Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2558: Lư Đại Đức 2

Chỉ điểm Ngô Đại Đức.
Nghe vậy tất cả mọi người ở xung quanh đều giật mình.
“Người này lại có thể được Đế Tử đích thân lựa chọn… Tốt…”
“Ban nãy hắn nói muốn thử xem Lư Đạo, lẽ nào hắn thực sự là cao thủ?”
“Mập mạp… Không phải chứ?”
Rất nhiều người đều buồn bực nói.
Ngô Đại Đức nghe vậy, mặc dù không rõ lắm vì sao bản thân lại có thể được lựa chọn, nhưng mà hắn cũng cảm thấy rất vui vẻ nói:
“Tốt.”
Đế Tử Kim Thương Nguyễn vẫy vẫy tay, lúc này một nhóm người bao gồm Ngô Đại Đức, Cơ Ánh đều rời khỏi cùng với hắn ta.
Nhưng bọn hắn không trực tiếp đi lên núi mà lại phủ xuống ở trước một tòa Kim Sơn.
Tòa Kim Sơn này giống như được xây dựng bằng thần kim màu vàng, không có những đồ vật nào khác, ở chính giữa kim sơn còn có một cái huyệt động.
“Đã bố trí xong đại trận chưa?”
Kim Thương Nguyễn đặt câu hỏi.
Bên cạnh có một nam nhân trung niên cúi đầu nói:
“Đế Tử yên tâm, hiện tại chỉ còn thiếu thuốc dẫn nữa là được.”
Nghe vậy Kim Thương Nguyễn lập tức hít sâu một hơi, sau đó vung tay lên, dẫn theo mọi người đi vào bên trong huyệt động màu vàng óng.
Bước vào bên trong huyệt động màu vàng óng, tất cả mọi người đều lóa mắt.
“Mỗi một viên thần kim ở nơi này đều có thể luyện ra được thần binh.”
“Quá bất phàm, vô giá.”
“Trong đó có ẩn chứa một bộ phận bổn nguyên của Kim Đế sao?”
Tất cả mọi người đều nghi hoặc.
Mà Ngô Đại Đức lại cực kỳ bình tĩnh, bởi vì mặc dù những thần kim này coi như rất không tồi… Nhưng trên thực tế, còn không bằng nồi tro ở trong thôn đâu.
Dùng để nấu chảy Dong Kim Tổ Thụ cũng không đủ tư cách.
Không bao lâu cũng đã tiến vào bên trong một hang động to lớn.
Chỉ thấy ở bên trong động sảnh có một cái lò luyện đan to lớn, xung quanh lò luyện đan có phù văn màu vàng thần bí khó lường lóe ra, giống như nối liền cùng với địa mạch.
Phù văn màu vàng này giống như lặng yên hấp thu toàn bộ nguyên khí của châu Kim Đế hội tụ ở nơi này.
“Nguyên khí này…”
Ngô Đại Đức có chút ngoài ý muốn, loại nguyên khí này khiến cho hắn có một loại cảm giác quen thuộc.
Giống như đã từng thuộc về chính mình vậy…
“Ném thuốc dẫn vào bên trong.”
Kim Thương Nguyễn cũng hét to một tiếng.
Ngay lập tức nắp lò luyện đan mở ra.
Đám cao thủ đi cùng với hắn ta từ núi Kim Đế trực tiếp ra tay, mọi người căn bản đều không có sức phản kháng, toàn bộ đều bị ném vào bên trong.
Thình thịch.
Nắp lò nặng nề khép lại.
“Ngươi xác định, lợi dụng Lư Đạo làm thuốc dẫn, hơn nữa cộng thêm nguyên khí Tổ Thánh thực sự có thể trị được hết bệnh cũ của ta?”
Kim Thương Nguyễn quay đầu nhìn về nam nhân trung niên kia.
Nam nhân trung niên mỉm cười nói:
“Đế Tử yên tâm… Sở dĩ ngài trời sinh bị thiếu sót cũng là bởi vì ngài là vị Đế Tử trẻ tuổi nhất, lúc tuổi già thai nghén không được đầy đủ nguyên khí.”
“Bởi vì cái gọi là thiếu cái gì thì bổ cái đó, hôm nay sử dụng thuật bổ khuyết này của ta, dùng Lư Đạo làm thuốc dẫn, kết hợp với nguyên khí Tổ Thánh, có thể luyện ra Đại Dương Đan, sau khi sử dụng thì ngài sẽ có được sự tăng trưởng trước nay chưa từng có… Đến lúc đó, cho dù bốn vị anh cả của ngài cộng lại thì cũng không bằng ngài được.”
Nghe vậy lúc này Kim Thương Nguyễn mới gật đầu nói:
“Rất tốt… Rất tốt.”
Hắn ta có chút kích động.
Nữ Đế Thừa Hoan Hoan đi ra từ trong hắc ám cần tìm nam nhân…
Mà năm huynh đệ bọn hắn tất nhiên là gần quan được ban lộc.
Hắn ta vốn là người tuấn mỹ nhất ở trong năm huynh đệ, nhưng lại…
Hắn ta nghĩ tới một câu giễu cợt của Nữ Đế Thừa Hoan Hoan “Tốt mã giẻ cùi”, “Trông thì ngon mà không dùng được”, trong lòng tràn đầy sỉ nhục.
Hiện tại, cho dù phải trộm lấy nguyên khí tổ thánh của núi Kim Đế thì hắn ta cũng muốn khiến cho bản thân trở nên mạnh mẽ.
Chỉ cần trở nên mạnh mẽ, chỉ cần có thể khiến được Nữ Đế Thừa Hoan Hoan vui vẻ, hắn ta tin tưởng cho dù là phụ thân thì cũng sẽ không truy cứu chuyện hắn ta trộm lấy nguyên khí Tổ Thánh.
Nghĩ đến hình dạng của hắn ta sau khi ăn vào Đại Dương Đan, hắn ta tràn đầy mong chờ…
Sơn thôn nhỏ.
Một ngày mới, ánh mặt trời tươi sáng.
Lý Phàm còn buồn ngủ mà tỉnh lại, xoa xoa con mèo nhỏ ở trong ngực.
Tiểu Bạch cũng tỉnh dậy theo, duỗi lưng một cái, kêu meo meo với Lý Phàm, thân mật ôm tay của hắn.
Sau khi rời giường, rửa mặt xong xuôi.
Trong tiểu viện, Long Tử Hiên cùng với Độc Cô Ngọc Thanh lại làm chuyện của mình, Long Tử Hiên trông coi hồ nước, Độc Cô Ngọc Thanh đang luyện tập thư pháp.
Cung Nhã bưng bữa sáng lên, bữa sáng giản dị không màu mè, có cháo, trứng gà cùng với thịt bò ngày hôm qua được nấu thành mì thịt bò.
Sau khi ăn xong, Lý Phàm buồn chán mang hai cái Thanh Đồng Cổ Đăng ở trong thư phòng ra, phơi nắng ở dưới ánh mặt trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận