Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2227: Cơm tất niên 3

Lão ta đã từng đi theo Thập Tôn, Thập Linh, hôm nay lại gặp lại ở hạ du năm tháng, mặc dù mấy người Nam Phong Tử Lăng đã không còn nhận ra lão nữa, thế nhưng lão vẫn còn nhớ rõ…
Lão còn chứng kiến vị mang điểm cuối của vạn đạo, ngày hôm nay nàng thật rực rỡ, đi theo bên cạnh Lý Phàm, giúp đỡ hắn, giống như một tiểu cô nương dính người…
“Cho dù đã từng chịu nhiều đau khổ, thế nhưng ở kiếp này bọn họ đều rất vui vẻ, rất vui vẻ…”
Thần Đế Dương Sơ lẩm bẩm.
“Dương Sơ tiền bối, người làm sao thế?”
Hoả Linh Nhi hỏi.
Dương Sơ nở nụ cười, lau lau nước mắt nói:
“Không có gì, hạt cát bay vào trong mắt của ta…”
Lão cũng không nói gì cả, không tiến lên chào hỏi, bởi vì không cần thiết phải làm như thế.
Lão đã xác nhận, Lý Phàm… Chính là vị kia năm xưa.
Hắn mới chân chính là tồn tại vô thượng bố cục muôn đời.
Lúc này nhìn thấy Thập Tôn Nhị Hung đã sống lại, vị mang điểm cuối của vạn đạo đã tìm được vị kia…
Mọi thứ đều không còn lời nào để nói nữa.

Tất cả mọi người đều bận rộn.
Không lâu sau, Minh Thiên Bắc cũng dẫn theo một đám bệnh nhân tâm thần đi tới.
Hiện tại ba người Mộ Dung Uyển Từ, Tiên Đốc Tịnh, Trần Đông đã hoàn toàn sát nhập vào sinh hoạt ở bên trong “bệnh viện tâm thần” rồi.
Quan trọng là sau khi được tắm rửa bằng nước ngải cứu, bổn nguyên sương mù xám của bọn hắn trực tiếp bị thay đổi, đã trở thành sương trắng.
Hơn nữa bọn họ còn được ăn vỏ ớt, tỏi, hành tây mà trước đây chẳng bao giờ được hưởng thụ qua, thậm chí còn được ăn các loại thịt heo khô…
Chuyện này có thể chứng minh được làm bệnh nhân tâm thần rốt cuộc tốt đẹp đến bao nhiêu.
“Ồ… Những nguyên liệu nấu ăn này… Tại sao lại đáng sợ như thế?”
Doãn Từ An nhìn thấy Trương đại bá đang băm một miếng thịt nhỏ, là thịt của Tam Sí Hung Lộc.
Thế nhưng khí tức do miếng thịt kia phát ra…
Khí tức cấp Chân Tổ.
“Nguyên liệu nấu ăn ở trong thôn… Đều là cấp Chân Tổ?”
Khí Tổ Mông Nam khiếp sợ nói.
“Cứ tiếp tục tốc độ săn thú như vậy, không bao lâu nữa có lẽ có thể nhìn thấy biển sương mù xám… Biến thành biển chết rồi.”
Võ Tổ Lạc Tinh Trần thì thào.
“Không có tiền đồ, cấp Chân Tổ bị thì làm sao? Không nhìn thấy à, gà trống ở trong thôn cũng bị làm thịt mười mấy con.”
Mà Ma Tổ Vô Dạ cũng nhìn thấy Vương đại thẩm đang nấu gà, thèm nhỏ dãi nói.
“Đêm nay có gà ăn.”
Những người khác cũng lập tức mong đợi.
Rất nhanh, trong sơn thôn nhỏ, bữa cơm tất niên đã được bày biện ở bên trên bàn ăn.
Tất cả nam nữ già trẻ đều ngồi chung ở một chỗ, các món ăn ngon được trải rộng ở trước mặt.
Rau bắp cải xào, thịt thăn xào chua ngọt, đậu hũ ma bà, gà nguyên con hầm nấm, bánh trôi, bánh sủi cảo, xương sườn kho, thịt heo nấu miến, thịt viên, tôm chao dầu…
Những món ăn ngon sở trường của từng nhà đều được bưng lên lần lượt, ở bên ngoài còn có một số món ăn đặc sắc như cánh Tam Sí Hung Lộc kho tàu, Thời Không Trùng chiên giòn, canh ba ba hầm…
Mùi thơm bay ngào ngạt khắp nơi.
Ngoại trừ những món đó ra, ngày hôm nay Trương đại bá còn mang tới một hũ rượu ủ mười năm trân quý đến, đặt ở mỗi bàn một vò, hương vị càng thêm nồng nàn.
“Ăn cơm thôi.”
Các thôn dân đều bắt đầu ăn.
Trên bàn cơm, âm thanh trò chuyện cười đùa náo nhiệt xôn xao.
“Đến, chúc mừng năm mới tất cả mọi người, chúc sang năm thuận lợi vạn sự như ý.”
Trương đại bá lên tiếng, tất cả mọi người đều nhấc chén lên, rót một chén rượu ngon, uống một hơi cạn sạch.
“Rượu này… Nghịch thiên… E rằng phần rượu này phải được tính bằng trăm triệu năm.”
Trần Đông cảm giác cả người sảng khoái, trước đây khi được tắm rửa bằng lá ngải cứu đã khiến cho điềm xấu mấy năm nay ở trên người lão biến mất toàn bộ, lúc này lại được uống rượu, lão lập tức cảm giác năng lượng cả người bộc phát liên tục rót vào bên trong Đạo Cảnh Địa.
Sau khi con quỷ ở trong Đạo Cảnh Địa của lão tiến vào trong sơn thôn nhỏ thì đã bị ma diệt.
Lão nhìn thấy một người nam tử, chân đạp sơn hà, khí vũ hiên ngang, bên người tề tụ chín địa thế tạo hoá, hắn sóng vai cùng với tạo hoá, đi cùng với tối tăm, dường như khống chế vô số quyền bính.
Bên cạnh hắn còn có hư ảnh Kỳ Lân, khí thôn bát hoang, hết sức kinh người.
Đó là Tiên mà lão nhìn thấy.
“Lâm Cửu Chính?”
Trần Đông kinh ngạc, Tiên mà lão nhìn thấy khi Thượng Lộ lại là Lâm Cửu Chính…
Ngay sau đó lão lại nhìn thấy được Thánh ở trên đại đạo Thiên Sư, đó là một nam tử viên mãn hoàn hảo, tất cả quyền bính trật tự đều dung hợp làm một, lúc giơ tay nhấc chân đều là đại nhân quả, dường như đang ác chiến cùng với một đại địch tuyệt thế nào đó.
Cuối cùng nhìn thấy Thần của đại đạo Thiên Sư cũng là một cảnh tượng thê lương, chỉ thấy một tấm da người đang lơ lửng trong thiên địa, Kỳ Lân đã biến mất không thấy gì nữa, bóng tối cắn nuốt hết tất cả ánh sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận