Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2152: Tóc đỏ xuất hiện (2)

Con chó đen nhìn về phía dưới, trong mồm chó vẫn còn đang lẩm bẩm.
Nhưng vào giờ khắc này, nó bỗng nhiên cảm giác được cái gì, đầu chó lập tức ngẩng lên nhìn về phía hư không xung quanh nói:
“Gâu, ai mẹ nó đang tính kế bản đế trong bóng tối?”
Nó đã dự cảm được từ một nơi sâu xa nào đó, có một lực lượng nhân quả không biết tên đang phủ xuống.
Rầm!
Trong nháy mắt, hư không nổ tung, một loại nhân quả như thần lôi ầm ầm đánh xuống con chó đen.
Loại thần lôi này đến từ trong đại dương nhân quả, nếu như bị nổ trúng, tất cả thế gian đêu sẽ bị lực lượng nhân quả tiêu diệt, biến mất hoàn toàn.
Cho dù Bá Chủ đối mặt với loại lực lượng này cũng chỉ có thể bó tay chịu chết.
Trên thực tế, đây chính là chỗ đáng sợ của bút Thiên Mệnh, có thể ở một mức độ nào đó, điều động lực lượng nhân quả từ bên trong đại dương nhân quả đến công kích.
Cây bút này vốn là bút tạo hóa của Tạo Hóa Chí Tôn, sau này lại bị nhân vật vô thượng ở trong biển sương mù xám sửa đổi qua, càng trở nên kinh khủng hơn.
Mặc dù vẫn còn kém rất xa bút Quy Tâm ở trong truyền thuyết, thế nhưng cũng phi thường nghịch thiên.
Con chó đen lập tức xù lông nói:
“Gâu, DCM, thật âm hiểm.”
Nó vội vàng né tránh.
Nhưng tốc độ của thần lôi nhân quả này nhanh hơn nó, trong khi nó lùi về phía sau ngàn dặm, thần lôi này vẫn nổ tung ở trên người của nó.
Rầm!
Một tiếng vang thật lớn, hư không đều bị chôn vùi, quy tắc không gian cũng biến mất, không gian nghìn dặm xung quanh con chó đen đều bị lực lượng nhân quả san bằng.
Cảnh tượng này có thể nói là kinh thiên.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều chăm chú quan sát.
Mà ngay cả ở phía dưới Ngô Đại Đức đang chiến đấu với một đám Chung Cực Giả cũng đều cảm thấy giật mình rồi.
“Đây là lực lượng bậc nào… Khiến người ta cảm giác không thể làm trái được.”
“Thật là đáng sợ.”
“Tất cả nhân quả ở bên trong không gian kia đều trực tiếp bị biến mất…”
Tất cả mọi người đều lẩm bẩm theo bản năng.
“Đệt mợ nó, chó chết, ngươi sẽ không chết thật rồi chứ?”
Ngô Đại Đức nhìn thấy thế cũng có chút sững sờ nói:
“Xong, có lẽ ngay cả thân thể cũng không còn để lại được rồi, thịt chó cũng biến mất.”
Hắn thực sự tiếc hận.
Thế nhưng hắn vừa mới dứt lời.
“Gâu, nhân sủng ta giết chết ngươi.”
Một tiếng chó sủa nhất thời vang lên từ bên trong nơi bị nhân quả chôn vùi.
Một con chó đen bỗng nhiên đi ra từ bên trong đó.
Lông đen cả người của nó đều dựng đứng lên, lông bị thần lôi nhân quả nổ cho lộn xộn, thế nhưng lại không hề có một chút vết thương, vẫn sinh long hoạt hổ như trước.
Thấy thế tất cả mọi người đều giật mình rồi…
Tình huống này là như thế nào…
Thần lôi nhân quả có thể hủy diệt được tất cả lại có thể không giết chết được con chó đen này?
Mệnh của con chó đen này quá ngoan cường rồi?
“Không đúng, nó là con chó đen… Lẽ nào nó chính là một đầu duy nhất ở trong Thập Linh không tham chiến trong truyền thuyết kia…”
Phía dưới có người đột nhiên lên tiếng, suy đoán thân phận của con chó đen.
“Phải là nó… Chó bình thường thì làm sao có thể mạnh như vậy được?”
“Thập Linh trở về… Xong… Đại nhân sương mù xám, mau giết chết nó.”
Các cường giả kịp phản ứng, thế nhưng đều luống cuống.
Nếu như để cho con chó đen sống thì bọn hắn đều xong đời rồi, sẽ bị thanh toán.
Cho nên bọn hắn đều đang cầu xin để cho điện chủ thời không ra tay tiêu diệt con chó đen.
Lúc này điện chủ thời không cũng nhíu mày.
Con chó đen này… Không có bị giết chết?
Đây chính là bút Thiên Mệnh…
“Ừm? Không đúng!”
Nhưng hắn ta lập tức phát hiện, rõ ràng ba hồn bảy vía của con chó đen kia cũng sắp tản đi rồi, sắp chết không còn xa nữa.
“Ha ha ha, chó chết ngươi đã sắp chết đến nơi rồi, còn giả bộ với ta?”
Hắn ta hét to: “Lúc này giết chó.”
Giờ khắc này, ở bên trong hư không có một ngòi bút kinh khủng hiển hóa, mơ hồ ở trong đó còn có thể nhìn ra cây bút kia đang được một bàn tay to đầy lông đỏ cầm lấy, dường như đang viết cái gì đó.
Thấy cảnh tượng như vậy, con chó đen nhất thời kinh ngạc.
Nó cố ý giả bộ suy yếu, chính là bởi vì muốn dẫn dụ hắc thủ ở phía sau màn ra tay.
“Gâu… Thì ra là kiếp trước của ngươi.”
Con chó đen nhịn không được nhìn về phía Lâm Cửu Chính.
Mà lúc này Lâm Cửu Chính cũng có cảm giác, hắn ngẩng đầu nhìn về phía bàn tay to đầy lông đỏ kia, sau đó bước ra một bước.
Ở chỗ sâu bên trong bầu trời, bàn tay to đầy lông đỏ cũng đang hướng về.
Ngay tại một khắc này, bên trên bầu trời bỗng nhiên nổi lên gió lông đỏ.
Lông đỏ che khắp bầu trời, dường như ngày diệt thế đã tới, thần ma đang kêu rên, khí tức không an lành quỷ dị bao phủ, thời không năm tháng cũng đều phải ngưng trệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận