Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2256: Cánh cửa khổng lồ huy hoàng

Mà ở bên trên bầu trời, lúc này thiếu nữ nhìn luồng khói xanh kia, trong đôi mắt to lộ ra vẻ mê man.
“Dường như ta nhìn thấy một ta khác, thân nhuộm điềm xấu, bị chư thiên nguyền rủa…”
Nàng nói nhỏ:
“Lọn tóc này đã từng là ta chém rụng với thế gian sao?”
Sau đó nàng ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Bóng người ở bên trong sương trắng kia.
“Ngươi là… Ta kiếp trước…”
Mà ánh mắt của vị mang điểm cuối của vạn đạo đứng ở bên trong sương trắng cũng rơi vào trên người của Vân Khê.
Nàng nhìn thấy Vân Khê, khoé miệng bỗng nhiên lộ ra một nụ cười nói:
“Những con bướm này… Còn sống.”
Theo nàng lên tiếng, những con bươm bướm đang bay lượn bên người Vân Khê bỗng nhiên vỗ cánh bay về phía nàng.
Giờ khắc này, bươm bướm bay tới bay lui ở giữa hai người bọn họ, ánh sáng bảy màu bao phủ cả hai người.
Giống như gặp lại nhau ở bên trong cầu vồng rực rỡ, Vân Khê nhìn thấy rõ ràng, khi bàn tay thon ngọc của vị mang điểm cuối của vạn đạo giơ lên, bươm bướm liền rơi vào trong lòng bàn tay của nàng.
Cả người của nàng giống như được phủ thêm một bộ quần áo cầu vồng bảy màu.
“Ngươi biết tên của những con bướm này không?”
Vị mang điểm cuối của vạn đạo nhìn bươm bướm ở trong tay, nhẹ giọng hỏi.
Vân Khê lắc đầu.
“Hắn không nói cho ngươi biết sao…”
Vị mang điểm cuối của vạn đạo bỗng nhiên mỉm cười nói nhỏ:
“Hắn vẫn không thay đổi, cuối cùng vẫn thích biến ngươi trở thành một tiểu hài tử ở bên cạnh mình, tất cả mọi việc đều chỉ muốn gánh vác một mình…”
“Tuy nhiên cũng tốt, có thể trở thành một tiểu nha đầu không tim không phổi ở bên cạnh hắn… Rất hạnh phúc.”
Vân Khê nhìn mình của kiếp trước, bên trong đôi mắt to lộ ra sự mê man, có muôn ngàn vạn lời muốn hỏi, thế nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.
Vị mang điểm cuối của vạn đạo nhẹ nhàng vẫy tay, bươm bướm rời khỏi bàn tay của nàng, bay trở về bên trong ống tay áo của Vân Khê.
Trong mắt vị mang điểm cuối của vạn đạo không có nhớ nhung, chỉ có hào hiệp, nàng nói:
“Tế Thế trước.”
Vân Khê gật đầu.
Lúc này, vị mang điểm cuối của vạn đạo xoay người nhìn về phía núi Tế Thế, vung tay lên.
Trong nháy mắt, Tế Đàn cùng với đại trận của tám toà thành lớn bên trên núi Tế Thế lại vận chuyển lại, vô tận đạo tắc hiển hoá, đạo lực ngưng tụ vào bên trong nguyện lực của chúng sinh.
Ngay lập tức, đám người Cơ Vô Đạm đều kích động đến cực điểm…
“Thượng Lộ một lần nữa…”
Bọn họ hô to.
“Không thể ngăn cản Cửu Pháp.”
“Cửu Pháp vô địch, cho dù Cấm Kỵ tới cũng không thể ngăn được.”
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều rống to.
Lúc nãy khi đạo nhân kia cùng với ác quỷ xuất hiện, sử dụng lọn tóc để trấn áp toàn bộ Chân Tổ Giới đã khiến cho tất cả mọi người gần như tuyệt vọng.
Bây giờ đã xua tan mây mù nhìn thấy bầu trời trong xanh, tín ngưỡng của tất cả mọi người đối với Cửu Pháp lại càng trở nên sâu sắc hơn.
Tin tưởng vững chắc vào Cửu Pháp, đây là con đường chính đáng.
Tế đàn tế thế cùng với trận pháp của tám toà thành lớn nhanh chóng vận chuyển trở lại, thu nạp toàn bộ nguyện lực của thế gian.
Nguyện lực Cửu Pháp lần này lại càng trở nên thuần tuý hơn, càng thêm mênh mông hơn, bay thẳng lên trên chín tầng mây, ngang dọc giữa tinh khung.
Chúng sinh đều hô hoán, vạn linh đều khẩn cầu hội tụ lại thành một lực lượng không thể nói, kinh động đến tạo hoá ở nơi tối tăm nhất, phá vỡ bóng tối của đêm khuya.
Loại lực lượng này bay thẳng về phía cánh cửa khổng lồ kia.
Vào khoảnh khắc này, dường như cánh cửa khổng lồ kia có cảm giác, cánh cửa phát ra hàng tỉ trượng ánh sáng tiên quang, dường như đang cộng minh cùng với nguyện lực của chúng sinh.
Cánh cửa kia… Gần như sắp bị mở ra.
Nhưng vào giờ khắc này.
Rầm!
Bỗng nhiên toàn bộ ánh sáng của cánh cửa khổng lồ huy hoàng kia đều vụt tắt, biến mất trong nháy mắt, ẩn náu ở bên trong năm tháng vô tận.
Tất cả mọi người đều có một cảm giác, dường như chỉ trong một cái chớp mắt này, cánh cửa kia đã chủ động kéo giãn khoảng cách cùng với Chân Tổ Giới, cách xa nhau vô tận năm tháng, không gian không thể vượt qua.
Nguyện lực của chúng sinh không thể chạm tới được nữa.
“Này… Xảy ra chuyện gì?”
“Không phải cánh cửa đó đã sắp mở ra rồi hay sao?’
“Lẽ nào nguyện lực do Cửu Pháp dẫn dắt cũng không thể trùng kích được cánh cửa này?”
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều ngạc nhiên khó hiểu.
Chân Tổ Giới chờ đợi ngày hôm nay đã muôn đời, nhiều lần trải qua gian khổ, cuối cùng mới có thể mở ra Tế Thế, kết quả lại không có cách nào chạm tới được cánh cửa ở trong truyền thuyết kia?
“Ta hiểu rồi… Ha ha ha, cánh cửa này sẽ không mở ra vì các ngươi.”
Lúc này, một con lão quỷ ở bên trên thi thể của đạo nhân bỗng nhiên phát ra tiếng qury cười dữ tợn nói:
“Ở thời Minh Cổ, cánh cửa này cũng thuộc về truyền thuyết Cấm Kỵ, trên trời dưới đất, không có người nào có thể tìm được, càng không nói đến chuyện có người mở ra được…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận