Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2429: Quá khứ của Khiêu Đại Thần.

“Phạm tộc… Từng là huyết mạch tiên dân.”
Phạm Trường Thọ ngưng trọng lên tiếng nói:
“Tổ tiên của chúng ta chính là một trong số mười hai vị tiên dân sáng tạo ra thế giới Cấm Kỵ.”
“Ở vô số năm tháng trước đây, khi tiên dân đốt lên ngọn đèn Khởi Nguyên, xây dựng thế giới Cấm Kỵ, vỗn dĩ, nếu như đèn Khởi Nguyên liên tục duy trì đốt cháy được một kỷ nguyên… Như vậy thế giới Cấm Kỵ sẽ biến thành tịnh thổ sinh mệnh mà ngay cả hắc ám đều không thể đặt chân tới được.”
“Nguyên nhân bởi vì bên trong đèn Khởi Nguyên ẩn chứa bổn nguyên sương trắng thuần túy nhất thế gian cùng với trụ nguyên hắc ám… Ngọn lửa sương trắng đốt cháy trụ nguyên hắc ám sẽ khiến cho thế giới Cấm Kỵ sinh ra thiên địa quy tắc tiêu diệt hắc ám…”
Nói đến chỗ này, lão thở dài một hơi rồi nói:
“Đáng tiếc hắc ám đột kích, mười hai vị tổ tiên tiên dân phải đi đến hắc ám…”
“Bọn họ đều chết hết.”
Nói đến đây, sắc mặt Phạm Thanh Vân đại biến, hắn không nghĩ tới, Phạm gia lại có thể…
Có lai lịch như thế!
Ở trong toàn bộ Phạm gia cũng chỉ có một mình Phạm Trường Thọ là biết được chuyện này.
“Thì ra… Chúng ta từng có huyết mạch tiên dân…”
Hắn lẩm bẩm nói:
“Sau này, để cứu tổ tiên tiên dân, những tiên dân đã dùng ngọn lửa sương trắng để chiếu sáng thi thể của tổ tiên tiên dân, có đúng không…”
Hắn nhớ tới truyền thuyết liên quan đến đèn Khởi Nguyên.
Để chống lại hắc ám, mười hai vị tổ tiên tiên dân đã ngã xuống ở trong bóng tối, bộ lạc tiên dân dùng lực lượng của ngọn lửa sương trắng bên trong để chiếu rọi thi thể của bọn họ, để cho bọn họ hóa thành Hỏa Tinh đầy trời, ở trong luân hồi…
Mãi cho đến khi một khoảng thời gian trước, thế gian mới đồn đãi một đạo thân cuối cùng của mười hai người đã xuất hiện ở thế giới Cấm Kỵ một lần nữa…
Nhưng Phạm Trường Thọ chỉ lắc đầu nói:
“Đây chỉ là một phần của sự thật…”
“Những tiên dân đã tắt ngọn lửa sương trắng… Nhưng thật ra là bịt gạt.”
“Năm đó, trước khi tổ tiên đi vào trong bóng tối thì cũng dự đoán được bản thân sẽ tử vong, cho nên cố ý căn dặn tộc nhân không được tắt ngọn lửa đó đi, thậm chí còn để lại phong ấn, tộc nhân căn bản không có cách nào động được đến Cổ Đăng.”
“Là có tên Khiêu Đại Thần đó đã đến bộ tộc…”
“Hắn phá giải phong ấn của mười hai vị tổ tiên tiên dân, tiêu diệt ngọn lửa sương trắng, nói là vì muốn cứu tổ tiên, thế nhưng sau này chúng ta mới biết được… Đó không phải là mục đích thực sự của hắn.”
“Hắn tắt ngọn lửa sương trắng là vì muốn lấy ra bổn nguyên sương trắng ở bên trong đó… Dựa theo suy đoán của tổ tiên chúng ta, bổn nguyên sương trắng này có lẽ thuộc về một vị cường giả không thể nói.”
“Khiêu Đại Thần lấy bổn nguyên này ra bởi vì muốn cứu vị cường giả không thể nói kia, dù sao khi đèn Khởi Nguyên cháy hết thì sinh mệnh của vị cường giả không thể nói kia sẽ biến mất hoàn toàn…”
Phạm Trường Thọ chậm rãi nói, thế nhưng lại khiến cho sắc mặt của đám người Phạm Thanh Vân đều rung động.
Không ngờ bên trong những lời đồn đãi cổ xưa còn có một câu chuyện khác.
“Sau đó thì sao?” Phạm Thanh Vân vô ý thức hỏi.
“Sau này, Khiêu Đại Thần mang theo bổn nguyên sương trắng đi vào trong bóng tối…”
Phạm Trường Thọ lên tiếng, thở dài nói: “Hắn nói sẽ có một vị tồn tại không thể nói quay trở về…”
“Mà lão tổ của lão tổ của lão tổ ta có nói, Khiêu Đại Thần đã từng hứa hẹn qua, hắn lấy đi bổn nguyên sương trắng chỉ là vì muốn cứu người, hắn biết có một phương pháp khác khiến cho thế giới Cấm Kỵ biến thành tịnh thổ sinh mệnh.”
“Hắn muốn vị cường giả đã tạo ra đèn Khởi Nguyên kia được sống… Lại muốn sử dụng phương pháp của mình để khiến thế giới Cấm Kỵ thoát khỏi bóng ma hắc ám một lần nữa.”
Nghe vậy trong lòng của mấy người Phạm Thanh Vân không khỏi có chút trầm trọng.
Muôn đời trước lại có thể có sóng gió như vậy sao.
Sau khi mười hai vị tổ tiên tiên dân mất đi, Khiêu Đại Thần lại có thể lần lượt tiến vào bên trong bóng tối…
Đây rốt cuộc là nhân vật nào?
“Phương pháp của hắn là cái gì?”
Phạm Thanh Vân hỏi.
Phạm Trường Thọ nói:
“Không biết, có lẽ ở trên đời này không có một người nào biết cả… Tuy nhiên hắn đã từng để lại tiên đoán: Ngọn lửa hắc ám dọa Hàn Thước, cơ duyên tiên dân ở trong cấm địa. Xây dựng lại Thánh Nguyên Hoang Thiên, chiến kỳ Lôi Đìng bất diệt sụp đổ.”
“Ta nghĩ, từ giây phút khi bên trong dãy núi Hàn Thước xảy ra dị biến bắt đầu, chuẩn bị sau mà hắn lưu lại cho thế gian có lẽ cũng đã bắt đầu rồi…”
“Nói không chừng, hiện tại trên thế gian này cũng đã đốt lên ngọn lửa hắc ám rồi…”
Phạm Thanh Vân suy tư nói:
“Cho nên ngọn lửa hắc ám dọa Hàn Thước, bên trong dãy núi Hàn Thước có biến có, người mới dám dựa theo câu nói thứ hai để cho Phách Minh cùng với Dao Dao đi, bởi vì có cơ duyên của tiên dân ở bên trong cấm địa…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận