Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2358: Cấm giới sương trắng 3

Chỉ có người già mới có thể nhạy cảm đối với sự cô đơn như thế.
Hắn lắc đầu không nghĩ nhiều lắm, sau khi rửa mặt xong liền đổ nước đi, tự mình tưới ở bên trên vườn rau.
“Chủ nhân, mời ăn điểm tâm.”
Cung Nhã hoà nhã bưng điểm tâm đi tới.
Nàng nấu sữa đậu nành nóng hôi hổi, hai cái bánh bao vừa mềm lại vừa trắng, nhưng tâm trạng của Lý Phàm không tốt, chỉ ăn một cái.
“Ta đi ra ngoài một chút.”
Lý Phàm đi ra cửa, rảnh rỗi buồn chán, hắn chuẩn bị đi tìm Nhị đại gia chơi cờ.
Không bao lâu hắn đã đi đến nhà của Nhị đại gia.
“Đến đây Tiểu Lý.”
Nhị đại gia vui mừng hớn hở bày bàn cờ vua ra nói:
“Tiếp tục tiếp tục, còn chưa có đánh xong ván cờ lần trước đâu…”
Lý Phàm ngồi đối diện với ông.
“Tiểu Lý, quân soái này của ngươi cũng muốn di chuyển, thật sự muốn chuyển ổ sao? Đi ra ngoài?”
Nhị đại gia vừa chơi cờ vừa hỏi Lý Phàm nói:
“Đi một bước này có lẽ sẽ không có đường quay về nữa rồi, một bước đi sai chính là vạn kiếp bất phục… Ngươi không nên hối hận.”
Lý Phàm nhẹ nhàng cầm lấy quân cờ vua, đặt quân soái vào cửu cung ở phía trước rồi nói:
“Không quay đầu lại, cũng không hối hận.”
Hắn vừa dứt lời.
Rầm!
Bỗng nhiên toàn bộ sơn thôn nhỏ phóng lên cao khỏi tổ giới sương trắng.
Giờ khắc này sơn thôn nhỏ giống như đã vượt qua thời gian và không gian, vượt qua dòng sông dài nhân quả phá tan hết tất cả ngăn cản, xuyên qua vạn cổ.
Lúc này.
Võ Hoang, đoàn người đang đi về phía Tử Nhân Hoang đều có cảm giác, bọn họ đều ngẩng đầu lập tức nhìn thấy được sơn thôn ở trong dòng sông dài thời gian bên trên hư không.
“Này… Sơn thôn nhỏ bay mất?”
Hoả Linh Nhi và Mộ Thiên Ngưng đều giật mình không gì sánh được.
“Không… Đây không phải là bay một cách bình thường, đây là bay qua toàn bộ dòng sông dài nhân quả, thật là đáng sợ.”
Dương Sơ rung động lên tiếng.
Mà ở bên cạnh bọn họ, Hắc Bạch nhìn sơn thôn nhỏ, bên trong con ngươi một trắng một đen lộ ra kính ý không gì sánh kịp lẩm bẩm nói:
“Chỉ có thể ngước mắt nhìn, Lý tiền bối muốn đích thân đi đến thế giới Cấm Kỵ sao?”
“Vì để mọi người cùng với vị mang điểm cuối của vạn đạo nhẹ nhõm hơn một chút, tình nguyện hy sinh chúng mình… Nhưng làm sao Lý tiền bối có thể ngồi xem bọn họ chịu chết được…”
Giờ khắc này, dường như Hắc Bạch bỗng hiểu ra điều gì, hắn tiến lên, hành lễ thật sâu một cái với sơn thôn nhỏ đã đi xa.
“Chúng ta cũng nên tiến vào thế giới Cấm Kỵ.”
Sau khi hành lễ xong, Hắc Bạch lên tiếng nói:
“Cấm Giới sương trắng tiến nhập Cấm Giới.”
Bên trong thế giới Cấm Kỵ mênh mông thực ra vốn có rất nhiều thế giới đang ẩn núp.
Bất kỳ một thế giới nào tu đạo thành công cũng có thể tạo thành một thế giới nhỏ ở bên trong thế giới Cấm Kỵ, còn về phần Hôi Đế đạt đến cấp bậc Chế Đạo Giả thì có thể tự hình thành một Đại Thế Giới.
Mà hôm nay, Cấm Giới Luân Hồi đã hình thành, tất nhiên nên bước vào bên trong đó.
Mấy người Hoả Linh Nhi, Mộ Thiên Ngưng cũng gật đầu.
“Đi theo bước chân của Lý tiền bối… Nhập Cấm Giới.”
Lúc này Hắc Bạch dùng đại pháp lực để xuyên qua thiên địa.
Dương Gian, Chân Tổ Giới, biển sương mù xám… Đồng thời tạo thành cấm giới Sương Trắng, trong nháy mắt đã vượt qua không gian Đại Mạc mênh mông, tiến vào bên trong thế giới Cấm Kỵ sáng lạn nhiều màu kia.

Mà giờ khắc này.
Bên trong hư không vô tận.
“Gâu gâu gâu gâu gâu… Đều tại đạo quả chó chết nhà ngươi làm lỡ thời gian.”
Con chó đen nhanh chóng xuyên qua hư không.
Nó dung hợp với phần đạo quả thứ hai của mình, vội vàng đuổi kịp sơn thôn nhỏ.
Mặt đất rộng vô biên vô hạn.
Thế giới cấm kỵ mênh mông bị chia thành Cửu Châu Vạn Địa.
Cửu Châu là bộ phận chính của thế giới Cấm Kỵ, chiếm lấy hai phần ba lãnh thổ và không gian của thế giới cấm kỵ.
Còn Vạn địa thì lại là những đại lục, đảo lớn phân tán lẻ tẻ.
Màn đêm buông xuống, toàn bộ Cửu Châu đều bao phủ bởi bóng tối, bên trên tinh khung là một màu đen kịt.
Nhưng tối nay, tất cả các thế lực lớn trên thế gian đều không ngủ.
Châu Khai Nguyên, một trong số Cửu Châu.
Ngọn núi cao nhất của châu Khai Nguyên chính là Thần Kiếm Phong đứng sừng sững ở vùng Tây Bắc Bộ của Cửu Châu, Thần Kiếm Phong nằm giữa cao nguyên mênh mông, giống như kỳ danh, ngọn núi tựa như một thanh trường kiếm đâm thẳng lên trời cao.
Mà hôm nay toàn bộ các thế lực đại diện cho châu Khai Nguyên đều đã đến, hội tụ ở bên dưới Thần Kiếm Phong.
Bọn hắn leo lên đỉnh núi của Thần Kiếm Phong, chờ đợi ở chỗ này.
Đỉnh núi Thần Kiếm Phong, tất cả mọi người đều nín thở, mặc dù có rất nhiều người, thế nhưng lại cực kỳ yên tĩnh.
“Năm đó, vị Khiêu Đại Thần đó… Đã để lại lời tiên đoán.”
“Luân Hồi tái hiện khói đen diệt, mười hai Hoả Tinh rơi trời cao… Hôm nay câu nói trước đã ứng nghiệm, câu nói phía sau sẽ thành sự thật sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận