Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2655: Vạn Đạo Chi Môn.

Ở bên trên cây cầu đại đạo đương nhiên đó chính là Mặc Tri cùng với Mặc Sát.
Ngay lập tức sương mù xám cuồn cuộn bỗng nhiên tản ra, trên con đường lớn sương mù xám, mấy vị vương hầu sương mù xám tự mình đến nghênh tiếp.
“Quý khách của Hắc Ám Chi Khung đến đây, Đế Đình Khôi Vụ hết sức vui mừng, xin mời.”
Ở chỗ sâu bên trong Đế Đình Khôi Vụ truyền đến giọng nói của Hôi Đế.
Mặc Tri cùng với Mặc Sát đi theo đại đạo sương mù xám vào bên trong.
“Những đồ vật quỷ dị này… Ngược lại có chút phiền phức, không đơn giản…”
Mặc Sát nhìn lướt qua bên trong sương mù xám cuồn cuộn ẩn giấu vô số sinh linh quỷ dị, không khỏi lên tiếng.
Sinh linh sương mù xám… Có thuộc tính hắc vụ, lại có bổn nguyên sương trắng hỗn loạn.
“Sương mù xám… Ha ha ha, hắc ám cùng với sương trắng đan xen, nhưng cũng không giống hắc vụ, cũng không bằng sương trắng.”
Mặc Tri mỉm cười.
Bọn hắn đi tới một mảnh đất hoang vu ở bên trong Đế Đình Khôi Vụ.
Ở bên trong nơi hoang vu này, bên trên một miệng giếng cổ xưa, Hôi Đế khoác áo bào màu tro đang nhắm mắt dưỡng thần, bên trong miệng giếng là nguyên khí màu đen nhạt cuồn cuộn dũng mãnh lao về phía hắn ta.
“Để đi theo đạo kinh hắc ám cần sử dụng bổn nguyên hắc vụ chân chính.”
Mặc Sát lạnh lùng lên tiếng, hắn ta vung tay lên, từng luồng khí bổn nguyên hắc vụ yêu dị rơi xuống trước mặt của Hôi Đế.
Hôi Đế lạnh lùng mở mắt nhận những bổn nguyên nói:
“Đa tạ, đợi đến khi ta trùng kích cảnh giới Thiên Đế sẽ sử dụng.”
Mặc Tri thản nhiên nói:
“Hai người chúng ta phụng mệnh đến đây có hai chuyện.”
“Thứ nhất, ta muốn đi tới Vạn Đạo Chi Môn. Thứ hai, sư đệ Mặc Sát của ta muốn chờ đợi trận đại chiến ở châu Khôi Vụ, huyết tẩy sinh linh của một giới này.”
Hôi Đế nói:
“Vạn Đạo Chi Môn? Ta có thể liên hệ bọn hắn, nhưng bọn hắn… E rằng chưa chắc sẽ tiếp nhận hắc ám.”
Mặc Tri nở nụ cười nói:
“Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, ta tin tưởng không chỉ có một mình ngươi.”
Hôi Đế trầm tư trong chớp mắt rồi nói:
“Tốt.”
“Đi theo ta.”
Sau đó không lâu, Hôi Đế dẫn theo Mặc Tri tiến vào bên trên một đỉnh núi trải rộng sương mù xám.
“Tồn tại ở phía sau Vạn Đạo Chi Môn cực kỳ cổ xưa, nếu không phải cao cao tại thượng thì chính là nguyện ý truyền đạo thiên hạ…”
“Ở Cửu Châu để lại chín toà đạo đại, nếu như đương đại có người nào ham học hỏi hợp cách thì có thể thông qua đạo đài tiến vào bên trong.”
Ở trên ngọn núi có một toà đạo đài bám đầy bụi bẩn, trên đạo đài có khắc những văn tự kỳ lạ chằng chịt rậm rạp.
Ở bên trong những chữ viết kỳ lạ này ẩn chứa tri thức của đại đạo, người bình thường không biết sẽ không có cảm giác, chỉ có người mang đại trí tuệ mới có thể tìm hiểu được.
Người có thể tìm hiểu được thì có thể đi vào Vạn Đạo Chi Môn.
Đây là một cánh cửa.
Mặc Tri mỉm cười, hắn ta đi về phía trước, yên lặng quan sát nói:
“Có chút ý tứ… Vạn Đạo Chi Môn không hổ là nơi Vô Thượng.”

Đồng thời trong lúc này.
Một trong số Cửu Châu, châu Thái Huyền.
Châu này tiếp giáp với châu Khôi Vụ.
Lúc này trên một ngọn núi cao của châu Thái Huyền, một nhóm người bỗng nhiên xuất hiện.
Người cầm đầu ở trong đó là một thiếu nữ váy trắng, nàng có đôi mắt sáng, siêu phàm thoát tục, hình như ở trong ống tay áo thỉnh thoảng còn có bươm bướm bay lượn.
Mà đi cùng với nàng còn có bốn người.
Một nữ tử lưng đeo trường cầm, mặc một bộ váy màu vàng nhạt, đoan trang tú lệ, dung mạo tuyệt thế.
Một thanh niên dùng rùa làm bàn cờ, thần sắc trầm tĩnh, trong mắt mang theo một vẻ ưu buồn.
Một thiếu nữ cõng rương sách trên lưng, nhìn qua chỉ khoảng tám chín tuổi, cõng một cái rương sách ở trên người, tạo thành sự đối lập rõ ràng với cơ thể nhỏ bé.
Một nữ tử mặc váy trắng, khí chất lạnh lão như băng sơn cô quạnh, con ngươi bình tĩnh giống như trải qua máu tươi, thế nhưng lại trong vắt sạch sẽ giống như tuyết trắng.
Năm người này… Đương nhiên chính là Vân Khê, Nam Phong, Giang Ly, Tâm Ninh, Khương Tuyết.
Sau khi bọn họ tiến vào thế giới Cấm Kỵ cũng giống như những người khác, trực tiếp rơi vào khu vực có chứa đèn Khởi Nguyên, mấy ngày gần đây châu Khôi Vụ có dị biến, bọn họ mới tụ tập lại với nhau.
“Châu Khôi Vụ có một chiếc, ba chiếc còn lại đều đang ở bên trong thế giới hắc ám kia.”
Vân Khê lên tiếng, thế giới hắc ám mà nàng nói chính là thế giới hắc ám do vị mang điểm cuối của vạn đạo sáng chế ra, dọc theo con đường năm tháng mà đến.
“Chúng ta phải đợi, đợi thế giới hắc ám kia hoàn toàn phủ xuống, lúc cánh cửa thế giới mở ra, chúng ta sẽ ẩn đi vào bên trong…”
Nàng tìm nhóm người Nam Phong cũng bởi vì thế giới hắc ám kia.
“Lúc thế giới hắc ám phủ xuống, hắc ám sẽ toàn diện tấn công… Chúng ta không có thời gian.”
Nàng lên tiếng.
“Vân Khê tỷ tỷ, chúng ta nên làm như thế nào?”
Tâm Ninh đặt câu hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận