Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2343: Tàn hồn cũng có nhiệt huyết 3

Giờ khắc này ở bên trong chín cái Địa Phủ sứt mẻ bỗng nhiên có một đôi quỷ nhãn sáng lên, từng con quỷ đi ra từ bên trong đó.
Trên người của bọn hắn đều có vòng Luân Hồi, trong nháy mắt khi xuất hiện, lực lượng thiên địa đang gọt trảm bọn hắn, thế nhưng trong số bọn họ không có một ai lui về phía sau.
Hôm nay toàn bộ chiến sĩ ngày xưa đều tái nhập, quỷ khí âm trầm, chiến ý sôi trào gần như muốn đốt cháy cửu thiên.
“Nếu muốn chết… Sẽ giúp đỡ các ngươi.”
Bên trên con đường màu đen, giọng nói lạnh lùng lại vang lên một lần nữa, bàn tay màu đen kinh khủng kia vung lên, trong nháy mắt, chín con lão quỷ gần như không thể chống đỡ nổi nữa.
Lúc này hồn thể của bọn họ cũng đã ở ranh giới của sự sụp đổ, lúc nào cũng có thể bị tiêu diệt.
“Kêu các ngươi đi… Vì sao không đi?”
Thái Dịch nói với mấy người Nam Phong, trong giọng nói mang theo sự tiếc hận sâu sắc.
“Các ngươi vẫn còn chưa trưởng thành… Vẫn không thể đánh một trận với hắn ta…”
“Vô tận âm binh còn có thể kéo dài thời gian nửa khắc đối với hắn ta… Đi, đi đi.”
Bọn hắn nói với mấy người Nam Phong, bản thân cũng sắp gần như tan vỡ, nhưng vẫn kéo quỷ thể để ngăn chặn con đường nhỏ màu đen kia.
Bọn họ dắt díu quỷ thể tàn phế đứng ở phía trước con đường nhỏ màu đen, giống như chín tấm bia to bền chắc không thể lật đổ được.
Vô tận quỷ binh hội tụ ở phía sau lưng của bọn họ.
Trước kia bọn họ đã từng đối đầu trực diện với đầu nguồn, sử dụng máu thịt để đúc nên trường thành, hôm nay đã hoá thành quỷ hồn, thế nhưng vẫn dùng hồn thể để xây dựng thành một bức tường vững chắc.
Phía sau bọn họ là mấy người Nam Phong, Tử Lăng, là hy vọng của tương lai hư vô mờ mịt.
Cho dù chỉ là hy vọng hư vô mờ mịt, thế nhưng bọn họ vẫn mang dũng khí liều chết, tình nguyện tuyệt diệt vì một tín niệm này.
“Sinh ra ti tiện, chết đi cũng ti tiện.”
Bên trên con đường nhỏ màu đen, bàn tay to kinh khủng ầm ầm bao trùm tới.
Lúc này, chín con quỷ cũng đã bị thương nặng, không còn sức lực để ngăn cản nữa.
“Chúng ta đã cố gắng hết sức…”
Thái Dịch không hề sợ hãi, nhếch miệng cười nói:
“Năm xưa chết không sạch sẽ, ngày hôm nay, Thái Dịch ta đã có thể chết sạch sẽ, không thẹn với lương tâm rồi.”
Những con quỷ khác cũng bỗng nhiên nở nụ cười.
Không thẹn với lương tâm.
Bàn tay to ầm ầm hạ xuống.
Nhưng vào giờ khắc này.
Bên trên bầu trời, không biết từ chỗ nào bỗng nhiên xuất hiện một cánh tay ngọc nhỏ dài, nhẹ nhàng vỗ về phía bàn tay to khổng lồ màu đen kia.
Rầm!
Lực lượng vượt ra khỏi cực hạn của thế giới này va chạm vào nhau, bàn tay khổng lồ kia lại có thể trực tiếp bị đánh lui trở về.
Vô tận quỷ vật ở trong địa phủ đều có cảm giác, bọn hắn ngẩng đầu lên nhìn.
Chỉ thấy không biết từ lúc nào, trên bầu trời xuất hiện một nữ tử, nàng mặc bộ váy màu trắng, quay lưng về phía chúng sinh, phong hoa tuyệt đại.
“Đây là… Vị mang điểm cuối của vạn đạo?”
Đám quỷ Thái Dịch đều sợ hãi vô cùng.
Đầu cùng của Cổ Lộ, trong thiên địa.
Một bóng người linh động đứng đó, nàng quay lưng về phía mọi người, mặt quay về phía con đường nhỏ màu đen kia, chỉ giơ tay đánh một chưởng đã đẩy lùi được độc thủ.
Ánh mắt của mọi người đều rơi ở trên người của nàng.
“Vị mang điểm cuối của vạn đạo… Thật sự là nàng?”
“Không đúng, chỉ là một đạo tàn niệm của nàng… Cũng không phải là chân thân.”
“Chân thân của nàng đã sớm mất đi rồi… Đây là một đạo tàn niệm mà nàng đã để lại ở một giới này.”
Đám quỷ Thái Dịch đều kịp thời phản ứng.
Nhưng đồng thời bọn hắn càng cảm thấy giật mình.
Một đạo tàn niệm mà thôi, không ngờ còn có thực lực như vậy, có thể giơ tay đẩy lùi độc thủ kia?
Con đường nhỏ màu đen vẫn chưa biến mất, ở đầu đường kia, giọng nói lạnh lùng lại vang lên:
“Không nghĩ tới vẫn còn giữ lại một đạo tàn niệm… Chết không sạch sẽ, cần gì chứ?”
“Nếu như Chân Thân của ngươi đến, ta cần trịnh trọng mà đối đãi, một đạo tàn niệm mà thôi, không hiện hữu trên đời, chỉ như mây khói, trong nháy mắt là có thể tan biến.”
Ở bên trên con đường nhỏ màu đen bỗng nhiên có một cái vải liệm kinh khủng màu đen bay ra ngoài.
Vải liệm màu đen che khuất bầu trời, phát ra khí tức hư vô tĩnh mịch, giờ khắc này, tất cả quỷ hồn đều cảm nhận được một loại uy áp diệt thế.
Vòng Luân Hồi ở trên người đám quỷ đều đang phát sáng lên bảo vệ bọn hắn.
“Vải liệm này… Có thể tru sát tất cả mọi thứ không thuộc về hiện thế…”
Thái Dịch kinh hô nói:
“Ở kiếp này vị mang điểm cuối của vạn đạo chỉ là tàn niệm, chúng ta còn có vòng Luân Hồi bảo vệ, thế nhưng nàng… Cho dù có mạnh mẽ trở lại cũng sẽ tiêu tán.”
Lực lượng ẩn chứa ở bên trong vải liệm phi thường kinh người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận