Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2134: Quái tóc đỏ (2)

Một góc sụp đổ.
Nam tử lông trắng lập tức đứng dậy quay đầu nhìn về phía phương hướng bị sụp đổ.
Chỉ thấy ở bên trong bóng tối, một nam tử thân mặc trường bào màu vàng kim nhạt mang theo mặt nạ cổ đồng chắp tay đi tới.
“Thiên Sư Tổ, Trần Đông.”
Điện chủ thời không thản nhiên nói:
“Trong truyền thuyết của thế nhân, lúc tuổi già ngươi đã gặp chuyện không may, mọc đầy tóc đỏ, nhưng vì sao lông của ngươi lại có màu trắng?”
Thiên Sư Tổ nghe vậy, trong mắt bắn ra tia sáng lạnh lẽo yếu ớt nói:
“Bởi vì ta đã ăn tổ tiên của ngươi.”
Điện chủ thời không: “???”
“Thời Không Trùng, chiên rán vàng ruộm… Mùi vị tuyệt vời, khiến cho người khác vẫn nhớ đến.”
Thiên Sư Tổ liếm khoé miệng một cái, dường như đang hồi tưởng lại mùi vị nói:
“Trù nghệ của vị mang điểm cuối của vạn đạo mặc dù không được tốt lắm, thế nhưng đó là lão tổ của ngươi, thật sự là nguyên liệu nấu ăn cao cấp, thông thường cũng chỉ cần phương pháp nấu ăn đơn giản nhất mà thôi…”
Năm xưa khi hắn gặp được vị mang điểm cuối của vạn đạo, vị mang điểm cuối của vạn đạo đã từng chia cho hắn một ít “đồ ăn vặt”.
“Đồ ăn vặt” này chính là một ít gì đó mà vị mang điểm cuối của vạn đạo tự mình chiên lên, ví dụ như Thời Không Trùng chiên, Hỗn Độn Ma Phong chiên…
Mùi vị đó thực sự rất tuyệt vời.
Mà điện chủ thời không chính là cường giả của tộc Thời Không Trùng.
Lúc này nghe vậy, trên mặt của hắn ta hiện lên vẻ giận dữ, trong mắt cũng biến thành lạnh lẽo không gì sánh được nói:
“Xem ra ngươi hồ đồ ngu xuẩn, rượu mời không uống chỉ muốn uống rượu phạt.”
Thiên Sư Tổ cười lạnh nói:
“Tuổi trẻ trùng, ta khuyên ngươi một câu, mau chóng cút về biển sương mù xám của ngươi đi, bằng không nếu như ở lại một giới này, chắc chắn ngươi sẽ chịu tai ương! Đây chính là điềm đại hung.”
“Bản thiên sư đã nói, ngươi phải tin lời của ta.”
Điện chủ thời không lạnh nhạt nói:
“Coi bói cho ta? Ngươi xứng sao?”
Nói xong ở trong tay của hắn ta lập tức xuất hiện thêm một cây bút.
Bút Thiên Mệnh.
Lúc cây bút này vừa mới xuất hiện, lông trắng cả người của Thiên Sư Tổ giống như là thép nguội dựng đứng lên, cả người hắn đều phi thường khiếp sợ.
“Lại là cây bút này…”
Hắn vỗ vỗ vào phía quan tài ở đằng sau nói:
“Bút của ngươi tới, không đứng dậy nhìn?”
Bốp!
Ván quan tài trực tiếp bị đánh bay, ở bên trong quan tài có tia sáng màu đỏ quỷ dị chiếu rọi ra ngoài.
“Ở bên trong quan tài này chính là Tạo Hoá Chí Tôn năm xưa hay sao?”
Điện chủ thời không lẩm bẩm, hắn ta cầm lấy cây bút Thiên Mệnh nói:
“Đây là bút của ngươi, dùng cây bút này để vẽ cho Chân Tổ Giới một cái kết cục hoàn chỉnh nhất, thế nào?”
Hắn ta nói với người ở bên trong quan tài.
Thế nhưng sau một khắc, ánh sáng màu đỏ quỷ dị ở bên trong quan tài cũng biến mất.
“Ừm?”
Điện chủ thời không nghi hoặc.
Thế nhưng hắn ta bỗng nhiên cảm giác được dường như ở bên trên vai có đồ vật gì đó đang đi tới, lông xù!
Giờ khắc này, điện chủ thời không cảm giác tóc gáy dựng đứng, hắn ta vô ý thức quay đầu lại.
Chỉ thấy ở phía sau của hắn ta lại có thể xuất hiện một sinh linh hình người.
Cả người của sinh linh hình người này mọc đầy tóc đỏ, khí tức điềm xấu bao phủ toàn thân, trong ánh mắt loé lên tia sáng màu đen, yếu ớt nhìn điện chủ thời không.
“Không ngờ lại là tóc đổ… Cảnh giới điềm xấu cao nhất.”
Điện chủ thời không lập tức kinh hãi.
Biến thành quái tóc đỏ, có nghĩa rằng đã hoàn toàn bị điềm xấu ăn mòn.
Tạo Hoá Chí Tôn… Lại có thể biến thành loại đồ vật quỷ quái này?
“Bút của ta… Bút đến.”
Quái tóc đỏ lẩm bẩm nói.
Huyễn Thiên Đạo Vực.
Một vực cuối cùng ở trong Tứ Vực Bát Hoang.
Trên thực tế, Huyễn Thiên Đạo Vực còn có một cái tên gọi khác: Dược Vực.
Một giới này nhiều ảo cảnh, mà ở bên trong ảo cảnh bình thường có thần dược không thể tưởng tượng nổi sinh trưởng.
Nếu như có thể trải qua ảo cảnh mà không chết, mang theo thần dược rời khỏi thì gần như sẽ một bước lên trời.
Nhưng có thể có được cơ duyên thì một ngàn không có một.
Ảo cảnh nổi tiếng nhất ở bên trong Huyễn Thiên Đạo Vực chính là Thánh Cảnh Vạn Hoa nằm ở Nam Bộ.
Đây là một biển hoa vô tận, xuân hạ thu đông đều có vô vàn loại hoa đua sắc.
Sáng rực muôn vẻ, muôn ngàn tia sáng rực rỡ, vĩnh viễn không bao giờ tàn lụi.
Tương truyền ở bên trong Thánh Cảnh Vạn Hoa chính là nơi của ảo cảnh đứng đầu, thần dược thế gian khó cầu.
Nhưng từ xưa đến nay, bất kỳ một tu giả nào đi vào Thánh Cảnh Vạn Hoa, kết cục cuối cùng cũng đều ngã xuống.
Cho nên ngày hôm nay không còn một người nào dám bước chân vào nữa.
Hôm nay.
Đại đạo màu xám tro đột nhiên rơi xuống từ bên trên bầu trời.
Trực tiếp đi đến sát biên giới của Thánh Cảnh Vạn Hoa.
Một người nam tử bước xuống từ bên trên con đường màu xám, đứng chắp tay, hắn ta nhìn về phía Thánh Cảnh Vạn Hoa ở trước mặt, suy nghĩ một lúc lâu, nhíu mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận