Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2153: Tam tôn chuyển thế

Giờ khắc này, ở trên mặt đất, các Chung Cực Giả, thế lực lớn, tông môn đều cảm giác tim đập thình thịch, cơn lốc lông đỏ thổi qua khắp bầu trời, Linh Vương, Khai Môn Giả đều quỳ gối ở trên mặt đất, bò lổm ngổm, run rẩy.
Mà ngay cả Thượng Lộ Giả cũng đều không chịu nổi, bọn hắn ngã ở trên mặt đất, hoảng sợ nhìn về phía trời cao.
“Đây là cái gì…”
“Điềm xấu hiển hóa, ngày diệt vong đến rồi hay sao?”
“Không… Lông đỏ trong truyền thuyết, lông đỏ xuất hiện, thiên hạ cũng phải diệt vong.”
Đám người Hàn Như Ngụy đều lộ ra vẻ sầu thảm thất sắc.
Mà lúc này ngay cả Điện chủ thời không cũng kinh ngạc nhìn về phía chỗ sâu bên trong cơn lốc lông đỏ kia nói:
“Xảy ra chuyện gì?”
“Ta bảo ngươi giết chó, ngươi đang làm cái gì?”
Hắn ta cảm giác được tà thi của Tạo Hóa Chí Tôn… Mất kiểm soát rồi.
Tóc đỏ bay phấp phới trên bầu trời.
Chung Cực quỳ xuống dưới đất.
Giờ khắc này không chỉ có thành Phá Vụ, loại cảnh tượng kinh khủng này khiến cho toàn bộ Chân Tổ Giới đều cảm nhận được.
“Phuong hướng thành Phá Vụ xảy ra một chuyện đại quỷ dị nào hay sao?”
“Thật là đáng sợ… Lông đỏ chính là lông đỏ cực hạn điềm xấu ở trong truyền thuyết.”
Tất cả mọi người đều đang sợ hãi suy đoán.

Châu Phá Vụ.
Cơn lốc lông đỏ kinh khủng chậm rãi hạ xuống.
Sau đó ở bên trong cơn lốc lông đỏ bỗng nhiên có một sinh linh khủng bố hình người bước ra từ bên trong đó.
Đó là… Một tồn tại mọc đầy lông đỏ vô tận.
Tóc đỏ vừa dài vừa rậm rạp, phát ra khí tức quỷ dị, mà ở trong tay của quái lông đỏ còn cầm theo một cây bút.
Lúc này quái lông đỏ nhìn thẳng về phía Lâm Cửu Chính.
“Hình bóng của ta…”
quái lông đỏ nói nhỏ:
“Ngươi sinh ra ở giữa đổ nát, nghịch chuyển ở trong nhân quả, nhưng ta đã viết vận mệnh của ngươi… Cho ngươi quay về nơi tịch diệt đi.”
quái lông đỏ nhấc bút, bút Thiên Mệnh xẹt qua bầu trời.
Trong nháy mắt, ở phía sau quái lông đỏ, vô số bùa chú kinh khủng xuất hiện, có thánh địa tạo hóa hư thực vô tận đan xen lẫn nhau.
“Không đúng… Hắn là Tạo Hóa Chí Tôn.”
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong số tất cả Chung Cực Giả ở bên dưới có người thất thanh lên tiếng.
Tạo Hóa Chí Tôn!
Vừa mới dứt lời, tất cả mọi người đều khiếp sợ đến cực điểm.
“Tạo hóa chí tôn lại có thể biến thành quái lông đỏ…”
“Thì ra truyền thuyết là sự thật, Thiên Sư dễ dàng lọt vào quỷ dị… Lúc tuổi già thì đều sẽ gặp điềm xấu.”
“Vì sao hắn phải ra tay đối với người trẻ tuổi kia?”
Đồng thời ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi vào trên người của Lâm Cửu Chính.
Quái lông đỏ nhấc bút Thiên Mệnh lên, bắt đầu viết.
“Tử!”
Ngòi bút hạ xuống.
Rầm!
Giờ khắc này, một ký hiệu kinh khủng bay vút trên bầu trời, trực tiếp dẫn phát lực lượng nhân quả tử vong từ trong chỗ sâu xa.
Lực lượng tử vong cuốn theo tất cả xông về phía Lâm Cửu Chính.
“Không ai có thể viết vận mệnh của ta.”
Lâm Cửu Chính lẩm bẩm, hắn mở miệng nói:
“Ở kiếp này, số phận ở dưới ngòi bút của chính ta.”
Nhân quả tử vong xông tới, hắn bỗng nhiên cầm lấy một cây bút, đồng dạng viết một chữ xuống.
“Sinh.”
Ký hiệu đồng thời kinh thiên, lực lượng hoàn toàn tương phản đối với bùa chú tử vong của quái lông đỏ, bùa chú của hắn tràn đầy sức sống, lực lượng của sinh giống như một cái đê lớn chắn ngang ở phía trước.
Nhân quả tử cùng với sinh va chạm lẫn nhau, hư không chôn vùi, mọi thứ đều trở nên không thể nhận ra được, không thể nghe thấy được.
Cuối cùng nhân quả tán đi.
Mà ở bên trên bầu trời, cơn lốc lông đỏ vẫn còn đang bay múa.
Đối điện quái lông đỏ, Lâm Cửu Chính khí chất xuất thần, không hề bị thương chút nào.
“Không đúng… Hắn… Vừa rồi không phải là hình dáng thật sự của hắn…”
Có người giật mình lên tiếng, giờ khắc này, Lâm Cửu Chính đã lộ ra hình dáng thật sự.
Hắn sử dụng bút Thần Hỏa, bút Thần Hỏa được tạo thành từ lông vũ của Phượng Hoàng, vị cách rất cao, cho nên thủ thuật che giấu của con chó đen cũng không thể giấu được nữa rồi.
“Hắn cùng với bức tranh về Tạo Hóa Chí Tôn… Giống nhau như đúc.”
“Điều này sao có thể…”
“Hắn vừa mới vẽ bùa lại có thể chống lại Tạo Hóa Chí Tôn, hắn lại có dáng vẻ như vậy… Lẽ nào hắn chính là Tạo Hóa Chí Tôn?”
Tất cả mọi người đều kinh hô.
Cảnh tượng này quá mức kinh người.
Lẽ nào Tạo Hóa Chí Tôn ở bên trong Thập Tôn còn sống?
“Không thể… Rõ ràng hắn đã chết rồi, thi thể mọc ra đầy lông đỏ.”
Sắc mặt Lăng Khải Sơn khó coi, có chút sợ hãi.
“Thập Tôn không có khả năng sống lại nữa… Chuyện này nhất định là giả.”
Hàn Như Ngụy không muốn tin tưởng.
Nếu như Thập Tôn còn sống…
Chuyện này… Thực sự không thể tiếp thu nổi.
Mà giờ khắc này, điện chủ thời không cũng đứng dậy từ trên bảo tọa sương mù xám.
Hắn ta nhìn chòng chọc Lâm Cửu Chính.
“Tạo Hóa Chí Tôn… Chuyển thế?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận