Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2640: Mang Tâm Viên đi 2

“Không đúng… Ngươi… Ngươi chính là Khiêu Đại Thần kia?”
“Đạo Vô Tri?”
Nàng lập tức kịp thời phản ứng, dường như nghĩ tới điều gì.
Ở bên trong tất cả Vô Thượng có một loại đại đạo đáng sợ nhất, đó chính là Vô Tri.
Người không biết, không gì không biết, hiểu rõ toàn bộ đại đạo Vô thượng ở trong thiên địa, có thể tuỳ ý diễn hoá bất kỳ một loại đại đạo Vô Thượng nào.
Được vinh dự là đứng trước tất cả các Vô Thượng nửa bước chân.
Muôn đời tới nay, chỉ có duy nhất một người tu luyện thành loại đại đạo này…
Chính là Khiêu Đại Thần…
Nhưng không phải người kia đã chết rồi hay sao? Bị sư phụ mang đi cùng với nữ tử được vinh dự là điểm cuối của vạn đạo…
Tại sao bây giờ lại xuất hiện…
“Đúng rồi, có muốn ta cho ngươi xem một màn khiêu vũ hay không?”
Khiêu Đại Thần vô cùng thản nhiên.
“Ai muốn xem ngươi nhảy múa…”
Thiếu nữ váy đen tức giận lên tiếng nói: “Thả ta rời đi, nếu không sư phụ đánh tới thì ngươi chắc chắn phải chết.”
Khiêu Đại Thần tuỳ ý nằm ở trên ghế, vẫy vẫy tay, Lôi Đế cùng với Thuỷ Đế biết điều mà tiến lên đấm lưng cho lão.
“Không xem cũng tốt, ta còn đang chờ hai đạo linh hồn khác xuất hiện, nếu không ta cũng không cho ngươi xem múa được rồi…”
Lão nhắm hai mắt lại, tỏ vẻ cực kỳ hưởng thụ.
Còn chờ đợi tiên đoán của Nguyệt Đế, Nhật Đế trở thành sự thực, hai đạo linh hồn khác cũng sẽ chạy đến.

Mà giờ khắc này.
Bên trong hắc ám.
“Không thích hợp.”
Ám Giả bỗng nhiên lên tiếng nói:
“Vì sao không xảy ra đại chiến?”
“Cô Giả Tâm Viên đã bị sư phụ độ hoá từ lâu, trấn thủ bậc thang năm tháng, cho dù đối mặt với người nọ thì nàng cũng sẽ toàn lực ra tay mới đúng…”
Mà Chỉ Giả bỗng nhiên nói: “Nàng… Hình như không thấy nàng nữa?”
Mấy người hai mặt nhìn nhau…
Tại sao chuyện này lại kỳ lạ như thế…
Mấy lần trước, Tường Vi Hắc Ám cùng với Thiên Hoả Hắc Ám của bọn hắn biến mất còn chưa tính…
Hiện tại ngay cả Tâm Viên cũng bị lấy đi rồi?
Đây là cái quỷ gì vậy?
Thần giới hắc ám xuất hiện, hơi thở của đại đạo Vô Song kinh động đến toàn bộ Cửu Châu, thiên hạ đều hoảng sợ.
Nhưng khí tức đó nhanh chóng biến mất không còn thấy gì nữa.
Thần Thổ vẫn lơ lửng ở trên không trung nhưng lại trống rỗng như chết, chỉ còn hắc vụ liên miên không dứt.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Khí tức khiến cho người khác gần như muốn chết đi lúc nãy đâu rồi?”
“Cường giả hắc ám ở bên trong Thần Thổ hắc ám đã rời đi rồi sao?”
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên khó hiểu.
Mà giờ khắc này ở bên trong thánh cảnh Côn Luân.
“Biến mất?”
Con chó đen cũng hơi nghi hoặc, nói: “Chủ nhân còn chưa có thực sự ra tay đâu, bỏ chạy rồi?”
Bên trong Thần Thổ hắc ám, mọi người cũng đều kích động.
Bên trên bầu trời, bút vẽ vẫn tiếp tục hạ xuống, từng đạo Thiên Bộc đang diễn biến, thoạt nhìn qua thì những Thiên Bộc kia giống như một bức màn năm tháng, toả ra thời không.
Đó là Tất Phương điên cuồng gào thét, là Cùng Kỳ đang phóng lên trời cao, là Đại Bàng phát ra vạn trượng ánh sáng thần thánh…
Hình bóng của tất cả các cự thú thời không đã từng xưng bá trong thần thoại đều đang diễn hoá, dường như muốn lao tới từ bên trong năm tháng mất đi.
Nhưng năm tháng đã qua đời, Thần Thổ đã hoá thành hắc ám, cho dù những cự thú thần thoại trước kia có không cam lòng cho đến đâu thì cũng không thể tái hiện ở bên trong thiên địa này nữa.
Bỗng nhiên lúc này, một giọt máu giống như xuyên qua trời cao năm tháng, rơi xuống từ Cửu Thiên.
Giọt máu kia giống như dung nham cuồn cuộn ẩn chứa ngọn lửa sinh mạng, giống như đại dương mênh mông cuốn đi hết toàn bộ sinh cơ vô tận.
Một giọt máu nhỏ xuống lại có thể dẫn đến kinh biến vạn trượng, ở bên trong Tinh Khung, bên trên Cửu Thiên vô tận có vô số hư ảnh của sinh linh thần thoại đang nhảy múa.
Có Chân Hoàng Cửu Thiên, mỗi một cái lông cánh cũng có thể xé rách trời cao, đốt cháy ngọn lửa vĩnh hằng bất diệt.
Có Chân Long Vạn Cổ, lân trảo kinh thiên, tiếng gầm rú rung động năm tháng, giống như chúa tể của Cửu Thiên.
Có Bạch Hổ thái cổ đang ngao du trong năm tháng, ẩn náu ở trong thiên địa, tranh phong trên bậc thang năm tháng.

Lúc này các loại sinh vật thần thoại cao cấp đều giống như đang bảo vệ một giọt máu kia, nhảy múa theo giọt máu kia.
Một giọt máu đã rơi xuống Thần Giới hắc ám.
Ngay lập tức.
Rầm!
Dường như ở bên trên xảy ra động đất vậy, vô tận hắc vụ giống như bị dung nham đốt cháy, toàn bộ đều bốc hơi lên, mặt đất vô quạnh tử vong đột nhiên chiếu rọi ra vô vàn ánh sáng sức sống.
Thần Giới đang thức tỉnh.
Trước kia Thần Giới huy hoàng không gì sánh được, bản thân thần giới chứa rất nhiều sinh linh thần thoại, nhưng tất cả đều bị đại đạo Vô Song tiêu diệt rồi, chôn xương ở trong đất.
Hôm nay khắp mặt đất sức sống vô hạn, xương cốt tiêu vong, sau đó có những sinh linh ban đầu bị kích phát, vong thú tản mác, có những loại thú mới được sinh ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận