Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2298: Vừa tục vừa cũ

Có lẽ bên trong năm tháng đã từng có rất nhiều đại đạo kinh diễm được bảo tồn… Nhưng hắn muốn từ bỏ toàn bộ, muốn tự mình đi một con đường mới.
Trong nháy mắt, toàn bộ vong ảnh ở bên trong Đạo Cảnh Địa của hắn biến mất, hoá thành những điểm sáng ở trên bầu trời.
Mà Độc Cô Ngọc Thanh thầm nghĩ, kiếm ý ngút trời, không ngờ biến Đạo Cảnh Địa đen nhánh thành một con đường kiếm đạo, kéo dài về phía trước.
Hắn… Phá vong ảnh, đã thành lập nên kiếm đạo của bản thân!
“Ta… Thành công.”
Độc Cô Ngọc Thanh lẩm bẩm, giờ khắc này, hắn chính thức bước qua cảnh giới Vong Ảnh, có thể nói là Bá Chủ đỉnh phong.
“Ta đã thành công mở ra một con đường kiếm đạo…”
Độc Cô Ngọc Thanh nhìn con đường Đạo Cảnh Địa ở dưới chân, vô cùng kích động.
Nhưng vào giờ khắc này.
Ở phía cuối đường chợt có một giọng nói lười biếng vang lên:
“Trên đời vốn không có đường, ta đi cùng với những người khác tạo thành đường…”
Độc Cô Ngọc Thanh nhất thời ngẩn ra.
Âm thanh này… Giống y như đúc với âm thanh trước kia.
Đều là sư phụ đang nói nhỏ…
“Sư phụ… Vẫn ở nơi cuối đường sao?”
Độc Cô Ngọc Thanh có chút hỗn loạn…
“Trên đời này… Căn bản không có con đường mới… Đều là con đường sư phụ đã từng đi qua?”
Hắn rung động.
Tự cho là một kiếm trảm vong ảnh, nghĩ rằng bản tâm của mình là đường, nhưng chưa từng nghĩ tới ở nơi cuối đường vẫn còn có âm thanh sư phụ đang vang vọng lại.
Nhưng ngay sau đó, trong lòng của hắn bỗng nhiên nghĩ tới một cái khả năng không rét mà run…
Không đúng, ở cuối đường… Là sư phụ sao?
Đầu cùng của biển sương mù xám, Cổ Lộ Cấm Kỵ.
Ở bên trong một toà mật thất.
“Hắc Đế… Ngươi thật sự muốn giúp bọn hắn khống chế Luân Hồi?”
Dương Đạo Mi và Khương Vân Thăng đều lo lắng nhìn đạo nhân đầu chó.
“Tồn tại ở bên trên Cổ Lộ Cấm Kỵ âm mưu chiếm đoạt Luân Hồi, chúng ta nên phá hỏng mới đúng…”
“Bằng không, chúng ta đoạt đi cái đại ấn Luân Hồi này đi.”
Nghe vậy con chó đen cũng nói:
“Gâu, gấp cái gì?”
“Đoạt đại ấn Luân Hồi có ý nghĩa gì… Ngay cả trận pháp nghi thức người ta cũng chuẩn bị xong hết rồi.”
Vừa nói, nó vừa chăm chú nghiên cứu trận pháp đồ lục ở trong tay.
Đây chính là trận pháp cần thiết cho nghi thức Luân Hồi, đã bị xác định là một trong bốn người, cho nên Cấm Chủ đã đưa cho nó một cái trận pháp đồ lục, để cho nó làm quen trước.
Nghe vậy Dương Đạo Mi ngẩn người một chút, bỗng nhiên ý thức được cái gì, nói:
“Hắc Đế, ý của ngài là, ngài muốn tương kế tựu kế… Cướp đi quyền bính Luân Hồi?”
Con chó đen cũng nói:
“Muốn mưu đoạt quyền bính Luân Hồi cũng không chỉ có bản Đế…”
“Sứ giả U Hư kia sẽ có chuyện lớn… Hắc hắc, hắn ta muốn bọ ngựa bắt ve, lại không nghĩ rằng bản đế là chim sẻ núp ở đằng sau…”
Mắt chó của nó lộ ra vẻ sâu xa.
Nghe những lời hai, hai người Dương Đạo Mi đều hai mặt nhìn nhau.
Có nghĩa là sứ giả U Hư muốn cướp giật quyền bính Luân Hồi từ Cấm Chủ Luân Chuyển sao?
“Thế nhưng không phải sứ giả U Hư là do đám lão quỷ ở bên trong U Hư Chi Địa phái tới hay sao? Có lẽ phải nên đi cùng một đường với Cấm Chủ Luân Chuyển chứ…”
Khương Vân Thăng hỏi.
Con chó đen cũng nói:
“Hắn ta thật sự do U Hư Chi Địa phái tới, nhưng lại bị những vật khác khống chế rồi… Mùi vị thối rữa, không lừa được bản Đế.”
Nghe những lời này, Dương Đạo Mi và Khương Vân Thăng lập tức hiểu ra.
Có nghĩa rằng… Đám lão quỷ ở bên trong U Hư Chi Địa muốn để cho Cấm Chủ Luân Chuyển nắm giữa quyền bính Luân Hồi.
Thế nhưng lại có độc thủ âm thầm động tay động chân muốn mưu đoạt quyền bính?
Dương Đạo Mi không khỏi cảm thán nói:
“Thì ra là thế… May mà có Hắc Đế ở đây, đám lão quỷ của U Hư Chi Địa tầng thứ nhất, độc thủ muốn khống chế sứ giả U Hư ở tầng thứ hai, nhưng chưa từng nghĩ còn có Hắc Đế ở tầng thứ ba.”
Khương Vân Thăng nói:
“Đây là đen trong đen trong truyền thuyết đúng không?”
mà con chó đen vừa nghiên cứu trận pháp, vừa gãi đầu chó nói:
“Trận pháp này thật phức tạp, nếu như có con rùa chết ở chỗ này thì tốt rồi… Bản Đế phải nghiên cứu một chút thời gian.”
Nhưng mà đúng vào lúc này.
“Trận pháp bắt đầu khởi động, Cấm Chủ hạ lệnh tại hạ đến đây mời các vị cao nhân đi đến.”
Ở bên ngoài có một giọng nói thâm trầm vang lên.
Lúc này con chó đen mới thu hồi đồ lục trận pháp, đi ra bên ngoài, bên ngoài đã có một bộ xương trắng đang chờ đợi.
Lúc này bọn họ đi theo bộ xương trắng này, không bao lâu thì đã đến đại điện luân chuyển ở trung tâm của hồ nước.
Lúc này bốn phía hồ nước đã hiện đầy trận kỳ, bí lực lưu chuyển, mang theo khí tức Luân Hồi, kinh người không gì sánh được.
“Cao nhân, ngài đã tới.”
Cấm Chủ Luân Chuyển mỉm cười, đi cùng với sứ giả U Hư đã đến đây.
“Ngươi sẽ phụ trách một góc Siêu Độ Giả.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận