Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2763 - Toàn giới bỏ chạy! 3

Từ xưa đến nay, anh tài không ngớt, con đường mà bọn họ đi ngày hôm nay, ở bên trong năm tháng không người biết cũng đã từng có thiên tài khác đi qua rồi.
Hai cao thủ đại đạo Vô Pháp xông vào nhau liều chết quyết đấu.
“Các ngươi còn chưa đủ.”
Ngông cuồng nhất phải nói đến Lâm Cửu Chính, hắn dẫn động lực lượng tạo hoá, giờ khắc này, toàn bộ lực lượng của Hắc Ám Chi Khung, Cửu Châu Cấm Kỵ, Luân Hồi Bí Giới đều được gia trì ở trên người của hắn, thậm chí hắn còn mượn tới sức mạnh của Hắc Ám Vực ép sát tới gần một đám Vô Thượng, cũng sắp đẫm máu rồi.
Nhưng rất nhanh ở bên trong Hắc Ám Vực lại trực tiếp xuất hiện mười mấy tên Vô Thượng nữa, đều nhằm về phía hắn.
“Đệt mợ nó… Mặc dù nói chưa đủ, nhưng các ngươi tới cũng quá nhiều rồi?”
Lâm Cửu Chính lập tức biến sắc, thoáng cái hắn đã đối mặt với hơn hai mươi Vô Thượng Giả, áp lực tăng mạnh.
“Các vị sư đệ trợ giúp lẫn nhau, không nên đơn độc chiến đấu.”
Nam Phong đang áp trận, nàng lấy chư thiên làm đàn, lấy nhân quả làm dây cung, thậm chí lấy thân thể Vô Thượng của kẻ địch làm đàn, dùng đại đạo Vô Thượng của kẻ địch làm dây cung, đại đạo Vô Huyền quỷ bí khó lường trực tiếp giết chết hai tên Vô Thượng hắc ám đang tới gần.
Nàng biết rằng lúc này bọn họ đã gặp phải đại địch chân chính, hơn nữa hoàn toàn không biết rằng ở bên trong Hắc Ám Vực còn có bao nhiêu nữa, cho nên cần phải cẩn thận.
“Nhuộm xanh Hắc ám còn chưa đủ… Lão tử muốn nhuộm xanh Đê Bá.”
Lục Nhượng đánh đến hai mắt đều đỏ, phát xuống lời thề, đang liều mạng!
“Đến đây, đến chỗ Bàn gia ta.”
Bên kia Ngô Đại Đức ngăn cản ở trước mặt Tô Bạch Thiển, hắn bảo vệ Tô Bạch Thiển theo thói quen, dùng thân thể hoàn mỹ để thừa nhận một lượng lớn công kích, mặt không đổi sắc.
Đồng thời Tô Bạch Thiển đang nhanh chóng chạy, nàng dùng đạo Vô Sinh Vô Tử nhanh chóng cứu những đồng môn đnag rơi vào tử kiếp.
“Gâu… Không thích hợp…”
Con chó đen nhìn thấy cảnh tượng như thế càng cảm giác có vấn đề, mắt chó của nó suy tư một chút, nói:
“Không được, bản Đế muốn đi tới Đê Bá.”
“Đại Đế có bản luật ở đây, ai có thể ngăn cản ta?”
Nó cực kỳ kiêu ngạo ngẩng đầu chó lên, đánh về phía Hắc Ám Vực, mạnh đến mức các cường giả Vô Thượng hắc ám giống như lá rụng, bị nó đánh bay, bản luật chó cực kỳ mạnh mẽ.
“Chư thiên vạn giới, ai có thể ngăn cản được ta? Chủ nhân đi rồi, bản Đế chính là thiên hạ đệ nhất.”
Nó kêu gào, móng vuốt lớn vung lên, không ngờ lại có thể đánh nứt toàn bộ Hắc Ám Vực vô biên vô tận.
Cảnh tượng này cực kỳ kinh người, Hắc Ám Vực được coi là một ngôi mộ lớn, cho dù toàn bộ Vô Thượng ở bên trong Hắc Ám Chi Khung cũng không dám tới gần, nhưng mà bây giờ lại bị một con chó đánh nứt.
Nhưng vào giờ khắc này.
Thủ đoạn kinh thiên động địa của con chó đen bỗng nhiên biến mất, ở bên trong Hắc Ám Vực có một lão già đi ra.
Lão già kia mặc quần áo màu xanh, cưỡi Thanh Ngưu mà đến, những nơi đi qua, tử khí ngang dọc ba vạn dặm…
“Người Vô Vi?”
Con chó đen nhất thời giật mình nói:
“Từ lúc nào lại tu luyện ra bản luật? Gâu… Chuyện này thật thái quá.”
Bên trong mắt chó lộ ra sự kinh ngạc.
Ở trước Đê Bá, muôn đời tới nay có hai người mạnh nhất nằm xuống, một người là người Vô Vi, một người là người Vô Ngã, đều đã từng là tâm cảnh hoàn mỹ, có thể nói nếu như bọn hắn không chết, thậm chí có thể mạnh hơn nửa phần so với Khiêu Đại Thần được xưng là thiên hạ đệ tam.
Người như thế… Nhận được bản luật…
Sẽ… Rất mạnh mẽ!
“Không đúng… Không chỉ có một mình ngươi.”
Lúc này con chó đen lại cảm giác được cái gì, trong mắt chó chợt bắn ra hai tia sáng bản luật, nhìn thấy khắp nơi ở bên trong hư không vạn giới xung quanh bỗng nhiên xuất hiện một bóng người đầu trọc.
“Gâu, người Vô Ngã, tại sao ngươi cũng có bản luật?”
Con chó đen giật mình rồi.
Người Vô Ngã, tất cả không phải ta, tất cả đều là ta, nói theo một ý nghĩa nào đó, là tồn tại song song ngang hàng cùng với người Vô Vi.
Hai sinh linh tâm cảnh hoàn mỹ đáng sợ nhất có được bản luật…
“Gâu, thực sự cho rằng tu luyện ra được bản luật là có thể quát tháo ở trước mặt bản Đế hay sao?”
Nhưng con chó đen rống giận nói:
“Bản Đế từng Cửu Phạt Đê Bá, trong năm tháng cao chót vót, ai có thể địch lại? Các ngươi tính là gì?”
“Ha ha ha, bản Đế ở chỗ này, cho các ngươi ba trăm chiêu thì như thế nào? Các ngươi cùng xông lên đi.”
Nó đứng ngạo nghễ, khí thế vô địch, dáng vẻ oai hùng thiên hạ.
“Chó chết, thật lợi hại.”
Mà ngay cả Ngô Đại Đức đang đại chiến ở phía xa cũng đều nhịn không được lên tiếng.
Mà lão giả cưỡi Thanh Ngưu bỗng nhiên rơi xuống bên cạnh con chó đen.
Dường như lão già đang xoa xoa đầu chó.
Trong nháy mắt, con chó đen nứt ra rồi.
“Đại Hắc, ngươi cứ như vậy xong rồi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận