Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2594: Thủy Hỏa Đại Sơn 2

Mà ở bên cạnh hắn ta, Mặc Thiết cũng oán giận nói:
“Hai cái châu này đều khô cằn sỏi đá, đều là tu giả khốn cùng lạc hậu, đều là những người nghèo khó có mệnh thái khổ, không thể ăn được…”
Còn ở bên cạnh, Hỏa Đế hắc ám cũng nói khẽ:
“Yên tâm, ta có thể cảm giác được một ta kia cũng tới đây… Nàng sẽ ăn ngon lắm.”
Mặc Thiết nghe vậy, trong mắt lập tức tỏa sáng.
Hắn ta tu luyện đại đạo Thao Thiết, cần phải chiếm đoạt tất cả các loại bổn nguyên cường đại, thần thông cường đại, thể chất cường đại ở trong thế gian, từ đó thành tựu nên đạo thể Vô Hạ của bản thân, đi tới đỉnh phong.

“Thủy Hỏa Đại Sơn…”
Ở bên trên một con đường, Hỏa Linh Nhi cùng với Mộc Uyển Thanh cũng đã đi tới.
“Nhân, pháp, tự nhiên…”
Mộc Uyển Thanh lẩm bẩm nói:
“Ở kiếp này, chúng ta nên lấy cái gì để đốt lên ngọn lửa nhân gian?”
Hỏa Linh Nhi trầm tư lẩm bẩm nói:
“Cho dù là Nhân Đạo cũng tốt, Pháp đạo cũng tốt… Đều không thoát khỏi được nhân tính… Ở trước mặt những lợi ích như quyền lực, tài phú, địa vị, con người cũng không thể chịu nổi một kích, yếu đuối như một tờ giấy.”
“Đạo của tự nhiên đương nhiên là vĩnh hằng, con đường do cái tên Tiểu Thánh tên là Tô Mặc kia đi thực sự rất chính xác… Đáng tiếc, tìm kiếm huyền bí của thiên địa, tìm kiếm quy luật của tự nhiên, con đường này đã chú định là chỉ có thiên tài mới có khả năng đi được…”
Mộc Uyển Thanh cũng gật đầu nói:
“Hơn nữa thiên tài thì cũng sẽ bị bóp chết… Ở nơi khô cằn sỏi đá như châu Thần Hỏa, châu Linh Mộc, thiên tài còn có chỗ để sinh trưởng, ngược lại ở những châu to lớn như U Châu, châu Khai Nguyên, chỉ cần Đế Đình thống nhất thiên hạ, thiên tài cũng chỉ có thể trở thành nô bộc của Đế Đình…”
Hỏa Linh Nhi trầm tư nói: “Đi đến Thủy Hỏa Đại Sơn trước.”
Lúc này các nàng cũng đi về phía Thủy Hỏa Đại Sơn.

Lúc này, Thủy Hỏa Đại Sơn.
Đó là một vùng núi hoang vu rộng lớn, ở thời đại viễn cổ, nơi đây có thảm thực vật trải rộng, vô số sinh linh, chính là động tiên hiếm thấy ở trên thế gian.
Sau này, Hỏa Đế, Mộc Đế cùng với Chiến Thiên Đế đã chết ở trong bóng tối, nơi đây đã bị tồn tại ở trong bóng tối tấn công từ phía xa, cho nên nơi đây liền hóa thành vùng đất khô cằn.
Bên trên Thủy Hỏa Đại Sơn hoang vu lạnh lẽo, cháy khét, thậm chí còn không thấy gió thổi qua.
Mà ở chỗ sâu bên trong Thủy Hỏa Đại Sơn, bên trên một sườn núi bất chợt có tia sáng màu xanh nhàn nhạt lướt qua.
Cỏ xanh lan tràn khắp sườn núi, nối liền với một chỗ ở trong sơn cốc, càng đi tới gần sơn cốc, cỏ xanh càng trở nên tươi tốt hơn, khi tiến vào bên trong sơn cốc, cỏ xanh lục đã cao đến mức khoảng cỡ nửa thân người, mỗi một chiếc lá đều xanh tươi ướt át, thậm chí ở bên trong đó còn mơ hồ có vụ khí màu trắng bốc lên.
Lúc này, ở sâu bên trong thung lũng có một nông phu đang trồng trọt, chăm sóc một mảnh cỏ xanh tươi này, hắn đổ mồ hôi như mưa, lao động một lúc lâu, sau đó mới nói:
“Thanh Trần sư đệ, đừng ngủ nữa, ngày hôm nay bắt đầu truyền kinh đi thôi.”
“Nếu như không đốt lên được ngọn lửa nhân gian, chúng ta sẽ không mở ra được hạn chế của nơi này, cũng đừng nghĩ đến chuyện lấy được hai cây đèn kia…”
Mà ở bên kia có một tên hòa thượng đang ngồi khoanh chân ở bên trong một ngôi nhà tranh.
Nghe được lời nói của hắn, hòa thượng mới mở mắt ra, vẻ mặt chờ mong nói:
“Lục Nhượng sư huynh, trước khi giảng giải, huynh hãy nghe đệ truyền đạo đi, được không?”
Nghe vậy Lục Nhượng lập tức xua tay nói:
“Quên đi, đệ đừng có khuyên ta nữa, trong đời ta cũng chỉ có một thú vui duy nhất, đệ hãy buông tha cho ta đi, đệ cùng với tất cả đều chỉ là hư vô mà thôi? Mơ tưởng, mơ tưởng.”
Thanh Trần nghe vậy không khỏi lắc đầu nói:
“Lục Nhượng sư huynh, cỏ xanh khắp thiên hạ, trong bóng tối đều là màu xanh… Có lẽ không phải là chuyện gì tốt…”
Nói xong hai người cũng bắt đầu phối hợp lại.
Lục Nhượng lấy ra chậu cỏ của hắn, Thảo Ảnh động trời, còn Thanh Trần thì lại ngồi khoanh chân ở bên trên cỏ xanh, bóng dáng phóng ra bên ngoài toàn bộ Thủy Hỏa Đại Sơn, sau đó bắt đầu sử dụng âm thanh cực kỳ thần thánh bắt đầu giảng kinh.
Đó là… Thánh Linh Thần Hỏa Kinh!
“Nơi đây đã bị phong ấn, chỉ có đốt lên ngọn lửa nhân gian mới có thể mở ra được… Nhưng mà đã trôi qua mấy tháng rồi, cũng không biết lúc nào mới có thể lấy được đèn Khởi nguyên…”
Lục Nhượng nhìn về phía sâu bên trong thung lũng lẩm bẩm nói.
Nhưng mà nơi đây đã bị phong ấn, bọn họ chiếm được Thánh Linh Thần Hỏa Kinh, chỉ có truyền kinh khắp thiên hạ mới có thể đốt lên được ngọn lửa nhân gian, sau đó nơi đây mới có thể mở ra được.
“Mong rằng những sư huynh đệ khác không quá vội vàng, nếu không chúng ta sẽ thành vật cản trở rồi…”
Hắn hơi lo lắng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận