Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2190: Cái mông độc

Mấy trăm triệu đại quân đều ôm tâm tư phải giết Lâm Cửu Chính!
Lâm Cửu Chính chẳng qua là Thượng Lộ... Từ ý nghĩa nào đó mà nói, đã mạnh hơn so với Chí Tôn năm đó Tạo Hóa.
Lịch sử Thập Tôn Nhị Hung giết xuyên qua biển sương mù xám, biển sương mù xám sẽ mãi mãi không quên.
Hiện giờ, một người trong Thập Tôn Nhị Hung lại chuyển thế, hơn nữa còn Thượng Lộ...
Sao có thể không sợ hãi? Không hoảng loạn được chứ?
Mà Lâm Cửu Chính giờ phút này lại mỉm cười, nói:
"Ta nắm giữ quyền hành linh hồn, các ngươi phải bái ta mới đúng."
Hắn vung tay lên.
Hư ảnh Hồn Tịch hải hiện lên ở chung quanh.
Bên trong Hồn Tịch hải sừng sững, hắn tựa như Đế quân vô thượng, mà tốc độ của rất nhiều cường giả sương xám giết tới chỗ hắn bỗng nhiên chậm lại, bên trong thân thể bọn họ có linh hồn bay ra.
Những linh hồn mờ mịt mà chết lặng, vậy mà đang khom người bái Lâm Cửu Chính!
Ngàn vạn sinh linh trong Biển sương mù xám, phàm là Linh Vương, Khai Môn, Thượng Lộ, linh hồn đều đang cộng bái Lâm Cửu Chính!
Một màn này cực kỳ kinh người!
"Chúng ta đã từng bái quỷ… Linh hồn đã thuộc về bọn chúng, thì còn sợ gì quyền hành của ngươi?!”
Mà giờ phút này, rất nhiều cường giả Tứ Kiến lại rống giận.
Bọn họ không bị quyền hành của Lâm Cửu Chính ảnh hưởng.
Bởi vì cửa ải đầu tiên của Tứ Kiến mà bọn họ bước vào chính là gặp quỷ.
Biển sương mù xám có Bái Quỷ pháp, từ thời điểm bái quỷ, linh hồn của bọn họ... Đã thuộc về những Quỷ vật chiếm cứ Đạo Cảnh kia rồi.
Đây chính là chân tướng đại thế hoàng kim của Biển sương mù xám!
Người bái quỷ có thể dễ dàng vượt qua Tứ Kiến.
Bọn họ cuốn tới, khí thế kinh thiên.
Giờ phút này có chừng hơn vạn vị cường giả Tứ Kiến ra tay.
Nhưng ngay lúc này, Lâm Cửu Chính lại nói:
"Sư tỷ."
Giữa bầu trời có một con Thiên mã xẹt qua, trên lưng ngựa là thiếu nữ mặc váy tím ngồi nghiêng, đang vẽ một nét cuối cùng.
Trong nháy mắt.
Ở giữa thiên địa.
Tám chín trăm triệu đại quân Biển sương mù xám cùng với mấy vạn cường giả Tứ Kiến đều bỗng nhiên biến mất.
Thiếu nữ váy tím lại xuất hiện, bút vẽ trong tay nàng rơi xuống một nét cuối cùng phía trên bức họa.
Ngay trong tích tắc này, bức tranh đã hoàn thành.
Đồng thời kéo theo toàn bộ lực lượng trong thiên địa, các loại quy tắc Đại đạo đang hiển hóa, thời gian cùng không gian dường như đều hội tụ tới bức họa kia.
Đại quân vô tận của Biển sương mù xám giờ phút này giống như nét vẽ bằng bút chì, bị người ta dùng cục tẩy chà đi.
Bọn họ nhanh chóng biến mất!
Trong nháy mắt, tám chín trăm triệu đại quân còn lại đều không rõ tung tích.
Ngay cả sương xám cuồn cuộn vô cùng nồng đậm trong thiên địa đều bị bức tranh dung nạp.
Hài cốt trước trường thành, trên hoang nguyên trong nháy mắt biến mất vô tung, tựa như mây trôi sương mù tan, tựa như mưa qua đi trời tỏa nắng.
Cường giả sương xám mới vừa rồi hô giết rầm trời, tám chín trăm triệu đại quân dày đặc như thủy triều... Tựa như chưa bao giờ tồn tại.
Giờ khắc này, nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người đều chấn động!
Bọn họ đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này.
"Đây là... Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Đám người Dư Linh Lung, Dương Thiên cực kỳ hoảng hốt.
“Tám chín trăm triệu đại quân, bị Họa Tôn chuyển thế làm cho không còn??"
Trưởng Tôn Bất Diệt không thể tin mở miệng.
“Họa Tôn vô địch, Họa Tôn vô địch!”
Xích Thiên Khương thì hô to, lão đã kích động đến cực điểm.
Ngay cả Lâm Cửu Chính, Tô Bạch Thiển giờ phút này đều sửng sốt một chút.
“Tử Lăng sư tỷ… Đây cũng quá không phải là người rồi?”
Ngô Đại Đức nhịn không được mở miệng lần nữa.
Cho dù đã sớm quen thuộc phong cách chiến đấu của Tử Lăng, nhưng hiện tại hắn vẫn cảm thấy có chút trợn tròn mắt.
“Tử Lăng sư tỷ. Tỷ vậy mà thu hết toàn bộ... Quá mức nha!”
Lâm Cửu Chính cũng có chút bất đắc dĩ, hắn còn chưa đánh đủ mà.
Hắn chính là Thiên Sư đấy, ra tay đã rất biến thái, thỉnh thoảng còn bị tạo hóa tối tăm nhắm vào, dẫn tới điềm xấu cực lớn, nhưng hiện tại so với Tử Lăng...
Lâm Cửu Chính lập tức cảm thấy mất cân bằng, Tử Lăng mới là gia hỏa thích ăn đập vì hay trêu chọc điềm xấu a?
Thủ đoạn của nàng mới là nghịch thiên chân chính...
Mà Tử Lăng lại có chút ngượng ngùng, nói:
"Thật ngại quá Lâm sư đệ. Vừa rồi tỷ vẽ có chút nhập thần..."
Đồng thời Đạo cảnh đã hiện lên phía sau nàng, ở trong đó có hào quang vô tận, phảng phất là vô số hình ảnh đan xen chồng lên nhau, thiên địa hắt mực, tạo hóa thành cung, khó có thể thấy rõ phương thế giới kia.
Đạo cảnh đẹp như họa quyển!
Trong bức tranh có một Đại đạo dung hợp đủ loại màu sắc, kéo dài đến chỗ thần bí vô hình.
Tử Lăng… Thượng Lộ.
"Nàng đang Thượng Lộ... Họa Tôn chuyển thế cũng đi tới cảnh giới kiếp trước!” Sắc mặt đám Bá Chủ Quy Thọ giờ phút này khó coi đến cực điểm, trong mắt bọn hắn đã có hiển hiện vẻ hoảng sợ.
Thượng Lộ!
Những người khác Thượng Lộ không đáng sợ, ở trong mắt bọn họ cũng chỉ là con kiến hôi, thế nhưng người Thượng Lộ hiện tại chính là Thập Tôn chuyển thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận