Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2441: Có thể dám sánh vai cùng với sư phụ ta?

Sau đó khi hắc vụ tiến vào vùng đất Hư Vô, bên trong vùng đất Hư Vô của hắn bỗng nhiên xuất hiện ánh sáng đầy trời chiếu xuống những hắc vụ này.
Hôm nay hắn đã ở tiểu giai đoạn thứ nhất Phi Sa của cảnh giới Tức Nhưỡng, Phi Sa của người bình thường chỉ có môt chút bụi bặm mù mịt trôi nổi ở bên trong Đạo Cảnh Địa, thế nhưng Phi Sa của hắn giống như từng ngôi sao sáng ngời ở bên trong thiên địa, đang sáng bừng lên.
Đây là bởi vì Thánh Nhưỡng do người khác tìm mặc dù rất bất phàm, thế nhưng sau khi tiến vào Đạo Cảnh Địa, tác dụng cũng chỉ có hạn, thế nhưng thổ nhưỡng mà hắn nhét vào bên trong Đạo Cảnh Địa…
Mỗi một hạt đều vô cùng kinh khủng.
Giờ phút này, ngôi sao đang phát ra ánh sáng, tản ra bổn nguyên sương trắng.
Ngay lập tức những khí đen kia đều bị bổn nguyên sương trắng trung hòa, hóa thành sương mù xám cuồn cuộn.
Có lẽ bởi vì nguyên nhân những khí đen này quá mỏng manh, chất lượng của sương mù xám cũng không cao, chỉ có vẻ hơi mờ mịt.
Sau đó Độc Cô Ngọc Thanh bắt đầu lẩm bẩm, kiếm ý Vô Hữu chém qua Đạo Cảnh Địa, toàn bộ sương mù xám đều bị ma diệt, biến mất không thấy gì nữa.
Hắn đã nắm giữ phương pháp ma diệt hắc vụ, đơn giản mà nói, trước hết sử dụng bổn nguyên sương trắng trung hoà hắc vụ, sau khi hoá thành sương mù xám liền có thể dùng kiếm ý Vô Hữu tiêu diệt nó.
“Ta vẫn còn quá yếu…”
Độc Cô Ngọc Thanh không khỏi nói nhỏ, hắn nhớ tới ngày đó ở bên trong sơn cốc Khởi Nguyên, đối mặt với hắc vụ cùng con mắt bí mật màu đen kia, sư phụ căn bản không cần phải mượn tới bổn nguyên sương trắng, kiếm ý xuất hiện, tất cả đều bị tiêu diệt.
Hắc vụ đó còn không có cả cơ hội biến thành sương mù xám.
Lúc này giống như có người nào đó điều khiển, có khí đen liên tục không ngừng bay về phía hắn, hơn xa những người khác.
Thế nhưng Độc Cô Ngọc Thanh rất lạnh nhạt, những khí đen này có đến bao nhiêu thì hắn sẽ thu thập bấy nhiêu.
Đồng thời hắn nhìn về phía bên kia.
Bên trong đám người ngã xuống diệt vong lại có hai nam tử áo mặc áo đen không hề động đậy.
Hủ nô hắc ám!
Đối với bọn hắn mà nói, khí đen… E rằng chỉ là vật đại bổ.

“Người nọ quả nhiên có chút bất phàm, xem ra hắn cũng là huyết mạch tiên dân, thậm chí có thể là huyết mạch tiên dân tương đối nồng nặc.”
Trước Lôi Đế Cung, Thuỷ Tĩnh nhìn chằm chằm Độc Cô Ngọc Thanh thì thào lên tiếng.
Thuỷ Thanh Linh có chút lạnh lùng nhìn hắn ta nói:
“Thuỷ Tĩnh, không có sự cho phép của ta, ngươi ra tay một mình, có phải hơi quá đáng hay không?”
Thuỷ Tĩnh nghe vậy, trong mắt loé lên sự bực mình, nhưng vẫn cúi đầu nói:
“Thánh nữ thứ tội, Thuỷ Tĩnh biết sai rồi.”
Nhưng trong lòng của hắn ta lại hiện lên hàn ý lạnh như băng.
Thánh nữ? Ha ha ha… Lần này ngươi không có cách nào còn sống quay trở về, thì cũng không còn là thánh nữ được nữa rồi.
Mà hắn ta thì có thể có cơ hội tấn thăng làm Thánh tử.
Đã trở thành Thánh tử thì mới có thể tranh đấu ngôi vị Đế Tử.
Thánh Tử cũng chỉ là một hạt giống tương đối nòng cốt ở bên trong Đế Đình mà thôi, chỉ có Đế Tử mới được Đại Đế tán thành và bồi dưỡng.
Mà hắn ta cũng biết một ít bí mật, chuyện mà Thuỷ Thanh Linh đến đây cần phải làm lúc này… Vô cùng nguy hiểm, có khả năng sẽ chết.
Mà hắn ta đã nhận được sự ưu ái của một vị đại nhân vật nào đó bên trong Đế Đình Thuỷ Đạo, nếu như Thuỷ Thanh Linh chết đi, hắn ta có thể kế vị được.

“Tốt, có thể thu hồi được rồi.”
Lôi Đông Vân lạnh nhạt lên tiếng.
Ngay lập tức, binh sĩ Lôi Đình ở bốn phía lập tức thu hồi trận kỳ này lại.
Mà lúc này ở giữa sân đã là thây phơi khắp nơi rồi.
Bên trên mặt đất được lát bằng ngọc thạch, máu thịt thối rữa vương vãi khắp nơi, mới vừa rồi là hơn trăm ngàn tu giả tràn đầy chờ mong, lúc này hầu như toàn diệt.
Chỉ còn khoảng chưa đến hai mươi người là còn sống, hơn nữa phần lớn cũng đều bị thương nặng, sắp chết rồi.
Mà ngay cả Độc Cô Ngọc Thanh cũng đều làm giả một ít thương thế.
“Rất tốt, mười bảy người các ngươi chính là Đạo Tử mà Lôi Đình chúng ta lựa chọn.”
Lôi Đông Vân mỉm cười nói với mười bảy người Độc Cô Ngọc Thanh:
“Cùng với hơn hai mươi người trong dãy núi Hàn Thước trước đây, Đạo Tử của Lôi Đình đã có hơn bốn mươi người, rất tốt.”
Hắn ta có chút thoả mãn.
Mà những người còn sống sót nghe nói như thế đều mừng rỡ không thôi.
Đã trở thành Đạo Tử.
Có nghĩa là bọn hắn đã có được tương lai vô hạn.
Lúc này, sự tuyệt vọng vừa rồi đều hoá thành mừng rỡ to lớn.
“Toàn bộ Đạo Tử chuẩn bị, theo ta tiến vào Niết Bàn Lôi Đạo.”
Lôi Đông Vân lạnh nhạt lên tiếng.
Ngay lập tức, mười bảy người Độc Cô Ngọc Thanh bị dẫn vào bên trong Lôi Đế Cung.
Lúc này.
Bên trong Lôi Đế Cung, một đám người Kiếm Vô Danh, Tằng Thị Sát, Nguyên Vô Cực đang ăn uống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận