Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2511: Chư vương hội tụ 2

Mà ngày hôm nay, ở bên ngoài hồ Khốn Long đã có rất nhiều đội nhân mã đang chờ đợi.
“Kim Bằng Vương, ngươi thấy thế nào? Có thực sự muốn đối địch cùng với Đế Đình Thủy Đạo hay không…”
Một vị lão giả chống quải trượng đầu cá sấu đặt câu hỏi với một người đàn ông trung niên, trên mặt mang theo vẻ không tình nguyện.
Nam nhân trung niên này mặc một thân chiến bào màu vàng óng, thần sắc lạnh nhạt mà kiêu ngạo, hắn ta chính là một trong số những yêu vương nổi danh nhất của U Châu, Kim Bằng Vương.
Có người nói hắn ta chính là người có huyết mạch gần với Côn Bằng nhất, mặc dù là ruột thịt được sinh ra cùng mẹ với Đại Bằng Vương, thế nhưng huyết mạch càng mạnh hơn Đại Bằng Vương một phần.
“Đối địch cùng với Đế Đình Thủy Đạo, cho dù toàn bộ chúng ta có cộng lại thì cũng chẳng qua chỉ là sau vị Địa Vương mà thôi, thế nhưng Đế Đình Thủy Đạo thì sao?”
“Vô số Địa Vương, Thiên Vương còn nhiều hơn, cũng có không ít Chuẩn Đế.”
Kim Bằng Vương lạnh lùng nói:
“Đại ca của ta cùng với Đà Quy Vương đều tuổi già lú lẫn mới có thể muốn đi làm chuyện như thế này.”
Nghe vậy, một vị vương giả khác ở bên cạnh, Thiên Điêu Vương nhất thời nhíu mày một cái nói:
“Vậy Kim Bằng Vương ngươi có ý gì?”
Kim Bằng Vương lạnh lùng nói: “Đây chính là cơ hội duy nhất để chúng ta gia nhập vào Đế Đình Thủy Đạo.”
Dường như Thiên Điêu Vương có chút do dự nói:
“Các ngươi đều nghĩ như vậy?”
Côn Ngạc Vương, Kim Bằng Vương đều yên lặng.
Giao Long Vương vuốt râu nói:
“Chỉ cần không đối địch cùng với Đế Đình Thủy Đạo, như thế nào cũng được… Ta tới chỉ muốn mang đứa con trai bất hảo của ta quay trở về mà thôi.”
Thiên Điêu Vương suy tư một chút rồi nói:
“Như vậy cũng tốt… Hắc ám phủ xuống, châu Khai Nguyên cũng đã bị âm ảnh hắc ám bao phủ, chúng ta cứ do dự cũng không có ý nghĩa gì…”
“Hiện nay gia nhập vào Đế Đình Thủy Đạo, nói không chừng còn có cơ hội sống sót…”
Ý kiến của bọn hắn… Cũng thống nhất rồi.
“Báo!”
“Đại Bằng Vương, Đà Quy Vương đã tới.”
Lúc này một giọng nói vang lên.

Đúng lúc này.
Một nam nhân trung niên đang đi từ một phương hướng khác xuất phát tới Đế Đình Thủy Đạo.
“Khiêu Đại Thần, rốt cuộc ngươi đáng tin cậy hay không đáng tin cậy… Hông của Thủy Đế thực sự nhỏ như ngươi miêu tả hay sao? Chân của Thủy Đế thực sự thẳng tắp nuột nà như ngươi miêu tả hay sao?”
Người này đương nhiên chính là Ngao Vô Song.
Lúc này hắn ta đã không còn quan tâm gì nữa rồi, ngược lại chỉ cần tránh xa sơn thôn nhỏ kia thì như thế nào cũng được.
Đi tìm Thủy Đế… Cũng không phải là không thể
“Hông của Thủy Đế không phải là hông, mà là loan đao đoạt mệnh tam lang, chân của Thủy Đế không phải là chân, mà là xuân thủy ven hồ Khốn Long… Đã từng nghe qua những lời này hay chưa? Yên tâm đi theo ca ca, rất tốt, rất tốt.”
Khiêu Đại Thần nhàn nhã đi dạo ở bên trong Đạo Cảnh Địa của hắn ta, vừa đi xuyên qua Đạo Cảnh Địa của Ngao Vô Song, dường như vừa nhìn về phía bầu trời xa xăm của ngoại giới, mỉm cười nói:
“Đạo trầm mặc… Có chút ý tứ, đáng tiếc, một tảng đá không nói chuyện… Sẽ không sinh ra.”
Dường như lão đang mong đợi cái gì đó.

Mà giờ khắc này.
Trên bầu trời U Châu.
Một vị đại hán có khí tức cực kỳ khủng bố đã xuất hiện.
Thần sắc của hắn ta lạnh lùng nghiêm nghị, mặt như dao sắc.
Chiến ý gần như muốn chém nát không gian ở xung quanh.
Chiến Đế… Mặc Chiến!
“Khí tức của Cố Tổ Hắc Ám ở trên vùng đất này…”
“Vậy thì hãy bắt đầu từ vùng đất này, chiến!”
Hắn ta bước ra một bước, cũng đã đi về phía hồ Khốn Long.
Hồ Khốn Long.
Các cường tộc của các sông lớn đến từ Ngũ Hồ Tứ Hải đều đã tới.
“Đại Bằng Vương, Đà Quy Vương đến.”
Một giọng nói vang lên, ngay lập tức có vô số người ghé mắt nhìn sang.
Chỉ thấy có một cái thuyền nhỏ chậm rãi đi đến hồ Khốn Long.
“Ồ? Hai vị vương giả lại sử dụng phương thức này để đi tới đây…”
“Nhàn tình nhã trí, dùng thuyền mà đi.”
“Trách không được đến muộn hơn những vương giả khác…”
Tất cả mọi người đều lên tiếng bàn luận.
Thuyền nhỏ đi đến gần, sau khi đi vào hồ Khốn Long thì dừng lại, sau đó có một đoàn người đi lên bờ.
Trên bầu trời, mấy tia sáng đã hạ xuống về phía bọn họ.
Côn Ngạc Vương, Kim Bằng Vương, Thiên Điêu Vương, Giao Long Vương đều tới.
“Các vị đạo huynh, đã lâu không gặp.”
Quy Mạn Mạn mỉm cười nói.
Đại Bằng Vương nhìn về phía Kim Bằng Vương nói:
“Nhị đệ, ngươi đều nói cho mọi người rồi chứ?”
Kim Bằng Vương chính là người được Đại Bằng Vương tin tưởng nhất, là ruột thịt cùng mẹ sinh ra của lão, cho nên người đầu tiên mà bọn họ liên lạc chính là Kim Bằng Vương.
Kim Bằng Vương gật đầu nói:
“Trong lòng mọi người đều đã biết.”
Lúc này Kim Bằng Vương mới yên tâm.
“Hửm? Tại sao con của ta lại đi cùng với các ngươi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận