Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2706: Nguyên liệu nấu ăn cấp Vô Thượng.

Khí tức Vô Thượng tràn ngập bên trong Đạo Cảnh Địa của Ngao Vô Song.
Lúc này Lôi Đế cùng Thuỷ Đế đã bị loại khí tức này ảnh hưởng khiến cho cả người run rẩy, quỳ ở trên mặt đất, chấn động nhìn Ngao Vô Song.
Từ khi bọn hắn sử dụng phương pháp Ký Sinh thất bại thì đã trở thành nô lệ của Ngao Vô Song, thế nhưng cũng chỉ mới qua mấy tháng mà thôi…
Kết quả bây giờ Ngao Vô Song từ một tu giả cảnh giới Thừa Phong nho nhỏ đã tới cảnh giới đỉnh cao của tu giả… Vô Thượng?
Bọn hắn nghĩ mà thực sự hoảng hốt.
Không thể tin tưởng được.
Nếu như nói ra ngoài thì có ai sẽ tin chứ?
Nhưng trong lòng của bọn hắn đều hiểu rất rõ ràng, bản thân Ngao Vô Song này trời sinh đã không đơn giản, có nhiều đại cơ duyên, hắc tháp, năm pho tượng, đồng tiền đen, thậm chí Khiêu Đại Thần ở bên trong Đạo Cảnh Địa… Địa vị đều không thể tưởng tượng được.
“Ngươi có thể thu nạp đạo của Chỉ Giả sư đệ…”
“Khỉ nhỏ” khẽ ngẩn người nhìn Ngao Vô Song.
Sư phụ đâu… Vì sao thực sự không có ra tay chứ.
Trong lòng của nàng cực kỳ khó chịu.

Mà lúc này trên mặt của Ngao Vô Song cũng lộ ra vẻ mỉm cười.
Giờ khắc này hắn ta có cảm giác tràn đầy sức mạnh, dường như đôi mắt của hắn ta đã hợp lại cùng với chư thiên, dường như bàn tay của hắn ta có thể siêu việt thời không.
Một suy nghĩ cũng có thể siêu việt toàn bộ quy tắc trong thiên địa, khiến chư thiên đổ nát.
“Dừng lại.”
Hắn ta bỗng nhiên lên tiếng.
Trong nháy mắt đạo Vô Động tràn ngập Đạo Cảnh Địa của hắn ta, bao phủ mọi người.
Lôi Đế cùng với Thuỷ Đế giống như điêu khắc, mà ngay cả khỉ nhỏ cũng đều không thể nhúc nhích được.
“Quá mạnh mẽ.”
Trong mắt của Ngao Vô Song tràn đầy mừng rỡ.
Cho dù như thế nào cũng không nghĩ tới có một ngày hắn ta lại có thể lăn lộn trở thành Vô Thượng.
Chính là bá chủ một phương trong thiên địa rồi?
Hơn nữa đạo Vô Động này… Quả thực rất phù hợp để chạy trốn.
Để cho người khác dừng lại, hắn ta lại nhấc chân chạy, như vậy thì còn có ai có thể đuổi kịp được hắn ta?
Cho dù sau này có gặp lại sơn thôn nhỏ tà môn kia thì hắn ta cũng sẽ không phải lo lắng nữa.
Hắn ta vui vẻ suy nghĩ.
“Ừm… Vô Thượng, thật lợi hại.”
Lúc này Khiêu Đại Thần mỉm cười mở miệng nói:
“Ngao Vô Thượng, có lòng tin một người đánh mười mấy tên Vô Thượng hay không?”
Ngao Vô Song lắc đầu nói:
“Mười mấy tên Vô Thượng, ngộ nhỡ chạm tới khắc chế của ta thì xong đời rồi, có lẽ đánh không lại đâu…”
Muôn đời tới nay, người có thể đánh được hơn mười tên Vô Thượng có lẽ cũng chỉ có thiên hạ đệ tam Khiêu Đại Thần.
“Đánh không lại, vậy ngươi còn đang chờ cái gì nữa?”
Khiêu Đại Thần mở miệng nói:
“Còn không chạy mau? Chờ chết sao? Bên ngoài có mười mấy tên Vô Thượng sắp tới rồi.”
Ngao Vô Song nghe vậy nhất thời ngẩn người, sau đó tức giận nói:
“Ngươi… Ngươi không nói sớm.”
Sau đó hắn ta vội vàng xoay người rời đi, trực tiếp biến mất tại chỗ.
Đại trận do hắn ta bày ra cũng chỉ còn lại chút tàn lực, sau đó dần dần biến mất.
Vào giờ khắc này, bên trong ánh sáng tán loạn, Triệu nhị đại gia cầm quải trượng trong tay bỗng nhiên đi tới bên cạnh con diều hâu khổng lồ, giơ trượng lên.
Ngay lập tức, con diều hâu khổng lồ kia, bản thể của Chỉ Giả trực tiếp biến mất tại chỗ.
Đồng thời toàn bộ đại trận yên ắng trở lại, hư ảnh sơn thôn nhỏ hoàn toàn bị chôn vùi, bên trong Tử Nhân Hoang chỉ còn lại có một cái hố lớn.

Sau đó không lâu.
Độ Hoặc dẫn theo một đám Vô Thượng Giả đã tới nơi đây.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Ám Giả tức giận lên tiếng, nắm tay thật chặt.
Lúc này liên hệ giữa hắn ta cùng với Chỉ Giả sư đệ đã hoàn toàn biến mất rồi.
Có nghĩa là… Chỉ Giả đã bị giết chết khỏi thế gian này?
Thế nhưng điều này sao có thể?
Không phải lực lượng của Khiêu Đại Thần đã bị hao tổn sao?
“Ta chỉ thấy ánh sáng rối loạn, Chỉ Giả thì bị bao vây ở trong đó, ta cảm nhận được chắc chắn hắn ta bị Khiêu Đại Thần bẫy rồi, cho nên vội vàng đi tìm mọi người.”
Độ Hoặc lên tiếng, dáng vẻ cực kỳ vô tội.
Hiện tại trong lòng của hắn ta cảm thấy may mắn không gì sánh được, manh mắn mà hắn ta chạy trốn nhanh, nếu không có lẽ bây giờ hắn ta cũng lạnh lẽo như Chỉ Giả rồi.
“Ồ, đây là như thế nào?”
Lúc này ở bên ngoài bỗng nhiên vang lên một giọng nói.
Toàn bộ Vô Thượng đều quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Lý Phàm hắc ám cùng Khiêu Đại Thần hắc ám đã đi tới.
“Chỉ Giả sư đệ bị Khiêu Đại Thần giết chết rồi, có khả năng đã… Biến mất.”
Ám Giả nói với hai người.
Nghe vậy lông mày của Khiêu Đại Thần hắc ám lập tức nhíu lại nói:
“Không đúng… Lực lượng linh hồn có hạn, không có khả năng vận dụng pháp Vô Thượng được, lão đã diễn biến đạo Vô Thượng nhiều lần rồi, đến bây giờ cũng không còn lực lượng đánh một trận cùng với Vô Thượng nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận