Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2181: Biển sương mù xám xâm lấn 2

Rất nhanh ở trước Thiên Uyên đã tập hợp được đại quân gần một tỷ sinh linh.
Bộ tộc Thời Không Trùng, tộc Tam Sí Hung Lộc, tộc Phụ Kỳ Lạc Quy, tộc Hôi Hống…
Trong đại quân, yếu nhất cũng đều là cấp Linh Vương, Khai Môn Giả thì có vô số người, Thượng Lộ Người cũng chỉ là lực lượng ở tầm trung, có gần mười ngàn cường giả Tứ Kiến, trên trăm Bá Chủ.
Đây chính là thực lực của biển sương mù xám.
Ở trong năm tháng muôn đời trước kia, trải qua thời đại Thập Tôn Nhị Hung cùng với đại chiến với vị mang điểm cuối của vạn đạo, đại thế hoàng kim phủ xuống khiến cho biển sương mù xám tăng trưởng mạnh mẽ, trong năm tháng đã xuất hiện rất nhiều cường giả.
Kỳ tài ngút trời ở Chân Tổ Giới cũng chỉ có thể đi tới Khai Môn, Thượng Lộ, thế nhưng ở trong biển sương mù xám, thiên tài bình thường cũng có thể làm được.
Chuyện này cũng không thể nói người của Chân Tổ Giới đều là củi mục, chẳng qua chuyện này có liên quan đến thiên địa cùng với pháp tu hành.
“Tiến công!”
Lúc này Quy Thọ của tộc Phụ Kỳ Lạc Quy rống to một tiếng.
Hắn ta dẫn theo đại quân một triệu người của tộc Phụ Kỳ Lạc Quy trực tiếp bước lên trên quang cầu ở bên trong Thiên Uyên.
Ngay lập tức, bá chủ của các đại tộc ở phía sau cũng lập tức tập hợp nhân mã đuổi theo…
Đại quân một tỷ hung ác xông qua.

Chân Tổ Giới.
Bắc cảnh.
“Rầm!”
Đúng lúc này bên trên trường thành bộc phát ra khí tức kinh khủng.
Thần Tộc Thập Bát Kiếm lập tức đột phá chứng đạo Chung Cực.
Bọn họ đều trở thành Thượng Lộ Giả.
“Tướng quân, chúng ta… Đã chứng đạo Thượng Lộ.”
Trần Tiêu Minh dẫn theo người của Thần tộc xuất hiện ở bên trên một tòa phong hỏa đài, nhìn về phía đại tướng quân Xích Thiên Cương, hết sức kích động.
Xích Thiên Cương liếc mắt nhìn về phía bọn họ, khẽ mỉm cười nói:
“Rất tốt… Rất tốt…”
Thần Tiêu Minh nghi hoặc hỏi:
“Tướng quân ngài đang lo lắng cái gì?”
Xích Thiên Cương thở dài một hơi nói:
“Khi các ngươi bế quan, phía sau trường thành, Chân Tổ Giới đã xảy ra đại họa động trời.”
“Biển sương mù xám có tồn tại cấp Bá Chủ quá cảnh, thậm chí có khả năng tồn tại vượt qua cấp Bá Chủ đang ra tay, hư ảnh sương mù xám vạn trượng hạ xuống, không biết đang muốn trấn áp cái gì…”
Nghe vậy sắc mặt của Thần Tiêu Minh đại biến.
“Bây giờ ra sao rồi?”
Hắn ta vội vàng đặt câu hỏi.
Xích Thiên Cương nói:
“Hôm nay hậu phương đã ổn định, dao động sương mù xám kinh khủng này đã biến mất rồi, có lẽ chuẩn bị sau cùng của vị mang điểm cuối của vạn đạo đã trấn áp được Bá Chủ lén đi qua rồi, thế nhưng mà…”
“Thế nhưng mà nếu như ta không đoán sai, đại quân của biển sương mù xám chắc hẳn đang trên đường…”
Lão tràn đầy ưu sầu.
Vừa mới dứt lời.
“Ô Ô…”
Phương hướng Thiên Uyên bỗng nhiên truyền đến âm thanh của chiến hào.
Âm thanh này có ý nghĩa…
Đại địch xâm lấn!
Sắc mặt của đám người Thần Tiêu Minh lập tức đại biến.
“Biển sương mù xám… Tới rồi sao?”
Bọn họ đều ngưng trọng không gì sánh được.
Xích Thiên Cương cũng hít sâu vào một hơi nói:
“Đốt toàn bộ Phong Hỏa Đài, chuẩn bị chiến tranh.”
Đến một bước này, đã không còn sự lựa chọn.
Chỉ có thể ứng chiến.
Khói báo động của Phong Hỏa Đài thổi lên, tiếng kèn không ngừng vang lên.
Ở trong thời kỳ thượng cổ, thủ vệ quân của trường thành đã từng lên đến ngàn vạn người, thế nhưng từ sau khi Thần Điện Tế Thế, chín cổ tộc trường sinh ruồng bỏ Cựu Ước, trải qua năm tháng, ngàn không còn một, chỉ còn lại có khoảng ba vạn người.
Hôm nay ba mươi ngàn người trải rộng khắp trường thành, đều đang chuẩn bị chiến tranh.
“Rống!”
“Rống!”
Ở trên bầu trời Thiên Uyên mơ hồ truyền ra tiếng quái thú rống giận, dường như có một cơn sóng thần cuồn cuộn đến từ bên kia, cả vùng trời đều đang run rẩy, trong không khí truyền đến hơi thở sát phạt.
Rầm rầm rầm.
Phương hướng Thiên Uyên, biển sương mù xám cuồn cuộn xông tới, giống như cuồng long bay lượn bên trên bầu trời, đến mức toàn bộ trời đất đều bị sương mù xám lấp đầy.
Mà trong sương mù xám cuồn cuộn, mơ hồ có thể nhìn thấy sinh linh sương mù xám rậm rạp chằng chịt.
Nhìn qua không dưới ngàn vạn.
Hơn nữa… Đây vẫn chỉ là một phần ở trong đó.
Phần lớn… Vẫn còn đang ở phía sau.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt của tất cả thủ vệ quân ở trên trường thành đều thay đổi.
“Này… Tại sao lại nhiều như vậy…”
“Mặc dù đã sớm có dự liệu, thế nhưng con mẹ nó đám chó hoang này lại thực sự có chút nhiều quá…”
“Liều mạng… Chờ đợi nhiều năm tháng như vậy không phải bởi vì một ngày hôm nay hay sao? Chiến chết thì có làm sao?”
Tất cả mọi người đều rống giận.
Mặc dù chỉ có ba mươi ngàn thủ vệ quân trên trường thành, thế nhưng không có một người nào lùi bước.
Có thể chịu được cô đơn, thủ vững ở nơi này, làm sao lại sẽ là hạng người tham sống sợ chết được?
“Thần Tộc Thập Bát Kiếm, xông lên cho ta.”
“Những người còn lại trấn giữ trường thành.”
Trong mắt của Xích Thiên Cương mang theo vẻ kiên cường chưa từng có, lão bước ra một bước, trực tiếp xông thẳng về phía sương mù xám cuồn cuộn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận