Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2218: Ngao Vô Song bại lộ 2

“Chờ mong, Cấm Chủ đã từng là nhân vật đánh một trận cùng với vị mang điểm cuối của vạn đạo, hắn ta sống lại, thế gian không có kẻ địch.”
Tất cả mọi người đều hết sức chờ mong.
“Mở đại trận ra, chuẩn bị các loại linh dược, nguyên tinh tinh tuý nhất được tổ chức chuẩn bị rót vào bên trong quan tài.”
Độ lão lên tiếng.
Ngay lập tức trong đại điện bỗng nhiên xuất hiện từng cột sáng, bên trong những cột sáng này lộ ra vô số khí tinh tuý, dũng mãnh tràn vào từ thế giới bên ngoài, đổ vào bên trong quan tài.
Xương cốt của Cấm Chủ cũng đã sống lại một lần nữa, bây giờ dựa vào sinh cơ của xương cốt đã có thể xây dựng lại thân thể của Cấm Chủ.
Cũng có nghĩa là chân chính sống lại.
Khí tinh tuý cuồn cuộn tiến vào bên trong quan tài, ngay lập tức trong quan tài vang lên những âm thanh đùng đoàng.
“Cấm Chủ rất vui vẻ, lão nhân gia ông ta rất kích động.”
Giải Độc Đại Sư Huy Hạ nhịn không được lên tiếng.
“Có nghe thấy hay không, Cấm Chủ không phục rất tốt.”
“Cấm Chủ xuất thế, vô địch thiên hạ.”
Trong đôi mắt già nua của Độ lão cũng tràn đầy kích động, lão ta quỳ ở trên mặt đất nói:
“Cấm Chủ, rốt cuộc ngài cũng có thể sống lại rồi.”
“Xin ngài không nên kích động, nhất định phải bảo dưỡng thân thể thật tốt.”
Những người khác cũng quỳ xuống theo.
Mà Ngao Vô Song nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng khẽ run sợ.
Bởi vì hắn ta rõ ràng cảm nhận được ở bên trong quan tài có một đống xương cốt đang ấn lấy cái xương đầu mà đánh.
Đánh phải nói là cực kỳ ngoan độc, cũng sắp đánh cho vỡ vụn ra rồi.
“Đừng đánh nữa đừng đánh nữa… Còn đánh nữa là sẽ xảy ra chuyện đấy.”
Ngao Vô Song rất chột dạ.
Hắn ta vừa mới suy nghĩ, những xương cốt này cũng đột nhiên dừng lại.
Đồng thời hắn ta cũng cảm nhận được lúc này ở bên ngoài xương cốt đều có máu thịt sinh sôi, thậm chí còn có một bộ phận xương cốt đang diễn sinh ra thân thể…
Mà đám người Độ lão quỳ ở dưới đất nhìn thấy quan tài yên tĩnh cũng đều yên tâm hơn.
Bọn hắn chỉ sợ Cấm Chủ quá kích động dẫn đến ngưng tụ thân thể bị thiếu khuyết chỗ nào đó.
Vô số cột sáng, số lượng cao khí tinh tuý điên cuồng rót vào bên trong quan tài.
Toàn bộ của cải bảo vật từ khi Thám Cấm Giả được thành lập cho đến ngày hôm nay đều được đem ra hết, đây là một loại tiêu hao không thể tưởng tượng được, bảo thể được ngưng tụ ra đã định sẵn là cực kỳ bất phàm.
Cuối cùng.
Rầm!
Một tiếng vang nhỏ.
Toàn bộ cột sáng đều biến mất.
Đại điện trở nên hết sức yên tĩnh, quan tài nằm yên lặng ở phía trước.
Thế nhưng ở bên trong quan tài bắt đầu mơ hồ truyền ra một tiếng…
Tim đập!
“Cấm Chủ lão nhân gia ông ta… Thành công!”
Giờ phút này đám người Huy Hạ đều mừng rỡ như điên.
Bọn hắn đã chờ đợi vô số năm tháng ở Chân Tổ Giới cũng chính bởi vì một ngày này, chờ Cấm Chủ sống lại, quay trở về biển sương mù xám.
Hôm nay cuối cùng cũng thực hiện được.
“Cấm Chủ… Lão nhân gia ngài rốt cuộc cũng hồi phục rồi, nhiều năm tháng như vậy, lão bộc cũng cảm thấy đáng giá.”
Độ lão khóc ròng ròng, cảm động đến mức nước mắt giàn giụa.
Năm đó lão ta chỉ là một vị tiểu bộc đi theo Cấm Chủ.
Sau đó vị mang điểm cuối của vạn đạo giết sạch biển sương mù xám, khi đó biển sương mù xám đã xác định bóng người ở bên trên bức tranh của Hoạ Tôn đã biến mất, vị tồn tại không thể nói kia đã biến mất, lúc này Cấm Chủ mới chủ động ra tay muốn giết vị mang điểm cuối của vạn đạo.
Thế nhưng lại bị vị mang điểm cuối của vạn đạo giết ngược trở lại.
Nếu như khi đó vị mang điểm cuối của vạn đạo không phải chỉ có Thượng Lộ, không có tiến thêm một bước, phỏng chừng ngay cả cơ hội sống lại Cấm Chủ cũng không có.
Vô số năm tháng, rốt cuộc cũng chịu đựng được.
Mà lúc này cuối cùng lão ta cũng đứng dậy, sau đó quay đầu nhìn về phía Ngao Vô Song.
Lão ta để ý… Ngao Vô Song lại có thể không có quỳ xuống.
“Ngao Vô Song… Ha ha ha, ngươi đã lập được đại công cho tổ chức, phục sinh Cấm Chủ… Ngươi nói xem, công lao bậc này, ta nên khao thưởng cho các ngươi như thế nào đây?”
Lão ta cười lạnh.
Ngao Vô Song nghe vậy vội vàng lắc đầu nói:
“Độ lão nói quá lời, đây đều là chuyện mà ta phải làm…”
Độ lão lạnh lùng nói: “Phải làm sao?”
Vừa nói xong sắc mặt của lão ta chợt trở nên lạnh lẽo, bỗng nhiên vung tay lên.
Rầm!
Cửa điện đại điện xương trắng rầm rầm đóng lại.
Đồng thời ở xung quanh đại điện có từng tầng từng tầng kết giới, ký hiệu hiện lên, tất cả đều phát sáng.
Hiện tại toàn bộ đại điện đã bị đóng chặt hoàn toàn rồi, không có một ai có thể rời đi được, đồng thời ở bên ngoài cũng không có một người nào có thể đi vào được.
Thấy thế đám trưởng lão Huy Hạ đều rùng mình, xảy ra chuyện gì?
Độ lão nhìn chằm chằm vào hai người Ngao Vô Song cùng với Tống Kỷ Viễn, giọng nói lạnh lẽo đến cực điểm:
“Hai người này, tâm có quỷ thai, bọn hắn chính là nội ứng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận