Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2242: Cổ Lộ Cấm Kỵ 2

Hắn ta ngẩng đầu cũng muốn chờ biển sương mù xám, các vị Chân Tổ đã đi đến chỗ chuẩn bị cuối cùng của vị mang điểm cuối của vạn đạo… Nói không chừng sẽ có thu hoạch gì đó…”

Chân Tổ Giới rung động, tất cả mọi người đều đi về phía châu Thiên Giáng.
Mà giờ khắc này, đám người Cơ Vô Đạm đã thống lĩnh đại quân đi đến châu Thiên Giáng.
Trước kia, Dương Đạo Mi và Khương Vân Thăng đã từng cử hành tế thế ở đây, thế nhưng một lần đó chỉ có vẻn vẹn hai gã Thượng Lộ Giả, hai thế lực lớn chủ tế, quy mô cùng với tiêu chuẩn kém xa lúc này, đạo đại cũng cần phải được xây dựng lại.
Tất cả mọi người đều tập trung.

Biển sương mù xám.
Gần nơi Cận Cấm.
“Vừa truyền đến tin tức, bên phía tổ giới sương trắng đã chuẩn bị đi theo con đường Cửu Pháp Tế Thế rồi.”
Một Chân Tổ nói nhỏ:
“Mặc dù đã phái người đi truyền pháp, thế nhưng thời gian quá ngắn, e rằng sẽ khó có được hiệu quả…”
Những Chân Tổ khác cũng lên tiếng.
“Tuyệt đối không thể để cho tổ giới sương trắng Cử Thế Thượng Lộ được.”
“Một khi Cử Thế Thượng Lộ, sẽ tạo thành uy hiếp đối với biển sương mù xám chúng ta.”
“Chúng ta phải ra tay can thiệp.”
Cửu Pháp… Ngay cả Chân Tổ cũng phải kiêng kỵ.
Một khi thành công sẽ không có cách nào phá giải được, khó có thể chống đối, chỉ có cách ngăn cản ở hiện tại.
Nhưng Phượng Thiên Cô cũng lạnh lùng nói:
“Ra tay ngăn cản, các ngươi quên kết cục của đám người Chân Tổ Thời Không Trùng rồi hay sao?”
“Có ý niệm của vị mang điểm cuối của vạn đạo ở đây, chúng ta tuyệt đối không thể tới.”
Nghe vậy sắc mặt của mọi người cũng đều trở nên khó coi.
“hôm nay chỉ có mời Cấm Kỵ Dị Tiên mới có thể ra tay được…”
Cấp Chân Tổ đối mặt với ý niệm của vị mang điểm cuối của vạn đạo, căn bản không có cách nào đối phó được.
Bọn hắn lập tức chạy tới Tĩnh Hải Tiên Xã.
Biết được tổ giới sương trắng sắp cử hành tế thế, bên trong Tĩnh Hải Tiên Xã cũng trầm mặc một lúc lâu.
“Bên phía Cổ Lộ… Vẫn không có tin tức gì, dường như chuẩn bị sau cùng của vị mang điểm cuối của vạn đạo cũng đang khiến bên kia rơi vào thế bí…”
Một đôi quỷ nhãn màu bích lục sáng lên nói nhỏ.
“Các ngươi cứ chờ đợi, chúng ta sẽ liên hệ với Điện Diêm La…”
Bên trong Tĩnh Hải Tiên Xã có tồn tại lên tiếng.
Nghe vậy tất cả Chân Tổ đều rùng mình.
“Điện Diêm La”
Đây là nơi nào…
Trước đây bọn hắn chưa từng nghe thấy qua.
Thế nhưng nghe giọng của Cấm Kỵ Dị Tiên, dường như ngay cả đám Dị Tiên bọn hắn cũng đều phải nghe theo hiệu lệnh của điện Diêm La này?
Tồn tại ở bên trên Cấm Kỵ Dị Tiên?
“Tuân mệnh.”
Đám người Phượng Thiên Cô đều lên tiếng thối lui, cùng chờ đợi.
Mà ở bên trong Tĩnh Hải Tiên Xã, hai con mắt quỷ màu bích lục lại nhìn nhau nói nhỏ.
“Ta lập tức đưa tin cho bên kia…”
“Có lẽ vị mang điểm cuối của vạn đạo thực sự vượt ra khỏi năng lực của chúng ta rồi.”
Mặc dù chúng nó khiến cho cả đám Chân Tổ cũng đều phải kính nể, thế nhưng chúng nó lại tràn đầy kính nể và kiêng kỵ đối với vị mang điểm cuối của vạn đạo.

Lúc này.
Ở chỗ sâu nhất bên trong biển sương mù xám.
Sương mù dày đặc tràn ngập, vụ khí màu xám tro cùng với sương mù hỗn độn dày đặc đan xen lẫn nhau, ở bên trong sương mù mơ hồ nhìn thấy một cái Cổ Lộ như ẩn như hiện.
Toàn bộ Cổ Lộ đều hư hư thật thật, một đầu nối liền với điểm cuối của biển sương mù xám, còn một đầu khác thì không biết nối tới nơi nào.
Ở xung quanh Cổ Lộ có rất nhiều thời không thần bí, mật địa, đạo tắc tàn phá, sát trận khủng bố khó lòng phòng bị được…
Ở bên trong biển sương mù xám, con đường này được gọi là đường Cấm Kỵ.
Toàn bộ nguyên khí của biển sương mù xám đều đến từ đường Cấm Kỵ này, trong truyền thuyết, cuối con đường này nối liền với Cấm Kỵ.
Trong năm tháng vô tận, ở bên trong biển sương mù xám mênh mông từng có một số cường giả cái thế kinh tài tuyệt diễm, bước trên con đường Cổ Lộ này, thế nhưng đều không có một ngoại lệ, toàn bộ đều ngã xuống rồi.
Sau này, không có người nào dám tới gần một bước.
Mà giờ khắc này.
Ở bên trên con đường mênh mông, có hai người đi theo ở phía sau một con chó đen không ngừng đi tới.
Đó chính lả Dương Đạo Mi, Khương Vân Thăng cùng với con chó đen.
“Cổ Lộ này… Thực sự chấn động lòng người.”
Khương Vân Thăng không khỏi xoa xoa mồ hôi lạnh ở trên mặt, trong giọng nói cũng có một loại cảm giác nghĩ mà sợ hãi.
“Đúng vậy, nếu như không phải có Hắc Đế dẫn đường, e là cho dù Chân Tổ có tới cũng đều chỉ có một con đường chết.”
Trong lòng của Dương Đạo Mi cũng sợ hãi.
Dọc theo con đường này, bọn hắn đã gặp được quá nhiều hung hiểm.
Bây giờ thái độ của bọn hắn đối với con chó đen đã hoàn toàn thay đổi.
Toàn bộ đều nhờ con chó đen quen thuộc tình huống, hơn nữa còn góp rất nhiều sức, nếu không e rằng bọn hắn đã chết từ sớm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận