Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2586: Cảnh giới rơi xuống 2

Mà Cung Nhã lại nói tiếp:
“Chỉ bởi vì bức tranh này, chủ nhân đã nhỏ một giọt máu…”
Nghe vậy sắc mặt của mấy người đệ tử đều hơi thay đổi một chút.
Sư phụ… Nhỏ một giọt máu?
Loại chuyện này… Trước nay chưa từng nhìn thấy.
Trong mắt của bọn họ, Lý Phàm mãi mãi là vô địch, cho dù kẻ địch có mạnh mẽ bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng đều có thể phẩy tay đánh bại được.
Thế nhưng mà hôm nay lại cần lấy máu…
“Sư phụ… Ngài không có sao chứ?”
Ngô Đại Đức ân cần lên tiếng.
Lý Phàm mỉm cười nói:
“Một giọt máu mà thôi, cần gì phải ngạc nhiên, không cần phải lo lắng.”
Nói xong hắn lại ngừng lại một chút nói:
“Được rồi, Tử Hiên, lần này các ngươi đi có tìm được Thanh Đồng Cổ Đăng hay không?”
Dù sao nếu như tìm được Thanh Đồng Cổ Đăng… Dựa theo lời mà hệ thống đã nói, bản thân sẽ trở thành vô địch rồi…
Mặc dù nói hệ thống chó này rất không đáng tin cậy, thế nhưng Lý Phàm vẫn muốn thử xem, xem hệ thống chó này có thực hiện được hay không.
Lúc này Long Tử Hiên cung kính lấy ra hai cái Thanh Đồng Cổ Đăng.
Bọn họ đã thả đi Thừa Hoan Hoan cùng với Ngự Thiên, thế nhưng bọn họ đã lấy được hai cái đèn Khởi Nguyên được đốt cháy ở bên trong Đạo Cảnh Địa của bọn hắn.
Lý Phàm nhìn thấy hai cái Thanh Đồng Cổ Đăng, nhất thời có chút mừng rỡ.
Lại có thể thực sự tìm được rồi.
Hắn nhận lấy hai cái Thanh Đồng Cổ Đăng, nhìn lướt qua, gật đầu.
Không khác gì mấy với hai cây Đèn Khởi Nguyên lúc trước, chữ khắc ở trên đổ vật cũng đều cùng loại, mà ở bên trên một chiếc đèn ở trong số đó chính là một số họa tiết chữ khắc về Đạo Thần.
“Tốt.”
Lý Phàm nhận lấy hai chiếc đền, cùng với tấm lịch treo tường kia nói:
“Các ngươi đợi vi sư một chút nữa.”
Nói xong Lý Phàm cầm lấy những thứ này đi vào trong thư phòng.
Hắn đặt Thanh Đồng Cổ Đăng ở trên bàn như trước, còn tấm lịch treo tường thì được treo ở trên tường.
Lấy ra dầu hỏa do Khiêu Đại Thần để lại, sau đó thêm dầu hỏa vào trong hai cây đèn mới.
Ngọn lửa màu đen càng được đốt cháy mạnh hơn.
“Còn lại năm cây đèn.”
“Sắp rồi.”
Lý Phàm lẩm bẩm một cái, sau đó quay người rời khỏi thư phòng.
“Sư phụ, chúng ta đi mở tiệc đi.”
Ngô Đại Đức nói:
“Lần này quay trở về, chúng ta mang về rất là nhiều chim to.”
Lý Phàm mỉm cười, Đại Đức vẫn luôn chịu khó như vậy, quay về trong thôn cũng chưa từng quên mang theo con mồi.
“Tốt, đi, mở tiệc thôi.”
Lúc này hắn dẫn theo mấy người đệ tử đi về phía vùng đất trống mở tiệc ở trong sơn thôn.

Mà giờ khắc này.
Ở bên trong một nơi hắc ám nào đó.
“Điều này sao có thể…”
Cả người Mặc Giả ngơ ngẩn, thân thể của hắn lại có thể hơi run rẩy.
Vô Thượng hắc ám ra tay, là tồn tại vô địch khắp thế gian.
Thế nhưng bàn tay khổng lồ lại có thể bị chém chết.
Hơn nữa còn có một đạo khí cơ ngược dòng bàn tay khổng lồ vô thượng chém ngược trở lại vào ánh cửa đen kịt kia.
Mà ngay cả cánh cửa đen kịt cũng không thể ngăn cản được.
“Vị Vô Thượng này ra tay… Sợ rằng nguy hiểm…”
Mặc Giả không khỏi nói nhỏ, hắn ta cảm giác mặc dù đó chỉ là một đạo khí cơ, thế nhưng tuyệt đối sẽ tạo thành phiền toái lớn đối với vị Vô thượng đã ra tay kia.
Không chết… E rằng cũng bị thương nặng.
Hơn nữa chuyện đáng sợ nhất là những chuyện đã xảy ra ngay sau đó.
Tiên Thổ tái hiện.
Tô Bạch Thiển một người chứng đạo Tiên chủng cũng đã bị hắc ám tấn công, dẫn tới tồn tại Vô thượng ra tay ngăn cản, hôm nay thế gian lại có thể được bổ sung đạo cơ không trọn vẹn một lần nữa…
“Đạo thân kia của ngài… Nhất định đã ra tay.”
Mặc Giả nhìn về phía ngai vàng hắc ám.
Hắn ta chắc chắn không gì sánh được.
Bên trong thiên địa, có thể khiến cho Vô Thượng sợ hãi đến mức như vậy…
Cũng chỉ có vị kia.
Mà tồn tại ở trên ngai vàng hắc ám cũng miễn cưỡng nói:
“Các ngươi quá giỏi.”
“Ra tay nhằm vào người mà hắn quan tâm, đây chỉ là sự đáp trả của hắn mà thôi, nếu như các ngươi dám ra tay, như vậy… Phải chuẩn bị thừa nhận một cái giá lớn phải trả.”
“Tính mệnh của Vô Thượng, chính là cảnh tượng mà hắc ám không tình nguyện nhìn thấy nhất… Cũng chỉ là trả giá.”
Mặc Giả nghe vậy hơi trầm giọng nói:
“Đúng là do chúng ta ra tay trước, nhưng mà chúng ta cũng không biết người đó có quan hệ cùng với hắn.”
Trên thực tế, nếu như biết được đó là người mà vị kia quan tâm…
Nhất định Hắc Ám Chi Khung cũng đều phải châm chước bỏ qua.
“Không quan trọng.”
Tồn tại ở trên ngai vàng hắc ám nói:
“Vi phạm chính là vi phạm, không cần ngược dòng đi tìm nguyên nhân.”
Mặc Giả im lặng.
Rất lâu sau đó hắn mới nói:
“Hắn khiến cho Tịnh Thổ Tiên Đạo tái hiện, chuyện này, chúng ta sẽ không từ bỏ ý đồ.”
Vị kia sáng tạo ra đại đạo Cấm Kỵ, một khi con đường này được đi thông, cho dù là Sáng Thế Chủ… Hắc ám cũng không có khả năng dễ dàng tha thứ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận