Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2745 - Thập phạt Đê Bá 3

“Ngươi…”
Nhưng chúng nó vừa mới lên tiếng, bỗng nhiên Lý Phàm đã giơ tay, tiện tay phẩy một cái.
Hai sinh linh bản luật trực tiếp bị quạt bay.
“Ngươi… Ngươi lại dám cãi lời bản luật? Lực lượng bản luật cho ngươi cực hình.”
Sinh linh bản luật kinh khủng, sợi xích màu đen xuất hiện trong nháy mắt, muốn đâm thủng thân thể của Lý Phàm.
Sau khi bị đánh dấu Lạc Ấn bản luật đến từ Đê Bá thì sẽ giống như Tịch Giả, cũng không thể phản kháng lại bản luật, nếu không sẽ chịu cực hình.
Nhưng trong chớp mắt khi bản luật này tiếp xúc với Lý Phàm thì lại có thể… Đều tan biến.
Khoá bản luật, căn bản… Không khống chế được Lý Phàm.
“Ngươi… Ngươi lừa gạt chúng ta, ngươi không hề biến thành một Tịch Giả khác? Không có đi trên Tịch Đạo?”
Hai sinh linh bản luật đều cảm thấy kinh khủng.
Chúng nó chính là do ý chí của bản luật hoá thành, không có bất kỳ một thứ nào có thể tránh được bản luật, cũng không có bất kỳ một người nào có thể lừa dối được bản luật.
Vừa rồi, rõ ràng Lý Phàm đã hoàn toàn bước vào Tịch Đạo, cho nên chúng nó mới ban tặng Lạc Ấn cho Lý Phàm…
Hiện tại, dường như Lý Phàm…
Đã thoát ra khỏi Tịch Đạo?
Điều này sao có thể?
Tiến vào trong Tịch Đạo, còn ai có thể thoát ra được?
Mà Tịch Giả bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Lý Phàm, hình như trong mắt có sự kích động, lại có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng cảm thấy may mắn.
Lý Phàm mỉm cười nói khẽ:
“Ta thực sự đã biến thành một Tịch Giả khác, thực sự đi trên con đường Tịch Đạo.”
“Tuy nhiên, Vạn Đạo Quy Phàm, Tịch Đạo, cũng về Phàm.”
“Ta muốn là Tịch Giả, thì chính là Tịch Giả, ta muốn là Phàm Giả, thì chính là Phàm Giả, đạo sẽ tuỳ theo tâm của ta.”
Lời của hắn rất nhẹ, rất nhẹ, mỉm cười nói:
“Dù sao không trở thành Tịch Giả thì sẽ không lấy được chìa khoá đi về phía sau Đê bá, không phải sao?”
Hắn nhìn về phía sau Đê Bá.
Lúc này toàn bộ Đê Bá đều lập tức run rẩy, khí cơ hỗn loạn ngập trời.

Mà giờ khắc này, ở hậu phương phía sau, bên trong Hắc Ám Chi Khung vô tận, Cửu Châu Cấm Kỵ cũng nổi lên sóng to gió lớn ngập trời.

“Đó là cái gì, ta nhìn hoa mắt sao? Dường như ta có thể nhìn thấy vị kia thức tỉnh khiến cho Đê Bá phải run rẩy?”
“Điều này sao có thể?”
“Ở bên trong hình ảnh cuối cùng, dường như có một loại khí cơ siêu việt hết tất cả mọi thứ, còn mạnh hơn cả Đê Bá, thế nhưng cũng không khiến cho người ta cảm thấy kinh hãi như Đê Bá…”
Giờ khắc này, toàn bộ Hắc Ám Chi Khung cùng với Cửu Châu Cấm Kỵ, hình ảnh mà toàn bộ sinh linh nhìn thấy đều đã biến mất không còn thấy gì nữa.
Mà hình ảnh cuối cùng, tất cả mọi người đều cảm nhận được…
Sự rung động của Đê Bá!
Cùng với vị kia sống lại.
Cùng hồi phục với vị kia đó là một loại lực lượng siêu nhiên hơn nhiều so với Đê Bá, thế nhưng sức mạnh kia lại không hề quỷ dị, cũng không hề bức người, như gió như sương, như sấm sét nhưng không huỷ hoại cỏ cây, cho nên khiến cho người ta cảm giác được đại đạo ấy, toàn bộ Vô Thượng trên thế gian cũng không có bị phá huỷ.
Hình ảnh đã biến mất, nhưng trên thế gian đã nổi lên sóng to gió lớn ngút trời.
“Rốt cuộc ở chỗ sâu bên trong Đê Bá đã xảy ra chuyện gì…”
“Chắc chắn là xảy ra vấn đề lớn, chắc chắn là xảy ra vấn đề lớn rồi.”
“Không thích hợp.”
Bên trong Hắc Ám Chi Khung, toàn bộ sinh linh Vô Thượng đều đang khủng hoảng.
Mà giờ khắc này, bên trong Vạn Đạo Chi Môn không trọn vẹn, những Vô Thượng tàn khuyết đã bị hắc vụ bức đến bước đường cùng đều kích động đến cực điểm.
“Vị kia bước lên trên Đê Bá… Dường như hắn đã thức tỉnh rồi.”
“Đại cục muôn đời, đây chính là đại cục muôn đời… Vị kia vẫn luôn luôn bố cục sao?”
“Hắn đi lên Đê Bá, lúc này đây, nói không chừng sẽ thực sự có hy vọng.”
Từng giọng nói già nua run rẩy vang lên.

Phía trước Luân Hồi.
Giờ khắc này, hai tròng mắt của Hắc Bạch cũng xuất hiện một sự kích động trước nay chưa từng có, hắn nắm chặt bàn tay, cảm xúc dâng trào.
“Chủ nhân, vị kia…”
Phía sau hắn, mấy người Mạnh Bà có chút hoảng hốt lên tiếng.
“Lý tiền bối bỏ bao nhiêu công sức… Bố cục muôn đời, bước lên trên Đê Bá chính là kết quả mà hắn muốn.”
Hắc Bạch khẳng định lên tiếng nói:
“Mọi thứ đều là một bàn cờ, đi vào Hắc Ám Vực cũng là một nước cờ, các đồ đệ hoá thành hắc ám… Cũng là một nước cờ.”

Trong sơn thôn nhỏ.
“Rống… Chiến!”
Chân Long kích động rít gào cửu thiên, hình ảnh cuối cùng khiến cho toàn bộ chiến huyết của hắn đều hoàn toàn sôi trào.
Bọn họ cảm nhận được rõ ràng Lý Phàm đã sống lại, hơn nữa sự sống lại này không hề có bất kỳ che giấu nào, đại đạo khí phách, tu vi mạnh mẽ.
Đó là một loại lực lượng mà bọn họ chưa từng cảm nhận qua bao giờ.
“Rõ ràng chủ nhân đã trở thành Tịch Giả, đệ tử bị dị hoá, hồng nhan cũng đã chết, cái neo của hắn ở hiện thế đã biến mất không còn thấy gì nữa…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận