Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2306: Luân hồi tất thành 2

Dọc theo con đường này, Mai Trị Thương một mực suy nghĩ.
Hôm nay bên trong Cổ Lộ Cấm Kỵ, hắn ta đã hoàn toàn xong rồi.
Không thể quay trở về nguyên tộc thứ chín, hơn nữa bởi vì bỏ lỡ rất nhiều năm tháng, cũng không có tư cách tham dự trận tranh đấu Luân Hồi.
Hiện tại… Ngược lại, chỉ có thể đi theo Ngao Vô Song thôi.
Nếu như Ngao Vô Song không ra mặt… Hắn ta cũng không có ngày nổi danh.
Cho nên hắn ta quyết định… Bản thân sẽ bồi dưỡng Ngao Vô Song thành đầu sỏ.
Tưởng tượng một chút, chờ đến khi Ngao Vô Song nắm được Luân Hồi ở trong tay, hắn ta còn hữu dụng với Ngao Vô Song hay không?
Ngao Vô Song còn để ý đến hắn ta nữa không?
Đến lúc đó, Ngao Vô Song có thể buông tha cho hắn ta, để cho hắn ta được làm Cấm Chủ một lần nữa… Thật là tốt.
Đây chính là con đường khác để tự giải cứu chính mình.
Cho nên hắn ta quyết định khuyến khích Ngao Vô Song.
Ngao Vô Song vốn không hề có chút hứng thú nào đối với Luân Hồi, thế nhưng nghe Mai Trị Thương nói xong, khống chế cấm chủ Luân Chuyển…
Hắn ta lập tức nghĩ, nếu như Mai Trị Thương cũng là cấm chủ, Cấm chủ Luân Chuyển cũng là cấm chủ… Nếu xương của Mai Trị Thương có thể khiến cho hắn ta thăng cấp, gỡ bỏ niêm phong của tiểu tháp màu đen, như vậy thì cấm chủ Luân Chuyển cũng có thể chứ…
Luân Hồi thì hắn ta không quan tâm, thế nhưng thăng cấp… Là chuyện rất quan trọng.
Hắn ta nghĩ cũng thấy động lòng rồi.
“Ngươi nói cũng không phải là không có đạo lý…”
Ngao Vô Song khẽ cắn môi, xem ra bản thân chỉ có thể mạo hiểm.
“Đến lúc đó, ngươi lừa gạt hắn ta đến cho ta xem một chút.”
Mai Trị Thương vừa nghe lập tức kích động nói:
“Chủ nhân người cứ yên tâm, xem ta.”

“Dựa theo chỉ thị của chủ nhân, cần thêm vào bảy cái trận kỳ, như vậy liền có thể hội tụ lực lượng của nghi thức ở chỗ của ta, do đó thay thế được Luân Chuyển…”
Sứ giả U Hư tiến vào bên trong một góc của pháp trận do hắn ta phụ trách, bỗng nhiên nói nhỏ.
Giờ khắc này, đôi mắt của hắn ta phát ra ánh sáng đen nhánh, lấy ra bảy cái trận kỳ.
Trong nháy mắt khi bảy cái trận kỳ này xuất hiện, giữa một đống vải liệm được quấn ở trên người của hắn ta có dòng nước xác chết màu vàng hư thối chảy ra ngoài.
Hắn ta đặt bảy cái trận kỳ kia vào bên trong vị trí của pháp trận, lẩm bẩm nói:
“Đến lúc đó, Cấm chủ Luân Chuyển chắc chắn phải chết.”

Bên kia,
“Gâu, rốt cuộc là người nào… Nhất định là người quen…”
Đạo nhân đầu chó vẫn còn đang nghi ngờ.
Nó chính là đạo quả của con chó đen ở bên trong biển sương mù xám, cũng không có đi đến Cõi âm, cho nên không biết chuyện Thập Tôn Nhị Hung đã sống lại.
Hơn nữa hai người Giang Ly đều đeo mặt nạ bảo hộ ở trong thôn, khiến cho nó không có cách nào xác định được trong một khoảng thời gian ngắn.
“Gâu, mặc kệ, bản đế phải nghiên cứu trận pháp này đã…”
Bên trong đôi mắt chó lộ ra ánh sáng, dường như đang nhìn kỹ đại đạo, nghiên cứu cái đại trận này.
“Không đúng…”
Bỗng nhiên nó phát hiện ở bên trong mảnh pháp trận do sứ giả U Hư phụ trách có một luồng khí bí mật màu đen nào đó đang chuyển động.
“Độc thủ cuối cùng cũng ra tay rồi sao…”
Đôi mắt chó lộ ra vẻ sâu xa, lạnh lùng nói:
“Muốn đánh cắp Luân Hồi… Đáng tiếc, có bản đế ở đây.”
Lúc này nó bắt đầu nghiên cứu pháp trận.
Thế nhưng nó đau khổ nghiên cứu, cảm giác cả đầu cũng ong ong lên rồi.
“Gâu… Trận pháp không phải là thế mạnh của bản đế…”
Muốn đoạt lại lực lượng nghi thức từ chỗ của sứ giả U Hư… Điều này cần phải hiểu biết trận pháp.
Tuy nhiên… Quá khó khăn rồi.
Con chó đen cắn răng một cái nói:
“Gâu, mặc kệ… Trước hết phải làm rối loạn trận pháp của tên độc thủ này rồi hãy nói sau.”
Lúc này nó bắt đầu bày binh bố trận.
Nó không thể trực tiếp đánh cắp được, thế nhưng cũng có thể phá hỏng.
Chờ đến khi đại trận bắt đầu vận chuyển, đại trận cùng với ám trận của sứ giả U Hư đều sẽ bị phá hỏng, lực lượng nghi thức có thể cuồng bạo bốn phía, đồng thời còn có thể ám sát cấm chủ Luân Chuyển.
Cứ như vậy, quyền bính Luân Hồi… Không người nào có thể đoạt được.
Trước hết cứ ngăn cản đã rồi hẵng nói sau.
“Gâu, đáng tiếc, nếu như có con rùa chết kia ở đây, sẽ hãm hại đám ngươi kia phải chết hết rồi.”
Bên trong đôi mắt của con chó đen tràn đầy vẻ tiếc nuối.
Cơ hội tốt như thế, con rùa chết kia lại không có ở đây.

Một góc khác.
Giang Ly, con rùa đen nhỏ cùng với Tề Song Minh đang nghiên cứu trận pháp.
“Trận pháp này… Tại sao lại cảm giác cuồn cuộn sóng ngầm, bên dưới hai cái góc đều đang có bí lực lưu chuyển…”
Tề Song Minh giật mình lên tiếng.
Lão ta chính là Kỳ Tổ, tạo nghệ kỳ đạo cực cao, hơn nữa ở trong thôn tu hành lâu như thế, cũng không giống với người thường, đã nhận ra được sự khác thường của trận pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận