Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2691: Đẹp như tranh 2

Lý Phàm hắc ám không có ra tay, chỉ biến mất tại chỗ.
Ngọn lửa kia rơi vào trên người của mấy người Nam Phong.
“Không!”
Tử Lăng kinh hãi, vội vàng thu hồi lại.
Nhưng mấy người Nam Phong, Lâm Cửu Chính, Ngô Đại Đức giống như đánh mất thần trí, lao về phía Tử Lăng cùng Tô Bạch Thiển.
“Dám ra tay đối với sư phụ, nên trảm.”
Long Tử Hiên diễn biến võ đạo cực kỳ mạnh mẽ, đánh về phía Tử Lăng!
Độc Cô Ngọc Thanh lấy tay làm kiếm, kiếm khí hắc ám ngang dọc trấn áp tất cả.
Đường cờ đen trắng của Giang Ly đã xuất hiện ở dưới chân của Tử Lăng cùng Tô Bạch Thiển.

“Bọn họ đều bị dị hoá rồi sao?”
Tô Bạch Thiển kinh hãi nói.
Mà đôi mắt to tròn của Tử Lăng tràn đầy kiên định nói:
“Cho dù là ai… Biến thành hắc ám thì chính là kẻ địch, không thể để cho bọn họ đến gần sư phụ.”
“Nam Phong tỷ tỷ, Lâm sư đệ… Xin lỗi rồi.”
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, bút vẽ của nàng nhanh chóng vẽ trên giấy vẽ.
Tốc độ của nàng cực kỳ nhanh, bút vẽ như chuồn chuồn lướt trên tờ giấy Tuyên Thành, giống như chim yến bay lượn.
Mà theo nét vẽ của nàng, lúc này toàn bộ mọi người đang xông tới ở phía trước… Đều trực tiếp biến mất.
Tiếng đàn của Nam Phong chỉ mới vang lên một tiếng, bản thân nàng cũng đã biến mất không thấy gì nữa.
Võ đạo của Long Tử Hiên còn chưa chạm đến, cả người cả nắm đấm đều bị trừ khử.
Lục Nhượng cùng với cỏ cũng biến mất.
Kiếm khí của Độc Cô Ngọc Thanh chiếu rọi ở trên bức tranh.
Thanh Trần lặng lẽ ngồi khoanh chân dưới gốc cây bồ đề ở trong tranh.
Ngô Đại Đức cầm theo Lang Nha Bổng như hung thần ác sát đứng ở phía sau Thanh Trần, cũng đã tiến vào trong tranh.
Nồi đại đạo của Cung Nhã có thể luyện một lượng lớn thần thông đại đạo, lúc này cũng khó có thể đi ra khỏi bức tranh được.
Đường cờ đen trắng của Giang Ly xuất hiện đầy ở bên trong bức tranh.
Mà ngay cả Lâm Cửu Chính, lực lượng tạo hoá hắc ám quanh quẩn ở xung quanh người hầu như có thể giết cao thủ cảnh giới Thiên Đế, lúc này cũng tiến vào trong bức tranh.

Chỉ trong một chớp mắt, Tử Lăng đã vẽ xuống tất cả đồng môn của mình.
“Vẫn là tiểu cô nương này… Người không lo nhất…”
Con chó đen đi theo Lý Phàm hắc ám tới cũng nhịn không được lẩm bẩm một câu.
Trên đỉnh núi siêu việt nhân quả năm tháng.
Bức tranh của Tử Lăng đã hoàn thành.
Ở trong bức tranh có Nam Phong đánh đàn, Long Tử Hiên đánh quyền, Lâm Cửu Chính vẽ bùa, Giang Ly đánh cờ…
Bọn họ đều đã bị Tử Lăng vẽ vào trong tranh.
“Kiếp trước ngươi chính là đồ đệ của ta.”
Lý Phàm hắc ám lên tiếng, trong giọng nói mang theo sự tán thưởng nói:
“Hoạ đạo… Ngươi học rất khá.”
“Nhưng bọn họ đều là đồng môn của ngươi, vì sao ngươi không suy nghĩ tại sao bọn họ tình nguyện đi theo ta, cùng nhau tiến vào trong bóng tối?”
“Ngươi có từng nghĩ qua, ta mới là bản thể, mà người ở trong bức tranh chẳng qua chỉ là một tà niệm của ta mà thôi.”
Lời của hắn tràn ngập bình tĩnh cùng từ tính, khiến cho người khác muốn tin tưởng theo bản năng.
Nhưng Tử Lăng tỉnh táo không gì sánh được, nàng nói:
“Cho dù ngươi là Thương do sư phụ lưu lại, hay là quá khứ của hắn… Đều không quan trọng.”
“Sư phụ còn đang ở trong tranh.”
Nếu như nàng cùng Tô Bạch Thiển chưa đi cùng Lý Phàm tới nơi này, không tự mình nhìn thấy Lý Phàm tiến vào trong bức tranh, có lẽ các nàng đã thực sự giống như mấy người Nam Phong bị Lý Phàm hắc ám lừa gạt.
Dù sao Lý Phàm hắc ám… Thực sự giống y như đúc cùng với Lý Phàm.
Hắn biết tất cả mọi chuyện trong sơn thôn nhỏ, thậm chí biết được tất cả nỗi lòng của Lý Phàm, biết từng chuyện giữa Lý Phàm và bọn họ.
Đây mới thực sự là nguyên nhân khiến cho mấy người Nam Phong tin tưởng lời nói của hắn.
“Hắn ở bên trong bức tranh thì như thế nào?”
“Đã xác định là thất bại.”
Lý Phàm hắc ám nhẹ nhàng nói một câu, sau đó nhìn về phía Tâm Ninh ở bên cạnh nói:
“Giết các nàng đi.”
Lúc này Tâm Ninh tiến lên nhìn về phía Tử Lăng cùng Tô Bạch Thiển.
Nàng là người duy nhất không bị vẽ vào bên trong bức tranh, dù sao nàng đã là Vô Thượng, cho dù Tử Lăng có nghịch thiên đi chăng nữa thì cũng không có khả năng đưa nàng vào trong tranh được.
“Tâm Ninh, lẽ nào muội đã quên sư phụ rồi sao? Muội đã từng nói qua phải đợi sư phụ quay trở về…”
Tô Bạch Thiển lên tiếng, muốn Tâm Ninh tỉnh lại.
Nhưng Tâm Ninh chỉ nói nói nhỏ:
“Các tỷ sai rồi, đại ca ca đã ở trong bóng đêm, muội không nên rời khỏi đại ca ca… Cho nên muội muốn đánh chết các tỷ…”
Nàng giơ bàn tay nhỏ bé lên đánh về phía Tử Lăng cùng với Tô Bạch Thiển.
Tử Lăng cùng Tô Bạch Thiển giật mình, lúc này dốc hết toàn lực.
Tử Lăng nhanh chóng vung bút vẽ ra đủ các loại lạch trời, muốn ngăn cản Tâm Ninh, ảo thuật của Tô Bạch Thiển cũng bộc phát.
Nhưng đều không có tác dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận