Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2273: Thập Tôn Nhị Hung đều ngã xuống. 2

Đối với tổ giới sương trắng mà nói, Thập Tôn Nhị Hung chính là tín ngưỡng tinh thần.
Cho dù ngày hôm nay tổ giới sương trắng đã Cử Thế Thượng Lộ, đã ngang hàng cùng với cảnh giới ban đầu của Thập Tôn Nhị Hung, thế nhưng ở trong lòng của bọn họ vẫn luôn cảm thấy Thập Tôn Nhị Hung mới là vô địch.
Nhưng mà bây giờ lại dễ dàng chết đi như trở bàn tay vậy sao?
Mà bên phía biển sương mù xám cũng hết sức chấn động.
“Một Thượng Lộ Giả lại có thể xé rách cánh của Chân Tổ?”
Bá chủ Phượng Thanh Thiên của tộc Cửu Sí Dị Tộc giống như là gặp ma.
Đây chính là Chân Tổ, một cái lông chim cũng có thể tiêu diệt cả Bá Chủ.
Nhưng mà bây giờ đối mặt với một Thượng Lộ Giả lại có thể bị xé rách ra được.
“May mà, may mà Võ Tôn đã chết, nếu không để cho hắn thời gian trưởng thành, e rằng hắn thực sự có thể uy hiếp được Chân Tổ.”
Những người khác cũng không khỏi cảm thấy may mắn.
Cảnh tượng này chỉ mới là khởi đầu.
“Cái mông đau quá.”
Ngô Đại Đức trực tiếp bị răng ngà của Man Hoang Nguyên Tượng đâm xuyên qua cái mông, máu tươi theo cái răng ngà to lớn chảy xuống nhễ nhại.
“Ta liều mạng với ngươi.”
Ngô Đại Đức dốc hết sức lực, cái răng ngà kinh khủng của Chân Tổ kia lập tức bị nứt ra.
“Man Tôn… Ngươi đáng chết.”
Man Hoang Nguyên Tượng nổi giận, bên trên ngà voi có lực lượng Chân Tổ tách ra, Ngô Đại Đức trực tiếp bị nổ tung, không còn thừa lại một giọt máu nào.
“Thật sự cho rằng năm đó không dám giết ngươi? Ngươi thì tính là cái gì?”
Phệ Thiên Mãng phun ra một ngụm dịch Chân Tổ kinh khủng, Độc Cô Ngọc Thanh không thể ngăn cản nổi, cả người đều sắp bị hoà tan.
Thế nhưng lúc này khoang miệng của Phệ Thiên Mãng cũng bị kiếm ý chém nát.

Chậu cỏ của Lục Nhượng bị tuyệt sát đến mức không còn thừa một chiếc lá, cả người của hắn đều đẫm máu, ôm theo cây cỏ chết đi.
Thanh Trần chém rụng hai cánh tay của Bát Trảo Ma Chu, nhưng cả người cũng đã toạ hoá.
Mà ngay cả Giang Ly, đường cờ trắng đen cũng đã sụp đổ, bàn cờ tan biến, bị mấy vị cường giả cấp Chân Tổ đánh nát vỡ đầu.
Tốc độ vẽ tranh của Tử Lăng cũng không theo kịp lực lượng của Chân Tổ, máu thấm đẫm lên trang giấy, tiêu vong.
Đầu ngón tay của Nam Phong cũng đều là máu, cuối cùng nàng ho ra máu mà chết.
Tô Bạch Thiển không còn sức để chống cự, ngay cả thuốc cũng không thể tự cứu được chính mình, bị tiêu diệt rồi.
Bên cạnh thi thể của Tâm Ninh, vô số huyễn ảnh thư tịch biến mất, đại đạo Ngôn linh khó có thể tạo ra hiệu quả đối với cường giả cấp Chân Tổ.
Khương Tuyết chảy hết một giọt máu cuối cùng, nàng mờ mịt nhắm hai mắt lại.
“Các vị sư huynh sư tỷ sư muội, các ngươi bị chết thật thảm.”
Lâm Cửu Chính lại hét to lên, hắn phóng lên trời cao, nói:
“Lão tử có chết cũng phải kéo theo một cái đệm lưng.”
Hắn thiêu đốt một thân máu thiên sư, lực lượng tạo hoá kinh khủng tuôn trào ra từ bne trong Đạo Cảnh Địa của hắn, che mất một vị Chân Tổ ở trước mặt của hắn.
“Không tốt… Hồn phách của ta lại có thể bị tiêu diệt?”
Sắc mặt của vị Chân Tổ này đại biến, bị giết đến nỗi ngay cả hai mắt trợn trắng, miệng sùi bọt mép, ba hồn bảy vía gần như sắp bị tiêu diệt.
“Lại là tên tạp chủng Tạo Hoá Chí Tôn này, nắm đó hắn đã giết chết một cái Chân Tổ, ra tay, không thể để cho hắn lại mang đi một cái nữa.”
Những Chân Tổ khác cũng không nhịn được, vội vàng ra tay.
Cuối cùng, Thiên Sư đệ nhất Lâm Cửu Chính bạo thể mà chết, bị chôn vùi.
Trong nháy mắt toàn bộ Thập Tôn Nhị Hung… Đều đã chết.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lúc nhất thời, chiến trường mênh mông lập tức rơi vào yên tĩnh.
“Không, Thập Tôn Nhị Hung… Sao có thể chết đi được?”
Cả người Xích Thiên Cương run rẩy.
“Không có khả năng… Nếu như bọn họ sống lại thì sẽ không thể khinh địch mà chết đi như vậy được… Ta không tin.”
Trong mắt của Trưởng Tôn Trường Thanh tràn đầy sự không cam lòng.
“Bọn họ quay trở về, lãnh đạo chúng ta tái chiến một đời, vì sao lại chết đi như vậy được?”
Cơ Vô Đạm không thể tiếp nhận được.
Mà lúc này ngay cả Mộ Thiên Ngưng cùng Hoả Linh Nhi cũng có chút ngẩn người.
Chuyện này… Thực sự đã đánh sâu vào trong nhận thức của các nàng…
Nam Phong, Tử Lăng…
Bọn họ là ai? Là Thập Tôn Nhị Hung danh chấn thiên hạ chuyển thế, ở kiếp này còn là đệ tử của Lý tiền bối.
Ai có thể giết chết bọn họ được?
Bây giờ cảnh tượng này lại xảy ra…
“Nam Phong tỷ tỷ, Tử Lăng tỷ tỷ… Không!”
Trong mắt Mộ Thiên Ngưng, nước mắt chảy dài.
“Không có khả năng… Sao lại như thế này…”
Hoả Linh Nhi cũng lẩm bẩm, cả người đều cứng lại rồi.

“Ha ha ha, Thập Tôn Nhị Hung đã chết, bọn hắn đã chết rồi.”
“Không ai có thể ngăn cản được biển sương mù xám chúng ta, cho dù Thập Tôn Nhị Hung cũng không được.”
“Ở kiếp này thuộc về chúng ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận