Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2168: Thương Bạch Hoạ Quyển 2

“Đây là… Cái gì?”
Giờ phút này, trong mắt Họa Tổ Mộ Dung Uyển Từ cũng lóe lên ánh sáng kinh hãi, nhìn Thương Bạch Hoạ Quyển, vô cùng chờ mong.
Mà giờ khắc này.
Một bút hạ xuống, ánh mắt trống rỗng vô thần của Họa Tôn bỗng nhiên hiện lên một ít thanh minh, giống như là rất vui vẻ.
Nàng hơi ngẩn người nhìn chăm chú vào đường vòng cung trên Thương Bạch Hoạ Quyển kia, khóe miệng rõ ràng có một nụ cười ngây ngô.
Mà trán Tử Lăng giờ phút này đã rịn mồ hôi.
Vẻn vẹn một bút mà khiến nàng cảm thấy cực kỳ gian nan.
Nhưng giờ phút này, trong lòng nàng không nghĩ đến gì hết, chỉ có một hình ảnh.
Nàng nắm chặt bút của Họa tôn, hạ xuống nét vẽ thứ hai…
Nét thứ hai vẫn như cũ, chẳng qua là một đường vòng cung hoàn mỹ.
Hai đầu vòng cung nối liền cùng một chỗ.
Giống như… Đường nét khuôn mặt!
Đường vòng cung thứ hai hạ xuống trong nháy mắt.
Ầm!
Đột nhiên ở giữa có một loại khí thế khủng bố đến cực điểm tràn ngập bầu trời.
Giờ khắc này, hai khí đen vàng hỗn loạn trên bầu trời bỗng nhiên hồi phục lại thương khung, trời xanh trở nên vô cùng sáng sủa, vạn dặm mây đen biến mất.
Phía trên đại địa, dung nham núi lửa phun ra từ từ hạ xuống, tựa như dòng nước quay về dưới đáy.
Trong hải dương, biển động sóng lớn nuốt trời một lần nữa trở về mặt biển, tôm cá theo đó tuôn ra!
Dưới bút thứ hai, toàn bộ tai ách tiêu tán!
Dưới trời xanh, sinh linh đều có cảm giác.
“Tai ách đi qua rồi sao?”
“Dưới núi lửa mà chúng ta còn sống… Đều đi qua!”
“Trời xanh lại sáng sủa, quá tốt rồi…”
Ngàn tỉ sinh linh đều vui sướng hô to.
Trước thành Phá Vụ, trên mặt nhóm người điện chủ Thời Không viết đầy vẻ bất khả tư nghị.
Bức tranh nhợt nhạt lại có sức mạnh kinh khủng như vậy?
Cảnh tượng Chân Tổ hủy trời diệt đất biến mất hết đều vì vẻn vẹn hai nét bút trên bức họa?
“Các nàng… Rốt cuộc đã vẽ cái gì?”
Tiếng nói của điện chủ Thời Không cũng hơi run rẩy.
Mà giờ phút này Chân Tổ cũng thất thần, hắn ta nhìn bức tranh nhợt nhạt kia mà như mơ màng: “Sẽ không… Tuyệt đối không thể nào… Các nàng sẽ thất bại, không miêu tả được, tuyệt đối không miêu tả được!”
Hắn ta vô ý thức nắm chặt nắm đấm, tim đã vọt tới cổ họng, khẩn trương đến mồ hôi đầm đìa!
Mà giờ khắc này.
Tử Lăng và Họa Tôn nắm chặt tay, bắt đầu vẽ nét thứ ba.
Nét thứ ba hạ xuống chính là một vùng cung ngắn ngủi.
Bút thứ tư theo đó cũng hạ xuống, đối xứng với nét thứ ba, đúng như một đôi… Lông mày.
Giờ phút này, trời đất thay đổi.
Phía trên bầu trời Chân Tổ Giới, hai khi đen vàng xen lẫn dung hợp, diễn hóa xuất ra muôn vàn đại đạo, khí vàng thì huyền ảo, thể hiện gợn sóng vô tận.
Hai khí vàng đen ở Chân Tổ Giới lại tiến hóa, đại đạo bầu trời thăng hoa đến một mức không thể tưởng tượng nổi, khí thế vạn trượng rủ xuống.
“Không đúng…”
Điện chủ Thời Không hoảng sợ nói: “Đây là cảnh tượng Thăng Thiên, trong truyền thuyết, tồn tại vạn cổ xuất hiện kinh diễm trong thế gian có thể để cho vị trí trời xnah… Cùng ngày thăng hoa, vị cách tăng lên!”
Sắc mặt nhóm người bá chủ Lộc Bá thay đổi.
Cảnh tượng như vậy ngay cả ở trong biển sương xám cũng chỉ là truyền thuyết…
Mà bọn họ lại chính xác cảm giác được thiên đạo của Chân Tổ Giới giờ phút này đang tụ tập mở rộng, thực lực tăng lên dữ dội.
Đứng dưới vòm trời này, bọn hắn đều cảm thấy áp bách.
Loại cảm giác này trước đây chưa bao giờ có, thậm chí điện chủ Thời Không ra tay còn có thể ngăn thiên phạt lại!
Hiện tại nếu như thiên phạt lại xuất hiện… Chỉ sợ rằng sẽ giết hết bá chủ!
“Không đúng, một giới này căn bản không thể có sinh linh cấp bậc kia… Đó là do các nàng vẽ sao?”
Đồng thời, bọn hắn lại phản ứng lại, nhìn về phía Thương Bạch Hoạ Quyển kia thì càng thêm hoảng sợ.
Khóe miệng pháp thân Chân Tổ giờ phút này co rúm lại, mí mắt đang nhảy lên, tay chân phút run!

Mà trước Thương Bạch Hoạ Quyển.
Tầm mắt Họa Tôn trống rỗng, thấy một đôi lông mày kia xuất hiện, trong mắt chợt vui vẻ hẳn lên!
Tử Lăng nắm tay nàng tiếp tục vẽ tranh.
Bút vẽ hạ xuống.
Mũi cao thẳng.
Đại địa phía trên Chân Tổ Giới.
Dãy núi cao ngất bị sụp đổ, giờ phút này thế mà như được thời gian tái hiện, trong nhát mắt ngưng tụ một lần nữa, khe lớn bỗng nhiên khép lại, miệng núi lửa cũng hoàn toàn khép kín…
Mẫu khí đại địa bốc lên như thần long, chạy nhanh trên vùng quê, vị cách của đại địa cũng thăng cấp!
Đây là… Địa biến chi cảnh!
Thăng thiên, đại biến đều là một dị tượng cùng cấp bậc.
Ngay sau đó, Tử Lăng dẫn dắt Họa Tôn vẽ ra đôi môi nhàn nhạt.
Giữa trời đất như có vô số tạo hóa sống lại, linh khí vạn trượng giống như tầng tầng sương mù bao phủ toàn bộ Chân Tổ Giới!
Lập tức, dưới một vùng núi, một tông môn vừa bị nện chết, tử thi lại một lần nữa mở mắt, vết thương của bọn họ đều khép lại, đứng dậy, từng người đều trợn mắt há hốc mồm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận