Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2644: Thế giới hắc ám hiện 2

Mặc Quyền không cam lòng lên tiếng, sau đó giơ tay lên bỗng nhiên một chưởng vỗ vào ót của mình.
Một chưởng này tự chém một đao, mất sạch thần tỷis.
Hắn ta ngất đi.
“Ôm hắn ta rời đi đi.”
Lâm Cửu Chính lên tiếng, Mặc Thi biến thành cương thi ôm trọn Mặc Quyền lên, bỗng nhiên cắn một ngụm về phía cổ của Mặc Quyền.
Ở trên cổ của Mặc Quyền, máu huyết màu đen bị Mặc Thi mút vào.
Thấy thế tất cả mọi người đều kinh ngạc.
“Đã quên… Bây giờ người này sẽ phi thường khát vọng đối với huyết thực hắc ám…”
Lâm Cửu Chính đau đầu nói: “Tử Lăng sư tỷ, có lẽ lúc này hoạ nô của tỷ sẽ biến thành hoạ nô cương thi rồi…”
Tử Lăng mỉm cười nói: “Cho dù như thế nào rồi thì cũng không sao, đi, chúng ta mau đi tìm đèn Khởi Nguyên.”
Cổ Đế Thái Dương cùng với Nữ Đế Thái âm dấu hai ngọn đèn Khởi Nguyên ở bên trong thánh Cảnh Côn Luân.
“Gâu ở đằng kia.”
Mắt con chó đen sắc bén, nó giơ móng vuốt chỉ về phía trước, trực tiếp chỉ về phía tế đàn trên núi Lưỡng Nghi, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện hai cái Thanh Đồng Cổ Đăng.
Đang đốt cháy ngọn lửa màu đen.
“Đèn Khởi Nguyên… Vì sao lại bị đốt lên ngọn lửa màu đen?”
Lâm Cửu Chính nghi ngờ lên tiếng.
“Không thể đi thông con đường Tinh Hỏa Liệu Nguyên nữa, sư phụ đã lựa chọn con đường khác.”
Lúc này Lục Nhượng giải thích một chút.
Nghe vậy thần sắc của Tử Lăng cùng Lâm Cửu Chính đều có chút phức tạp, không hiểu sao lại cảm thấy có chút buồn vô cớ.
“Cuối cùng chúng ta cũng không thể giúp đỡ được sư phụ.”
Lâm Cửu Chính bất đắc dĩ lên tiếng.
“Sư phụ… Không muốn để cho chúng ta hy sinh bản thân hay sao?”
Tử Lăng lại nói nhỏ.
Lúc này bọn họ mang theo hai cây đèn Khởi Nguyên chuẩn bị rời đi.
Mộ Thiên Ngưng cùng với Võ Tiểu Côn hiện đã là người đứng đầu Côn Luân Giới, không thể rời đi, cũng nhờ mấy người Tử Lăng vấn an Lý Phàm.
Con chó mực giơ móng vuốt, mở ra Truyền Tống Trận, mấy người đều biến mất khỏi Côn Luân Giới.

Chuyện Sáng Thế mang tới một con sóng lớn quét ngang toàn bộ Cửu Châu nhưng chưa dẹp được loạn.
“Sáng Thế thành công, nhưng lại không có cách nào trốn vào trong năm tháng, chúng ta chỉ có thể bị vây ở kiếp này hay sao?”
“Không chỉ như vậy, hôm nay một thế giới hắc ám đã dọc theo con đường năm tháng phủ xuống chúng ta, đến lúc đó sẽ xảy ra cái gì? Không người nào biết được.”
“Hắc họa sắp phủ xuống hay sao?”
Lòng người bàng hoàng.
Con đường Sáng Thế đã từng được coi là con đường sống của toàn bộ chúng sinh trong thiên hạ, có thể trốn vào trong năm tháng, tránh né toàn bộ đại họa hắc ám, hôm nay con đường này đã đi thông, thế nhưng lại phát hiện căn bản đã bị chặn đường cướp của.
Có thể không khiến cho người ta tuyệt vọng được hay sao?
“Không một người nào có thể đi được con đường Ký Sinh, con đường Sáng Thế cũng bị cắt, lẽ nào chỉ có con đường Khôi Vụ mới là con đường sống hay sao?”
“Thế nhưng Đại Thế Hoàng Kim phủ xuống, con đường Cấm Kỵ chính là đại đạo thông thiên, hôm nay tưởng tượng một chút, người người đều là Đại Đế, thậm chí có người là Sáng Thế Chủ, vì sao không thể đánh cùng với hắc ám một trận?”
“Hắc ám quá mạnh mẽ, cho dù con đường Cấm Kỵ xuất hiện Sáng Thế Chủ thì cũng đều chưa chắc có thể chống lại được, quá lạc quan rồi.”
Tất cả mọi người đều đang tập trung quan sát.
Cho dù như thế nào, thế giới hắc ám đã dọc theo con đường năm tháng hướng về thế giới Cấm Kỵ mà đến khiến cho tất cả mọi người đều trở nên lo lắng.
“Cho dù như thế nào, chỉ có bản thân tự mình cố gắng mới có thể tranh giành được, nhân dịp Đại Kim Hoàng Thế lúc này, bắt đầu đề thăng tu vi của bản thân.”
Chuyện này đã trở thành nhận thức chung của tất cả mọi người.
Đến khi hắc ám phủ xuống, tu vi càng mạnh thì càng có thêm một phần hy vọng sống sót.
Trong lúc nhất thời, Đại Thế Hoàng Kim, tất cả mọi người đều anh dũng tu hành, đi tới Tiên Thổ, Thánh Thổ.
Hôm nay ở bên trong Thần Thổ đã diễn hóa ra rất nhiều thần thú sơ sinh, thế gian có rất nhiều cường giả đi vào để tìm kiếm thần thú, cực kỳ kinh người.
Tất cả mọi người trên thế gian đều tranh giành nhau.

Đúng lúc này.
Vùng đất hắc ám.
“Thần thổ xuất hiện… Thế nhưng căn bản không có xảy ra đại chiến…”
Ám Giả thì thào lên tiếng nói: “Hơn nữa không nhìn thấy Cô Giả Tâm Viên đâu nữa rồi.”
“Này… Xảy ra chuyện lớn, e rằng sư phụ sẽ hỏi đến…”
Sắc mặt của bọn hắn đều trở nên khó coi tới cực điểm.
“Cô Giả Tâm Viên sớm đã hoàn toàn bị độ hóa, cho dù đối mặt với người kia cũng sẽ không lùi bước, sẽ đánh một trận… Nàng sẽ không tự mình thoát đi, hơn nữa có đại đạo xiềng xích do sư phụ tự mình chế tạo ở đó, còn có ai có thể phá giải được?”
Chỉ Giả cũng trăm mối ngổn ngang không có cách giải.
Mà Mặc Giả bỗng nhiên nhìn về phía tồn tại ở trên ngai vàng hắc ám nói:
“Đạo thân kia của ngài… Ra tay sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận