Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2506: Vô tri chi tri, kiến mặc nãi chỉ

Mặc Giả gật đầu.
Ngai vàng hắc ám bỗng nhiên xuất hiện một đường cờ màu đen kinh khủng ngang dọc xuyên qua, biến toàn bộ vùng không gian này trở thành một bàn cờ khổng lồ.
Mặc Giả đi tới một đầu khác của bàn cờ, đứng đối diện cùng với tồn tại bên trên ngai vàng hắc ám sau đó đánh xuống một quân cờ.
Nhưng sau khi hắn ta đánh xuống một quân cờ, tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám vẫn bất động như cũ.
Mặc Giả khẽ nhíu mày.
Có nghĩa rằng đối phương còn muốn… Để cho hắn ta đánh thêm mấy quân cờ nữa?
Kỳ đạo, hắn ta đi quân cờ đầu tiên bởi vì hắn ta biết rõ tồn tại ở trên ngai vàng hắc ám, bản thân hắn ta cũng chỉ là người yếu hơn, vãn bối mà thôi.
Nhưng đi trước một quân cờ vẫn còn chưa đủ.
Mặc Giả cũng không già mồm cãi láo, hắn liền đánh thêm quân cờ thứ hai, quân cờ thứ ba…
“Ta từng tự hỏi bản thân trong suốt ba mươi triệu năm qua, tự thấy chín điều mà bản thân không thể nào im lặng được.”
Mặc Giả vừa chơi cờ, vừa lên tiếng nói:
“Thích chiến, thích giết, thích sắc, thích sắc, thích ăn, thích trân bảo, thích quyền quý, thích tri thức, thích kiến thức… Cửu Tốt này chính là ngăn cách với đại đạo Trầm Mặc của ta.”
Hắn ta không hề che dấu chút nào, tự nói ra thiếu sót của bản thân.
Hắn ta muốn chứng nhận đại đạo vô thượng mạnh nhất, muốn siêu việt “Vô tri chi tri” của Khiêu Đại Thần, cho nên trước khi hắn ta bước đi trên con đường này đã từng tự hỏi trong vòng ba mươi triệu năm, muốn hiểu rõ bản thân.
“Cửu Tốt” chính là thiếu sót của hắn ta, cho dù những thứ này có là mặt tích cực hay tiêu cực thì khi hắn ta vẫn còn những dục vọng này thì không có khả năng trở thành Trầm Mặc được.
Trong lòng của con người có dục vọng, làm sao có thể yên lặng chân chính?
Nghe vậy tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám bỗng nhiên nói:
“Ngươi vừa mới nói có hai cái thích sắc?”
Dường như Mặc Giả có hơi ngượng ngùng, gật đầu nói:
“Thích nữ sắc, cũng thích nam sắc.”
Tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám: “...”
Mặc Giả tiếp lời, sắc mặt chấn động nói:
“Bởi vì kiêng kỵ Cửu Tốt này, ở bên trong hắc ám chi khung, ta đã thu chín tên đồ đệ, có người hiếu chiến, có người khát máu, có người háo sắc, có người thật lòng yêu, có người ham ăn, có người yêu quý trân bảo… Đều đạt đến cực hạn.”
“Người hiếu chiến biết lặng yên giữ mình, người thích nữ sắc cũng bởi vì lặng yên mà trong sạch, người thích nam sắc cũng lặng yên mà giữ gìn, người ham ăn cũng lặng yên mà biết đủ…”
“Khi những chuyện này được thực hiện, đại đạo Trầm Mặc sắp thành.”
Đây chính là đạo mà Mặc Giả phải đi.
Hắn ta mang tới chín cường giả cũng chính là chín đệ tử của hắn ta, mà đệ tử của hắn ta đều là một loại phương diện hoá thân của hắn ta.
Khi những đệ tử này có thể từ bỏ thứ mà bản thân cực kỳ mong muốn, tình nguyện trầm mặc, bản thân của hắn ta cũng có thể đạt được đến viên mãn, thành tựu “Đạo Trầm Mặc” chân chính.
Khi đó hắn ta có thể thay thế được Khiêu Đại Thần trở thành thiên hạ đệ tam, “Vô tri chi tri” của Khiêu Đại Thần sẽ hoàn toàn bị khắc chế.
Hồn phách do Khiêu Đại Thần giấu đi… Cũng sẽ không có chỗ ẩn nấp nữa.
Vừa nói Mặc Giả vừa vẫy tay.
Quan tài màu đen bỗng nhiên bay ra từ trong tay của hắn ta, bay về phía chín vị đệ tử.
Một người nam nhân trung niên hào phóng ở trong số chín cường giả đang chờ đợi bên ngoài bàn cờ bỗng nhiên giống như có cảm giác, một hạt châu ngôi sao hắc ám treo ở trên cổ của hắn ta bỗng nhiên có âm thanh động trời nổ vang.
“Tạ sư phụ… Đệ tử Mặc Chiến nguyện chiến bình một giới này.”
Trên người của nam tử trung niên này bỗng nhiên bộc phát ra chiến ý kinh khủng, dường như khiến cho toàn bộ hắc ám ở xung quanh đều rung động theo.
Sau đó, hắn ta vác quan tài kia ở trên lưng xoay người đi.
“Đệ nhất Chiến Đế Mặc Đế, đó là người có thể đánh nhất ở trong đám đệ tử này, cũng là người hiếu chiến nhất, có thể chiến trong yên lặng được hay không?”
Mặc Giả nói nhỏ, sau đó nhìn về phía ngai vàng hắc ám nói:
“Quân cờ đã thành, mời.”

Mà giờ khắc này.
Thế giới Cấm Kỵ, U Châu.
Bên trong Tịnh Thổ Thuỷ Đạo, trên một hòn đảo nhỏ.
So sánh cùng với những hòn đảo khác, diện tích của hòn đảo này hơi nhỏ một chút, nước sông cùng với màu của sóng biển ở trên đảo cũng ảm đạm mờ nhạt hơn so với những địa phương khác một chút.
Ở lối vào của đảo này có một khối hải thạch to lớn, trên đó có khắc ba chữ to:
“Đảo Trọng Sinh.”
Cư trú ở trên hòn đảo này vốn thực sự không phải là dân bản địa của Tịnh Thổ Thuỷ Đạo, mà là những người đã từng lọt vào mắt xanh của Thuỷ Đế từ rất nhiều năm về trước, sau đó được phép được tiến vào bên trong Thuỷ Đạo Đế Đình, trở thành một bộ lạc trong số Tử Dân của Thuỷ Đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận