Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2280: Tiền mừng tuổi trấn sinh tử

“Tại sao người này lại xác chết vùng dậy?”
“Chuyện này cũng được?”
Bên phía biển sương mù xám, tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Chuyện này vượt ra khỏi lẽ thường.
Một người đã bị Chân Tổ giết chết, thế nhưng lại còn có thể xuất hiện một lần nữa.
Mà lúc này ngay cả đám Chân Tổ cũng đều cơ chút ngơ ngẩn.
“Xảy ra chuyện gì, hắn đã chết rồi, ngay cả Thương ở trong năm tháng mượn một đời này của hắn cũng đều đã tử vong, làm sao bây giờ, tại sao hắn lại còn sống?”
Bên trong giọng nói của Bát Trảo Ma Chu mang theo sự sợ hãi.
“Chuyện này… Rốt cuộc là cái nhân quả quỷ dị gì?”
“Bị giết còn có thể sống lại… Lẽ nào hắn đã chết, thế nhưng lại chưa chết hoàn toàn?”
“Tại sao ta cảm giác, nếu như lúc nãy hắn không chết đi thì làm sao Thương của hắn lại xuất hiện được?”
Trăm câu hỏi nhưng bọn hắn đều không có cách giải đáp, từ trước đến nay chưa từng gặp qua loại chuyện tà môn như thế này.
Phượng Thiên Cô giật mình lẩm bẩm nói:
“Không đúng… Nhất định đối phương đã chết mới có thể dẫn đến Thương…”
“Có thể đã chết, nhưng lại xuất hiện một lần nữa…”
Giờ khắc này, ở trong đầu của lão ta bỗng nhiên có một suy nghĩ chợt loé lên.
Giống như tia chớp loé sáng trong ánh bình minh, lão ta thất thanh mở miệng nói:
“Trừ khi… Trừ khi là lực lượng của Luân Hồi.”
“Bọn hắn vẫn chưa hoàn toàn chết đi, mà ẩn thân ở dưới lực lượng Luân Hồi, Luân Hồi đại đạo vốn dĩ là tử vong, như vậy Thương mới có thể xuất hiện được…”
“Sau đó bọn hắn lại thoát khỏi lực lượng của Luân Hồi, xuất hiện trên thế gian một lần nữa… Chỉ có thể là như vậy.”
Thế nhưng lão ta nói xong, một đám Chân Tổ đều nhíu mày.
Chuyện này… Quá hoang đường.
Luân Hồi?
Loại đồ vật này căn bản không còn tồn tại ở trên thế gian này nữa.
Luân Hồi cũng đã bị đánh tan từ sớm, đám quỷ ở phía sau bọn hắn đều trốn ra từ bên trong Luân Hồi.
“Điều đó không có khả năng…”
“Đúng vậy, lực lượng Luân Hồi vẫn còn tồn tại sao? Đây là sai trái, hơn nữa, theo như lời của ngươi nói, bọn hắn còn có thể đi ra từ bên trong Luân Hồi… Dựa vào cái gì?”
Các Chân Tổ đều lắc đầu.
“Các vị, bây giờ không phải là lúc tranh luận cái này…”
Mà Chân Tổ Man Hoang Nguyên Tượng trầm giọng nói:
“Bọn họ đều tới rồi.”
Theo lời của lão ta…
Quả nhiên ở bên trên bầu trời phía trước…
Nam Phong, Tử Lăng, Long Tử Hiên, Lục Nhượng, Thanh Trần, Giang Ly, Ngô Đại Đức, Lâm Cửu Chính, Tô Bạch Thiển, Tâm Ninh, Khương Tuyết…
Tất cả đều tái hiện.
Bọn họ không hề chết đi.
Hơn nữa lúc này khí tức của bọn họ đều mạnh mẽ hơn so với trước đây…
Dường như là… Tứ Kiến!
“Rốt cuộc làm sao các ngươi có thể làm được?”
Phượng Thiên Cô nhìn chằm chằm vào Long Tử Hiên, lớn tiếng đặt câu hỏi.
Long Tử Hiên mỉm cười nói:
“Mấy ngày hôm trước là ngày mùng mấy, các ngươi có biết không?”
Phượng Thiên Cô: “???”
“Năm mới, một ngày trước năm mới là giao thừa, giao thừa… Sẽ được phát tiền mừng tuổi đó.”
Long Tử Hiên cười nói: “Xem ra các ngươi không có…”
Bọn họ đều nhận được tiền Luân Hồi của Lý Phàm đưa cho trong đêm giao thừa, cho nên đã thực hiện được tất cả mọi chuyện.
Tiền Luân Hồi có thể trấn áp được Thương ở trong năm tháng, ẩn chứa lực lượng Luân Hồi.
Trước khi đại chiến, vị mang điểm cuối của vạn đạo đã nói cho bọn họ biết có thể mượn tiền Luân Hồi để tiến vào trong trạng thái tử vong, dẫn đến Vãng Thế Chi Thương xuất hiện, quan sát đạo của từng thế…
Cho nên bọn họ vừa mới lộ mặt đã không chút do dự bị đám Chân Tổ kia giết chết.
Ở trong khoảnh khắc này, bọn họ đã tiến vào bên trong Đạo Cảnh Địa, bản thân nhận được sự bảo vệ của tiền Luân Hồi.
Như vậy từ lúc đó, cho dù bọn họ thực sự đã chết, thế nhưng lại tiến vào Luân Hồi.
Cho nên những Thương tương tự đã xuất hiện.
Sau khi quan sát đại đạo của các kiếp trước, bọn họ liền xuất hiện một lần nữa.
Nhưng cũng bởi vì vậy mà đồng tiền Luân Hồi do Lý Phàm ban cho cũng bị tiêu hao hết sạch.
“Cái gì mà tiền mừng tuổi, nói bậy.”
Bát Trảo Ma Chu trầm giọng nói:
“Cho dù các ngươi dùng loại tà thuật nào cũng đều không lật được trời, ngày hôm nay các ngươi xuất hiện bao nhiêu lần thì chúng ta sẽ giết chết các ngươi bấy nhiêu lần.”
Nghe vậy Thanh Trần cũng tiến lên một bước cười nói:
“Can đảm của ngươi khiến người khác thưởng thức.”
“Nhện con, tiểu tăng mời ngươi đi chết đi.”
Hắn chủ động xông về phía Bát Trảo Ma Chu.
“Muốn chết!”
Bát Trảo Ma Chu nhìn thấy hắn xông tới, lão ta huyễn hoá ra ngàn vạn chân nhện lông xù khổng lồ, muốn trấn áp Thanh Trần.
“Nhiều lông như vậy… Chán ghét.”
Thanh Trần vung tay lên, Phật Quang như mặt trời, hắn đấm ra một quyền lại có thể đánh nát hàng vạn hàng nghìn cái chân nhện.
“Làm sao có thể?”
Bát Trảo Ma Chu chấn kinh, nhưng đã không còn kịp nữa rồi, Thanh Trần đã đến trước người của lão ta, cưỡi ở trên lưng của lão ta, một quyền lại đến một quyền, oanh kích cơ thể của lão ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận