Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2688: Toàn bộ dị hoá 2

Đây… Chỉ do Lý Phàm hắc ám vung tay lên mà thôi.
“Ta tới. Dùng bản luật vũ trụ để dị hoá bọn họ.”
Bên cạnh Lý Phàm hắc ám, Khiêu Đại Thần hắc ám thấy thế, chuẩn bị ra tay.
Nhưng Lý Phàm hắc ám chỉ lạnh nhạt liếc mắt nhìn lão một cái rồi nói:
“Ở đây ngươi quyết định, hay là ta quyết định?”
“Lão tam, chẳng lẽ ngươi không biết rõ địa vị của mình hay sao?”
“Muốn bị đánh à?”
Khiêu Đại Thần hắc ám nghe vậy tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không có cách nào, chỉ đành nói:
“Được, ngươi đệ nhị, ngươi rất giỏi, ngươi tới đi.”
Lúc này Lý Phàm hắc ám mới lạnh nhạt ngoảnh đầu lại nhìn về phía mấy người Nam Phong nói:
“Năm đó giết các ngươi là ta, ở kiếp này dạy các ngươi cũng là ta.”
“Vũ trụ có âm dương, có hắc ám cùng quang minh, nhưng bản luật không cho phép sinh mệnh.”
“Ở kiếp này, hắn cùng với ta chính là một thể.”
Hắn phẩy tay, từng hình ảnh xuất hiện:
Đó là lần đầu tiên Lý Phàm gặp Nam Phong và Tử Lăng, ở bên trên một ngọn núi, Lý Phàm vẽ tranh, đánh đàn, dẫn các nàng quay về tiểu viện.
Đó là Long Tử Hiên cùng Lục Nhượng ở Nam Vực của Huyền Thiên Giới, bởi vì bị vương triều bỏ mặc, tông môn tàn ác cho nên hai người phải đi tới sơn thôn nhỏ, kết quả cũng được truyền lại đạo câu cá, trồng trọt ở trong tiểu viện…
Đó là Độc Cô Ngọc Thanh cùng Thanh Trần đứng ở ngoài thôn, trầm tư suy nghĩ muốn giải đáp câu hỏi số học tìm góc ba bằng bao nhiêu độ của Lý Phàm…
Đó là Giang Ly cùng Ngô Đại Đức đi theo những người khác tới Huyền Thiên Giới, khi đó Giang Ly chán nản sa sút đi theo thánh tử của tông môn, Ngô Đại Đức cũng chỉ có thể đi để chăn heo…
Đó là Lâm Cửu Chính đi theo Tâm Ninh quay trở về sơn thôn nhỏ, thua ở trước Lý Phàm…
Đó là Tâm Ninh vừa mới thức tỉnh, đi theo Minh Thiên Bắc cùng nhau tiến vào sơn thôn nhỏ, nàng thân làm Ma Vương, khí phách vô song, thế nhưng lại bị tiểu viện doạ sợ quá mà khóc…
Đó là Cung Nhã đi tìm kiếm Ma Quên, cũng gặp được Vương đại thẩm ở cổng thôn, bị Vương đại thẩm đánh giá là bàn tịnh đầu thuận…

Đó là từng chuyện từng chuyện xảy ra ở sơn thôn nhỏ.
Bọn họ cùng nhau liên hoan, cùng nhau cày ruộng, cùng nhau tập thể dục theo nhịp, cùng nhau uống rượu.

“Cho dù là trắng hay đen, dấn thân vào trong bóng tối, chúng ta vẫn là chúng ta như cũ, sơn thôn nhỏ vĩnh viễn tồn tại, mọi thứ trên thế gian cũng đều là vĩnh tồn.”
“Hắc ám là tàn khốc, trấn áp toàn bộ sương trắng, nhưng cũng là nhân từ, trong bóng đêm có thể nhận được thời gian cùng năm tháng dùng mãi không bao giờ hết.”
Lý Phàm hắc ám nhỏ giọng lên tiếng nói:
“Ta cũng đã tiến vào hắc ám, ta chính là sư phụ của các ngươi, đạo thân kia cũng đã hợp lại làm một cùng với ta.”
Hắn phất tay, lại có một hình ảnh khác xuất hiện, đó là Lý Phàm hắc ám đi tới bên ngoài sơn thôn nhỏ, mà ở trong sơn thôn nhỏ, Lý Phàm mà mấy người Nam Phong quen thuộc đi ra, mỉm cười, hợp hai làm một cùng với Lý Phàm hắc ám.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, mấy người Nam Phong, Long Tử Hiên đều chấn động.
“Không… Lẽ nào sư phụ thực sự hợp hai làm một cùng với hắn hay sao?”
“Hắn biết được mọi chuyện xảy ra ở trong sơn thôn nhỏ, biết được từng câu nói sư phụ đã từng nói với chúng ta… Hắn có khả năng thực sự là sư phụ…”
Mà giờ khắc này, con chó đen cũng cắn răng nói:
“Gâu, cho dù Tịch Giả cũng không thể nhìn thấu được đạo của chủ nhân, không thể nghe được tiếng nói của chủ nhân, không thể nhìn thấy được suy nghĩ của chủ nhân… Hắn có thể nhận biết tất cả, có lẽ chủ nhân đã hợp hai làm một cùng với hắn rồi.”
“Gâu gâu gâu, chủ nhân ơi… Người thực sự đi mất rồi.”
Con chó đen quả thực gào khóc, khóc lóc thảm thiết, phải nói là đau buồn gần chết, bi thương không gì sánh được.
Nhưng lúc này mấy người Ngô Đại Đức không có tâm tư quan tâm đến chuyện nó gào khóc đau đớn như thế nào, mà mọi người đều hoảng hốt…
Con chó đen nói rất đúng, sư phụ là người không thể nghe thấy, không thể dò xét, cho dù Tịch Giả cũng đều không thể làm được.
Người ở trước mặt này… Chẳng lẽ thực sự đã hợp hai làm một cùng với sư phụ sao?
“Đại ca ca…”
Giờ khắc này, ngay cả Tâm Ninh cũng có chút hoảng hốt, nàng nhìn Lý Phàm nói:
“Đại ca ca, huynh còn nhớ rõ cái cây ở cổng thôn sao?”
Lý Phàm hắc ám khẽ thở dài nói:
“Trước khi muội chưa quay trở về thôn, hàng năm cây mận hoa nở hoa tàn, ta cũng sẽ ngồi ở dưới cổng thôn một lúc.”
Nghe vậy trong đôi mắt to tròn của Tâm Ninh nổi lên nước mắt nói:
“Chỉ cần ở cùng với Đại ca ca, là sương trắng, hay là hắc vụ, tất cả đều không quan trọng…”
Giờ khắc này, ở trên người của Lý Phàm hắc ám, một tia bổn nguyên hắc ám bỗng nhiên rơi xuống trước mặt của Tâm Ninh.
Tâm Ninh vui vẻ chịu đựng.
Bổn nguyên của nàng nhanh chóng biến hoá, đột nhiên khí hắc ám quanh quẩn ở xung quanh của nàng, tròng mắt của nàng cũng trở nên lạnh lùng mà đen kịt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận