Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2289: Tình nguyện làm quân cờ 2

“Đại cục muôn đời, đại cục muôn đời mà…”
Giang Ly không khỏi lên tiếng, mỗi một quân cờ của vị mang điểm cuối của vạn đạo đều vô cùng quan trọng.
“Có thể nói là dụng tâm lương khổ.”
“Từ lúc muôn đời trước, bàn cờ Luân Hồi này cũng đã bắt đầu khởi động rồi, ở kiếp này, thắng bại cũng sắp hiện ra.”
“Thật là lợi hại.”
Mấy người Tử Lăng, Lâm Cửu Chính đều hết sức cảm thán.
Nhưng vị mang điểm cuối của vạn đạo cũng mỉm cười nói:
“Luân Hồi… Chỉ là bắt đầu.”
Nói xong nàng xoay người, đi về phía con đường U Minh.
“Ngươi…”
Tất cả mọi người đều khó hiểu.
“Nàng phải ngăn cản ở phía trước…”
“Lần này biển sương mù xám đại rung chuyển sẽ dẫn đến độc thủ cướp đi quyền bính Luân Hồi quan sát, nếu như nàng không che ở phía trước… Một khi những người khác phát hiện ra chủ nhân đã quay trở về…”
“Có lẽ tâm huyết muôn đời đều sẽ trở nên uổng phí.”
Nghe vậy tất cả mọi người đều trầm mặc.
Suốt đời đều ác chiến, cho dù chỉ còn lại một niệm vẫn ngăn cản ở đầu tiên…
Đối với bàn cờ Luân Hồi này mà nói, vị mang điểm cuối của vạn đạo hoàn toàn xứng đáng là kỳ thủ, mỗi một quân cờ do nàng bày ra đều ảnh hưởng đến tương lai.
Nhưng chuyện đáng sợ hơn cả bàn cờ này, nàng lại tình nguyện tự biến mình thành một quân cờ.
Trong lúc mọi người đang quan sát, vị mang điểm cuối của vạn đạo đã đi về phía con đường U Minh kia.
“Đúng rồi…”
Bỗng nhiên vị mang điểm cuối của vạn đạo dừng lại, nói với Vân Khê:
“Ngươi nấu cơm hay hắn nấu cơm?”
Vân Khê lắc đầu nói:
“Hắn nấu… Ta nấu cơm… Thật là khó ăn, hắn nấu rất ngon.”
Vị mang điểm cuối của vạn đạo nở nụ cười, lẩm bẩm nói:
“Ta luyện vạn đạo, chỉ duy nhất không học trù đạo, bởi vì hắn đã từng nói qua, sau này hắn nấu cơm…”
“Hắn làm được.”
Dường như nàng không còn gì nuối tiếc, hào hiệp sảng khoái, bước lên bên trên con đường U Minh kia.
Vô tận ánh sáng Luân Hồi che khuất nàng.
Đó là lực lượng đến từ Đại Luân Hồi, đã từng được vị kia dùng để chống lại đầu nguồn, tất cả cường giả mạnh nhất của thế gian đều không thể chạy trốn, chống lại được…
Lúc đó bóng dáng của nàng biến mất không còn nữa.
Ngay lập tức, hư ảnh địa phủ bên trên con đường U Minh kinh khủng kia cũng lập tức biến mất, dường như cho đến bây giờ cũng chưa từng xuất hiện.
Biển sương mù xám mênh mông trở nên vô cùng yên tĩnh, dường như tất cả mọi thứ đều biến mất không còn nữa.
“Nàng đi sao…”
“Có tiền Luân Hồi cùa sư phụ, có lẽ nàng sẽ không xảy ra chuyện gì…”
Tất cả mọi người đều cảm giác buồn bã vô cớ.
Mà Vân Khê lại nói tiếp:
“Cho dù độc thủ ở con đường phía trước có là gì… Ở kiếp này phải đánh tan bọn hắn.”
Bên trong đôi mắt to của nàng tràn đầy kiên định, bàn tay xinh đẹp nắm chặt lại.
Những người khác cũng gật đầu.
“Cố gắng tu hành, đánh bại tất cả.”
Mà Ngô Đại Đức lại nói:
“Khụ khụ… Các vị, chúng ta nên thu thập con mồi, quay về thôn mở tiệc đi.”
Nghe vậy, tất cả mọi người đều tạm thời thoát ra khỏi tâm trạng trầm trọng.
“Đúng vậy, quay về thôn mở tiệc đi!”
Bọn họ thu lại toàn bộ nguyên liệu nấu ăn cấp Chân Tổ lần này.
Đồng thời bốn người Giang Ly, Tử Lăng, Tô Bạch Thiển, Lâm Cửu Chính đều ra tay trợ giúp đại quân của tổ giới sương trắng đẩy lùi toàn bộ biển sương mù xám.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, đại chiến lần này cũng chỉ là một trận luyện binh mà thôi.
Ngày hôm nay đã hoàn tất luyện binh.
“Vân Khê cô nương, chúng ta chuẩn bị… Xây dựng lại Liên Minh Hoang Thiên.”
Mà Hoả Linh Nhi và Mộ Thiên Ngưng lại nói với các nàng Vân Khê.
Ngày hôm nay tổ giới sương trắng đã Cử Thế Thượng Lộ, Thần Điện Tế Thế đã đổ nát, tất nhiên cần phải có một tổ chức mới để tập trung lực lượng của tổ giới.
Hơn nữa trước khi bọn họ rời đi, Lý tiền bối đã bày mưu đặt kế để cho các nàng trợ giúp Thủ Thề Cốc, rõ ràng chính là để cho các nàng xây dựng lại Liên Minh Hoang Thiên.
“Như vậy rất tốt.”
Vân Khê gật đầu nói:
“Chúng ta phải quay về thôn mở tiệc, các ngươi có đi cùng không?”
Hoả Linh Nhi cùng Mộ Thiên Ngưng mỉm cười lắc đầu nói:
“Đa tạ Vân cô nương, trước hết chúng ta phải giải quyết tốt hậu quả còn về chuyện ăn… Nơi này cũng đã đủ lắm rồi.”
Các nàng nhìn về phía vô tận sinh linh của biển sương mù xám.
Một trận chiến này, biển sương mù xám tổn thương vô số, hơn nữa còn có rất nhiều cường tộc trực tiếp đầu hàng, các nàng chuẩn bị nuôi nhốt lại… Từ từ ăn.
“Tốt, vậy chúng ta quay trở về thôn trước.”
Vân Khê lên tiếng.
Lúc này bọn họ mang theo rất nhiều thi thể của Chân Tổ đứng dậy rời đi.”
Mà giờ khắc này.
Ở bên trên Cổ Lộ Cấm Kỵ thần bí khó lường.
Nguyên tộc thứ mười, Luân Chuyển Bảo Điện.
“Ha ha ha, tàn niệm của vị mang điểm cuối của vạn đạo đã đi vào bên trong Luân Hồi… Nàng xong rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận