươi nói không giữ lời.”
Điện chủ thời không tức giận hét to.
Nhưng ngay sau đó, tiếng hét to biến thành tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế.
“Cứu mạng… Ta không muốn chết… Ta, ta không muốn… Nóng quá, nóng quá…”
Hắn ta xông lên nhanh nhất cho nên đã hoàn toàn bị thần hoả Phượng Hoàng bao trùm rồi.
“Tha mạng…”
“Thật nóng…”
“Đốt chết ta rồi…”
Lúc này đám Lộc Bá cũng đau đớn kêu lên.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, con chó đen cũng khẽ sửng sốt một chút.
Nhưng nó lập tức hiểu ra rồi.
Hoạ Tôn… Thì ra chỉ là dụ địch mà thôi.
Lúc gọi Thần Hoả tới, Hoạ Tôn cũng chắp tay sau lưng, vẻ mặt chê bai nói:
“Bị phỏng cái gì mà bị phỏng, đường đường là Bá Chủ, bị phỏng một chút thì không phải là chín rồi sao? Có cần phải kêu hay không?”
“Kêu lớn tiếng như thế, một lúc sau thịt lại bị chua, không còn dễ ăn nữa, không được kêu.”
Nghe lời này dám điện chủ thời không ở bên trong ngọn lửa càng run rẩy.
Mẹ nó chẳng lẽ sau khi chúng nó bị nướng lại còn bị ăn hay sao?
“Hoạ Tôn… Ngươi không phải là người, ngươi nói không giữ lời, ngươi sẽ xuống địa ngục, ngươi là ma quỷ.”
Ba hồn bảy vía của điện chủ thời không đã bị thiêu đốt, lúc này phát ra một tiếng kêu thê lương nguyền rủa.
Nhưng Hoạ Tôn lại nói:
“Xuống địa ngục? Xấu hổ, địa ngục… Địa ngục muốn mở ra cũng cần phải có sư phụ ta gật đầu.”
Nghe nói như thế, đám điện chủ thời không càng tức giận không chịu được.
“Này đừng chỉ mải nói, các ngươi xoay xoay ở trong lửa một chút, như vậy mới nướng được đều, ăn mới ngon.”
Hoạ Tôn nói tiếp.
Nàng cố ý khống chế Thần Hoả Phượng Hoàng, nói cách khác, cho dù là cấp Bá Chủ, ở trước mặt Thần Hoả Phượng Hoàng cũng sẽ lập tức biến thành tro tàn.
“Con mẹ nó kiếp sau cũng không muốn đến Chân Tổ Giới nữa.”
Lộc Bá phát ra một tiếng kêu bi thiết.
“Các ngươi đều phải chết, đều phải chết…”
Điện chủ thời không thê lương nguyền rủa.
Sau đó thần hoả nhanh chóng yên tĩnh trở lại.
Đám Điện chủ thời không, bốn Bá Chủ đã hoàn toàn chết đi.
Nhưng Hoạ Tôn cũng không có hoàn toàn thu hồi thần hoả Phượng Hoàng, để cho ngọn lửa nướng xong “thức ăn” một lúc lâu nữa.
Ở bên trong thần hoả đã mơ hồ toả ra mùi thịt.
“Ừm, đã chín rồi.”
Trong mắt của Hoạ Tôn lộ ra sự vui vẻ hưng phấn nói:
“Ta mời các ngươi ăn ngon.”
Nói xong nàng thu hồi ngọn lửa lại.
Chỉ thấy ở trên không trung có một con sâu bị nướng cháy vàng, trắng trắng mập mập, thoạt nhìn rất giòn rụm.
Một con heo rừng bị nướng toàn thân chảy mỡ.
Một con huơu ba cánh bắt đầu toả ra mùi thịt thơm/

Tất cả đều là đồ ăn ngon!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, thần sắc Mộ Dung Uyển Từ phức tạp liếc mắt nhìn Hoạ Tôn.
Cô nương này… Thật hung tàn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận