Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2302: Bước lên Cổ Lộ Cấm Kỵ một lần nữa. 2

Lúc này hắn mới kể lại toàn bộ nhân quả.
Sau khi nghe xong, Tề Song Minh nhất thời giật mình.
“Thì ra vị mang điểm cuối của vạn đạo bỏ ngọc Hồng Trần vào bên trong thức hải của chúng ta lại còn có công dụng này nữa…”
Lão ta cảm thán nói:
“Dụng tâm lương khổ, bố cục sâu xa.”
Hôm nay xem ra, mỗi một việc vị mang điểm cuối của vạn đạo làm đều có thâm ý của nàng.
“Kỳ Tôn yên tâm, ta nhận được đại ân của vị mang điểm cuối của vạn đạo cùng với Lý tiền bối, lúc này nhất định sẽ toàn lực ứng phó, nguyện vào Luân Hồi.”

Bọn họ rời khỏi Võ Hoang Giới, dọc theo đường đi đều có thể chứng kiến cảnh tượng tổ giới sương trắng đang phát triển không ngừng.
Hỏa Linh Nhi cùng Mộ Thiên Ngưng, ngay cả Dương Sơ, Võ tiểu Côn, Võ Giang Hà, Trưởng Tôn Trường Thanh, Trưởng Tôn Bất Diệt, Cơ Vô Đạm đang xây dựng lại Liên Minh Hoang Thiên.
Hôm nay toàn bộ tổ giới sương trắng đều cùng tôn vinh chủ nhân Hoang Thiên, vị mang điểm cuối của vạn đạo…
Bọn họ đã thanh toán toàn bộ những thế lực bại hoại trước đây.
Hơn nữa Cử thế Thượng Lộ, sau khi đánh một trận với biển sương mù xám, có thể nói tổ giới sương trắng đã mở ra đại thế hoàng kim, ngày càng có nhiều cường giả tu luyện đến cảnh giới Tứ Kiến hơn.
Phát triển rất mạnh.
Thậm chí ngay cả biển sương mù xám, ngày hôm nay cũng đều đã biến thành địa phương của tổ giới sương trắng, các thế lực lớn đều lợi dụng các loại tài nguyên bảo địa của biển sương mù xám để tiến hành tu luyện.
Cửu Pháp do vị mang điểm cuối của vạn đạo sáng tạo nên có thể lợi dụng bổn nguyên sương mù xám để tu luyện, hơn nữa sẽ không ảnh hưởng đến tâm trí của bản thân, sẽ không bị dị hóa thành sinh linh sương mù xám.
Lướt qua biển sương mù xám, đi thẳng đến đầu cùng liền có thể nhìn thấy được Cổ Lộ Cấm Kỵ bị sương mù dày đặc bao phủ.
“Đây là con đường trong truyền thuyết kia…”
Tề Song Minh lên tiếng nói:
“Trước kia, chúng ta đã từng nhìn thấy từ phía xa, thế nhưng chưa dám bước lên trên…”
Giang Ly lại lấy ra một cái mặt nạ, đưa cho Tề Song Minh rồi nói:
“Đổi vật ấy.”
Tề Song Minh nhận lấy đội lên, sau đó hai người cùng nhau bước lên trên con đường này.
Bước trên Cổ Lộ giống như đi trong năm tháng, dường như bốn phía có thêm vô số thời không yên lặng, có rất nhiều hư ảnh thế giới được lưu lại.
Các loại lực lượng thời không rắc rối phức tạp, thỉnh thoảng ở bên trên con đường phía trước lại có xương cốt của các cường giả ngang dọc.
“Năm xưa đã từng bước đi trên con đường này…”
Giang Ly nói nhỏ.
Trước kia Thập tôn Nhị Hung vừa bước đi trên con đường này thì đã nhìn thấy con đường nhỏ màu đen kia, nhìn thấy được cảnh tượng ở trong bóng tối, đạo tâm đổ nát, sau đó bị tiêu diệt.
“Trương truyền, Cổ Lộ Cấm Kỵ này được xây dựng từ vô số thế giới…”
Tề Song Minh lại lên tiếng nói:
“Trước biển sương mù xám, ở bên trong vùng đất này đã từng sinh ra rất nhiều thế giới, thậm chí ở bên trong những thế giới kia có thế giới còn huy hoàng hơn biển sương mù xám, để đi về phía Cấm Kỵ, bọn hắn dốc hết toàn lực, mở ra con đường này từ một nơi sâu xa… Đi thẳng về hướng Cấm Kỵ…”
“Nhưng cuối cùng không có bất kỳ một thế giới nào đến được Cấm Kỵ Bỉ Ngạn.”
Vừa nói hai người vừa đi thẳng về phía trước.
Bên trong vạn trượng hư không ở xung quanh, thỉnh thoảng có tàn ảnh kinh khủng hiện lên, sức mạnh thần bí hủy diệt phủ xuống tầng tầng lớp lớp, sương mù hỗn độn dày đặc hóa thành cự thú, gần như cắt nuốt tất cả mọi người.
Nhưng ở trên mặt của bọn họ có một loại lực lượng vô hình nào đó tản ra, ngăn chặn tất cả.
Cuối cùng bọn họ nhìn thấy được nguyên tộc thứ mười ở trước mặt.
“Nơi đây… Rất âm u.”
Tề Song Minh lên tiếng.
Mà Giang Ly lại nói:
“Trước hết phải điều tra rõ ràng tình huống ở nơi này…”
Nếu không thì không có cách nào để hành động.
Vào thời khắc này, ở phía trước có một quỷ ảnh hiện lên, giọng nói âm trầm vang lên:
“Người phương nào?”
Quỷ nhãn bích lục phát ra ánh sáng đáng sợ, trong nháy mắt đã đến gần.
Quỷ ảnh này vừa mới xuất hiện, bỗng nhiên ở phía sau Giang Ly, Đạo Cảnh Địa hư hư thật thật hiển hóa, dường như ở trong đó có một con rùa khổng lồ, dáng rùa như núi, ở bên trên mai rùa phát ra ánh sáng trận pháp, đi qua Đạo Cảnh Địa, trực tiếp bao phủ lấy quỷ ảnh.
Đương nhiên đó là con rùa đen nhỏ ra tay, từ sau khi tiến vào Cổ Lộ Cấm Kỵ, Giang Ly đã bỏ nó vào bên trong Đạo Cảnh Địa.
Trong nháy mắt, quỷ ảnh này bỗng nhiên đờ ra.
“Nhanh, mau hỏi hắn ta mọi chuyện ở nơi này… Quy gia ta không thể áp chế được con quỷ này lâu lắm.”
Giọng nói của con rùa đen nhỏ vang lên.
Lúc này Giang Ly nhanh chóng đặt câu hỏi.
Những chuyện có liên quan đến Luân Hồi, nguyên tộc thứ mười cũng không có giữ bí mật, bởi vì trong suy nghĩ của bọn hắn, ngoại giới căn bản không có người nào có thể tiếp cận được, cho nên con quỷ này cũng biết rất nhiều chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận