Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2700: Trở lại Cổ Lộ Cấm Kỵ 4

Loại vặn vẹo này lan tràn khắp nơi, trực tiếp đi tới Hắc Ám Chi Khung cực kỳ xa xôi kia, ảnh hưởng đến mảnh Hắc Ám Vực đen nhánh.
“Này…”
Vân Khê giật mình nói: “Ngươi thay đổi tốc độ của thời gian, tốc độ thời gian trôi qua ở Hắc Ám Vực chính là một trăm triệu lần ở ngoại giới.”
Nàng từng tu luyện thuật thời không, hơn nữa còn có tạo nghệ rất sâu, cho nên lúc này nàng có thể nhạy bén nhận thấy được sự chênh lệch thời gian ở ngoại giới và khu vực đó.
Tịch Giả nói:
“Đúng.”
“Câu chuyện này ta đã để lại thời gian ba vạn năm, nhưng đối với hắn mà nói, ba chục ngàn năm chẳng qua cũng chỉ là trong một cái chớp mắt mà thôi.”
“Ba ngàn tỷ năm có thể đủ, có thể không đủ, nếu như không đủ thì có thể tăng tốc thời gian ở bên kia thêm một ít.”
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Vân Khê lộ ra sự lo lắng sâu đậm:
“Ngươi muốn để cho hắn một thân một mình ở bên trong mảnh thời không này… Ba ngàn tỷ năm?”
Ba ngàn tỷ năm…
Cho dù một vị Vô Thượng được xưng là sống mãi, thế nhưng sinh mệnh vẫn là có hạn, có thể sống được một tỷ năm đã là rất lâu rồi.
Nhưng hiện tại Lý Phàm phải lẻ loi một mình ở bên trong mảnh thời không này chờ đợi ba ngàn tỷ năm…
Thậm chí có thể sẽ phải trải qua một mảnh thời không dài hơn.
Nếu như thời gian cũng là một loại hình phạt, như vậy… Đây nên là cực hình kịch liệt đến mức nào.
“Chúng ta không ngại đi xem phong cảnh ở trước mắt hắn.”
Tịch Giả mỉm cười vẫy vẫy tay.
Một màn ánh sáng xuất hiện.
Đó là một hình ảnh, ở bên trên Cổ Lộ Cấm Kỵ, một đám đệ tử của Lý Phàm cùng Vân Khê, Tâm Ninh đang đại chiến sương mù xám.
Hình ảnh ngược dòng năm tháng, ngay sau đó là hình ảnh bọn họ dẫn theo mười “bệnh nhân tâm thần” trải qua cuộc chiến với Thập Đại Nguyên Tộc…
“Đây…”
Vân Khê giật mình.
“Theo thời gian trôi qua, hắn sẽ bắt đầu nhớ lại những người mà mình quan tâm nhất, đây chính là những người khiến cho hắn cảm thấy sung sướng, ấm áp nhất…”
Tịch Giả lên tiếng nói:
“Trước khi hắn hoàn toàn quên đi hết tất cả mọi thứ, ta sẽ để cho hắn được nhìn thấy quỹ tích cả đời của những người mà hắn từng quan tâm nhất.”
“Hắn sẽ có một con mắt dẫn hắn gặp lại ngươi, nhìn thấy bức tranh này, nhìn thấy đệ tử đánh đàn, đi tới Huyền Thiên Giới, sau đó đi tới Thế Giới Cấm Kỵ…”
“Đây mà món quà cuối cùng.”
Vân Khê đã hiểu ra rồi… Tịch Giả sử dụng một thủ đoạn nào đó khiến cho Lý Phàm đang từng bước hồi tưởng lại những năm tháng trước, nhìn thấy hình ảnh cả đời của mấy người Nam Phong, Tử Lăng…
Nàng không biết làm sao Tịch Giả lại làm được, Lý Phàm đã bị nhốt ở bên trong Hắc Ám Vực, làm sao có thể nhìn thấy được những hình ảnh thời không đã từng tan biến từ lâu này.
Nhưng nàng biết nhất định Tịch Giả có thể làm được.
Giờ khắc này, chắc chắn Lý Phàm đang cô quạnh ở bên trong Hắc Ám Vực vô biên, nhìn thấy được hình ảnh cả đời của các đệ tử.
“Hắn sẽ nghĩ tới chúng ta…”
Nàng lẩm bẩm.
“Sẽ rất muốn rất muốn, nghĩ đến phát điên.”
Giọng của Tịch Giả vẫn bình tĩnh như thế nói:
“Hiện tại hình ảnh mà hắn nhìn thấy càng ngày càng rõ ràng, càng hồi tưởng lại thì hắn sẽ càng ngày càng nhớ mong các ngươi hơn, năm tháng như dao cắt ở trên người, như vậy mới có thể càng đau đớn.”
“Quên đi hết mọi chuyện mới có thể tiếp thu được.”
Nghe vậy Vân Khê đã hiểu ra…
Tịch Giả làm như vậy chỉ là để…
Dằn vặt Lý Phàm!
Hắn ta muốn để cho khi Lý Phàm tiến vào Hắc Ám Vực lại có thể tận mắt nhìn thấy quỹ tích cả đời của những người mà hắn quan tâm…
Tình cảm ở trong lòng càng mãnh liệt, thời gian ba ngàn tỷ năm lại càng như dao sắc có thể khiến cho hắn vô cùng đau đớn.
Mong mà không được, nhớ mà không thấy, ở trong Hắc Ám Vực vô biên, không thể xuyên qua dòng sông dài năm tháng…
Lý Phàm sẽ cô độc mà chịu hình phạt đó, cuối cùng hắn sẽ quên đi hết tất cả thời gian ở bên trong dòng chảy năm tháng đó…
Trái tim của hắn sẽ chết đi sao?
Trái tim của Vân Khê bỗng nhiên giống như bị môt người nào đó bóp chặt.
Nàng cảm nhận được… Sự yêu thương sâu sắc!
“Thần Điện Tế Thế… Trước đây người của sơn thôn nhỏ thường xuyên tới đây, có một tên gọi là Ninh Thiên Cực bị đánh thảm rồi.”
Ngao Vô Song đã chạy tới Thần Châu Tế Thế của Tổ Giới Hỗn Độn, vừa chạy trốn hắn ta vừa giải thích những chuyện đã từng xảy ra ở Tổ Giới Hỗn Độn cho Khiêu Đại Thần biết.
Năm đó, mười hai Tà Thi không ngừng xuất thế, mỗi một lần Ninh Thiên Cực của Thần Điện Tế Thế ra tay can thiệp đều sẽ bị đánh, đến nay vẫn là truyền thuyết ở bên trong Tổ Giới Hỗn Độn.
“Ừm… Đám Vô Thượng này đuổi tới rồi, nếu như không muốn trở thành Ngao Tử Tử thì ngươi chạy nhanh hơn chút nữa đi.”
Bên trong Đạo Cảnh Địa, Khiêu Đại Thần lạnh nhạt lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận